TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 75
Chương 75

Đàm Họa đầy đầu dấu chấm hỏi: "..." Cô không sao chứ?

Lục Hoài Tự thích thú nhìn hai người đột nhiên cãi nhau, ánh mắt đầy ẩn ý luôn dừng lại trên người Đàm Họa.

Mãi đến khi xung quanh yên tĩnh trở lại, Lục Hoài Tự mới thong thả lên tiếng: "Hai người nói xong chưa?" Cô lặng lẽ nhìn Ôn Xuyên: “Nói xong rồi thì chúng ta có thể tiếp tục..."

“Cô đừng có mơ tưởng nữa.” Ôn Xuyên tức giận ngắt lời Lục Hoài Tự: “Từ nay về sau, cô ấy sẽ không làm việc ở đây nữa, cô đừng hòng giở trò ức hϊếp cô ấy!”

Đàm Họa: “!” Tôi không có, tôi không hề, cô đừng có nói bậy nói bạ!

Đàm Họa định phản bác lời Ôn Xuyên, nhưng bị Ôn Xuyên trừng mắt: “Cô ngoan ngoãn cho tôi.” Nói rồi, bất chấp phản ứng của Đàm Họa, Ôn Xuyên cứ thế mạnh mẽ kéo Đàm Họa ra khỏi chỗ Lục Hoài Tự.

Cả quần áo đồ đạc cũng chẳng kịp lấy.

Alpha sức lực rất lớn, Đàm Họa vùng vẫy mấy lần cũng không thoát ra được. Mãi đến khi ra khỏi phòng, hai người đi đến khu vườn nhỏ của Lục Hoài Tự, Đàm Họa mới mượn đám cây xanh bên cạnh để dừng lại: “Ôn Xuyên!”

Cô tức giận gọi đối phương, nhân lúc đối phương buông lỏng cảnh giác quay đầu lại thì dùng sức hất tay đối phương ra, vẻ mặt khó chịu: “Hôm nay cô bị làm sao vậy?”

“Tôi bị làm sao?” Đôi mắt hẹp dài của Ôn Xuyên âm tình bất định: “Cô cảm thấy tôi bị làm sao?”

Đàm Họa mặt không cảm xúc, nếu không thì sao?

Chẳng lẽ cô còn thật lòng thật dạ lo lắng cho tôi sao.

Thật nực cười.

Ôn Xuyên nhìn thấu suy nghĩ của Đàm Họa, trong lòng dâng lên một nỗi đau đớn khôn nguôi: “Cô có phải không muốn tôi quản cô.” Cô không nhịn được hỏi.

Đàm Họa không nói gì.

Ôn Xuyên lại càng kích động, như bị kí©h thí©ɧ: “Cô ta trong mắt cô tốt đẹp đến vậy sao? Tốt đến mức cô không tiếc hạ thấp tôn nghiêm của mình để lấy lòng cô ta?”

Nói thế thì… Đàm Họa nhắm mắt lại, nghiêm túc giải thích: “Tôi đang làm việc.”

“Công việc đàng hoàng nào lại để mặc cho người thuê muốn làm gì thì làm?” Ôn Xuyên cười lạnh: “Cô đừng hòng lừa tôi.”

Đàm Họa thật sự bó tay với cô ta: “Tôi nghĩ cô hiểu lầm rồi.” Cô không nhịn được thở dài, u uất nói: “Chẳng lẽ cô không nhận ra, trên thực tế người động tay động chân là tôi sao.”

Ôn Xuyên sững người.

“Một Omega bình thường như tôi, kiếp trước chắc phải làm nhiều việc tốt lắm mới gặp được một Alpha vừa xinh đẹp, vừa lạnh lùng quyến rũ, dáng người cao ráo, khí chất cao quý bất phàm lại còn giàu có như vậy chứ?”

“Gặp được người phụ nữ như vậy, tôi sao có thể không nắm chắc cơ hội trèo lên giường của người ta, từ nay về sau sống một cuộc sống sung sướиɠ an nhàn?”

Đàm Họa đưa tay chỉ vào ngực Ôn Xuyên: “Cô tự hỏi lòng mình xem, nếu cô là Omega, gặp được Alpha như vậy cô có động lòng không.”

Không cần giả thiết mình là Omega, hiện tại mình là Alpha nghe thôi cũng đã động lòng rồi, à không, Ôn Xuyên cau mày: “Cô bớt đánh trống lảng đi.”

“Tôi mặc kệ cô có động lòng hay không, tôi không cho phép cô hạ thấp bản thân mình như vậy.”

“Vậy cô lấy thân phận gì mà quản tôi?” Đàm Họa tiến lại gần cô, cười duyên dáng, nhưng lời nói ra lại vô tình đến vậy: “Ôn Xuyên, cô thậm chí còn không phải là bạn tôi.”

“Cô có phải tưởng rằng, làm bạn gái nhỏ của tôi mấy ngày, cô thật sự có thể quản thúc mọi hành vi của tôi rồi không.”

Ôn Xuyên môi tái nhợt, không nói nên lời, nhưng trái tim lạnh như tro tàn lại bỗng chốc trở nên nóng bừng khi nghe thấy mấy chữ ‘bạn gái nhỏ’.

17

0

3 tháng trước

9 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.