TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 77
Chương 77

“Gấp hai mươi lần.”

Đàm Họa: “!”

Thế này thì ai mà từ chối được?

Cô tuyệt vọng, quay đầu nhìn Ôn Xuyên định cho cô ta leo cây, nhưng Ôn Xuyên như có linh cảm, mặt mày đen sì mở miệng: “Cô đã đồng ý với tôi rồi.”

…Thôi được rồi.

Đàm Họa đành lòng đau như cắt nắm lấy tay Lục Hoài Tự, nhân tiện sờ soạng hai cái: “Lục tổng, thật sự nhất định phải hôm nay sao? Cô xem hôm khác được không? Tôi chỉ cần một nửa giá thôi.”

Lục Hoài Tự không nhịn được bật cười thành tiếng, dịu dàng nói: “Phải, nhất định phải hôm nay, bây giờ.”

Đàm Họa lập tức tối sầm mặt mũi, hay là hai người chẻ tôi ra làm đôi đi, mỗi người một nửa, cũng được.

Bầu không khí cứ thế rơi vào im lặng, Đàm Họa cầm điện thoại, len lén nhắn tin cho Trịnh Cẩn Du: “Cô ra giá đi, hôm nay tôi là của cô.”

Dù sao cũng phải chọn một người, chọn một người chi bằng chọn cả hai.

Cô nghĩ bụng, tốt nhất là cả hai người đều mất khống chế phát điên, sau đó ngay tại chỗ… thật là tuyệt vời. Nhưng cô còn chưa kịp tận hưởng niềm vui thì cảm giác tê dại quen thuộc lại ập đến, hơn nữa còn mạnh hơn bất kỳ lần nào trước đây.

“Hệ thống!” Đàm Họa nổi đóa.

“Ký chủ, xin đừng tưởng tượng ra mấy thứ rác rưởi màu vàng mà Tấn Giang không cho phép miêu tả.” Hệ thống nghiêm mặt dạy dỗ cô: “Cảnh cáo lần một, lần hai điện gấp đôi, lần ba…” Hệ thống đột nhiên im bặt.

“Mi đang uy hϊếp ta?” Đàm Họa nheo mắt lại.

Hệ thống còn chưa kịp trả lời, đã thấy Đàm Họa mỉm cười quay sang Lục Hoài Tự và Ôn Xuyên, nhiệt tình mời: “Vì ta khó xử như vậy, chi bằng chúng ta cùng nhau đi!”

“Hai người thấy sao?”

Mặt Ôn Xuyên càng đen hơn, còn Lục Hoài Tự vẫn mỉm cười, nhưng khí thế áp bức lại rất mạnh: “Cô tự nói xem.”

Ta tự nói? Đàm Họa chớp chớp mắt, lập tức đứng phắt dậy khỏi mặt đất, vỗ tay cái bốp, mặt dày nói: “Vậy cứ quyết định như thế đi!”

Hắc hắc.

Lục Hoài Tự mặt không cảm xúc ngẩng đầu lên, ánh mắt lướt qua gương mặt xinh đẹp đang rục rịch của Omega.

Cô đang tự hỏi: Gần đây mình có phải quá nuông chiều Đàm Họa rồi không, đến mức bây giờ cô ta dám vênh váo trước mặt mình như vậy, còn ngang nhiên dẫn Alpha không liên quan gì đến công việc thế thân đến trước mặt mình - không, thậm chí là đến tận nhà mình.

Đôi lông mày lạnh lùng của Alpha chợt nhuốm một tầng sương lạnh, khí áp xung quanh Lục Hoài Tự giảm xuống, tin tức tố mạnh mẽ không hề che giấu tỏa ra khắp nơi từ người cô, sắc mặt Ôn Xuyên hơi thay đổi.

Cô theo bản năng muốn xông lên kéo Đàm Họa đi, nhưng chỉ một ánh mắt nhẹ nhàng của Lục Hoài Tự đã khiến cô đứng chôn chân tại chỗ, toàn thân cứng đờ, không thể động đậy.

Alpha này rất mạnh, trong lòng Ôn Xuyên kinh hãi.

Nhìn thì không có vẻ gì nổi bật, cứ tưởng chỉ là một người phụ nữ trung niên bình thường, có chút tiền, không ngờ khí thế lại ngang ngửa với Alpha của tập đoàn Thịnh Viễn… không, thậm chí còn hơn một bậc.

Tâm trạng Ôn Xuyên bỗng chốc trở nên tồi tệ, Đàm Họa rốt cuộc tìm được những ông chủ lợi hại này ở đâu vậy?

Chẳng lẽ tất cả Alpha cấp S trên cả nước đều đã bị cô ta thu vào tay rồi sao?

Đàm Họa rất nhạy cảm với sự thay đổi cảm xúc, huống chi là sự tức giận rõ ràng của Lục Hoài Tự. Đàm Họa ngẩn người, hơi ngạc nhiên vì Lục Hoài Tự lại dễ dàng nổi giận như vậy, nhưng cô phản ứng rất nhanh, lập tức mềm mỏng thái độ, ngọt ngào dỗ dành: “Lục tổng, đừng giận, hôm nay thật sự là ngoài ý muốn, tôi cũng không biết tại sao cô ấy lại tìm đến đây. Nhưng tôi thề, tôi tuyệt đối không nói cho cô ấy biết chỗ ở của cô.”

14

0

3 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.