TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 73
Chương 73

Cô ta chưa bao giờ hạ mình trước mặt mình như vậy, càng đừng nói đến việc vắt óc nịnh nọt mình như thế này.

Là mình không xứng sao? Ôn Xuyên nhất thời có chút nghi ngờ bản thân.

Alpha ngồi yên lặng, khuôn mặt trẻ con thỉnh thoảng lộ ra vẻ hoang mang và khó hiểu, thậm chí còn có chút tủi thân. Hệ thống không đổi sắc mặt giật điện Đàm Họa hai cái, sau đó nhanh chóng lên tiếng ngay khi Đàm Họa định mở miệng chất vấn nó: "Ký chủ, Ôn Xuyên vẫn còn là trẻ con, cô đừng phóng túng như vậy mà tạo thành bóng ma tâm lý cho người ta."

Câu hỏi đã đến bên miệng Đàm Họa bỗng nghẹn lại: “..."

Cô thờ ơ liếc nhìn Ôn Xuyên, sửa lưng hệ thống: "Trẻ con cái gì? Cô ấy đã là người trưởng thành có năng lực hành vi dân sự độc lập rồi."

"Hơn nữa, cũng không phải tôi cố ý gọi cô ấy đến đây để xem tôi và Lục Hoài Tự tình chàng ý thϊếp." Đàm Họa bực bội nói, sau đó lại đảo mắt: “Nhưng đã đến rồi."

"Không cho cô ấy xem chút đồ tốt rồi đi, chẳng phải là để cô ấy chạy một chuyến uổng công sao?"

Hệ thống: "?!" Cô làm vậy đã đủ kí©h thí©ɧ người ta rồi, cô còn muốn cho người ta xem cái gì tốt?

Hệ thống trong lòng bất an, không nhịn được ngứa tay, lại lén giật điện Đàm Họa một cái. Đàm Họa u ám ngẩng mắt lên, đe dọa: "Anh còn dám run tay nữa thử xem."

"..." Hệ thống chết máy.

Ánh mắt của Omega cứ luôn liếc về phía Alpha trẻ tuổi, Lục Hoài Tự hơi nhíu mày, ngón tay thon dài không nhịn được véo mặt cô, ép cô phải chú ý trở lại: "Cô ấy có đẹp đến thế sao?"

"Hay là hai người về nhà nhìn nhau cho đã rồi quay lại?"

Đàm Họa hoàn hồn, vội vàng lắc đầu lia lịa: "Không, không có." Cô chớp chớp mắt, giả vờ chột dạ phủ nhận. Rồi lại trong lúc phủ nhận, cố tình liếc nhìn Ôn Xuyên một cái.

Lục Hoài Tự sắc mặt không đổi, nhưng ánh mắt lại trong nháy mắt trở nên sâu thẳm.

Thật không nghe lời, đầu ngón tay cô véo véo khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn xinh đẹp của Đàm Họa, một du͙© vọиɠ hủy diệt kỳ lạ đột nhiên xuất hiện.

Đàm Họa dừng lại đúng lúc, không tiếp tục thử thách Lục Hoài Tự trên bờ vực bùng nổ nữa, cô khôi phục lại vẻ ngoan ngoãn nghe lời, chớp chớp mắt nhìn Lục Hoài Tự.

Cơn tức giận không rõ nguyên nhân của Lục Hoài Tự bị ánh mắt của cô nhìn đến mức tiêu tan, không khỏi có chút sững sờ.

Ôn Xuyên mặt không cảm xúc, khi nhìn thấy Lục Hoài Tự động tay động chân với Đàm Họa, cô suýt chút nữa xông lên đánh nhau với Lục Hoài Tự. Nhưng đến thời khắc mấu chốt, lý trí cuối cùng vẫn chiếm ưu thế.

Ôn Xuyên không nhịn được nhắm mắt lại, hít sâu một hơi rồi lại một hơi, mới miễn cưỡng đè nén được cảm xúc sắp mất kiểm soát trong lòng.

Đàm Họa không phải Trình Yến tỷ tỷ, cô ta thân mật dây dưa với ai cũng không liên quan đến mình. Cô ta chỉ là thế thân của Trình Yến tỷ tỷ, cô ta thậm chí còn không bằng một phần trăm của Trình Yến tỷ tỷ, một người nịnh hót như cô ta, không xu nịnh bám víu quyền quý mới là không bình thường, mình nên bình tĩnh lại.

Ôn Xuyên thầm thôi miên bản thân trong lòng, dứt khoát nhắm mắt lại không mở ra nữa - mắt không thấy thì lòng không phiền.

Nhưng mà, khi tầm nhìn bị cản trở, thính giác của con người sẽ trở nên đặc biệt nhạy bén. Ôn Xuyên có thể nghe thấy tiếng sột soạt bên cạnh, cùng với tiếng thì thầm khe khẽ của Omega, bọn họ dường như đang nói chuyện riêng, lại dường như đang bàn tán về mình, một kẻ trông như hề.

5

0

3 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.