TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 52
Chương 52

Tần Họa chìm vào trầm tư, rồi lại len lén nhìn Lục Hoài Tự đánh giá nàng từ trên xuống dưới, chẳng lẽ Alpha cũng có kỳ phát tình, tâm trạng bất ổn và dễ cáu kỉnh?

Chưa từng nghe nói.

Nàng mở to đôi mắt mơ màng khó hiểu nhìn Lục Hoài Tự, trông có vẻ ngây thơ vô tội. Nhưng bộ dạng này của nàng trong mắt Lục Hoài Tự, lại biến thành ý nghĩa khác.

Lục Hoài Tự đứng dậy, ánh mắt xa cách lạnh nhạt, hoàn toàn khác với người vừa rồi dường như giây tiếp theo sẽ tại chỗ xử lý Tần Họa. Tần Họa hoang mang, thử móc ngoéo tay út của Lục Hoài Tự, vẻ mặt thấp thỏm bất an gọi một tiếng: “Lục tổng, có phải ta đã vô tình chọc giận cô ở đâu không?"

Giọng nói của Omega nhỏ nhẹ, đôi mắt quyến rũ câu hồn theo lời nói càng thêm mơ màng vô tội, Lục Hoài Tự bình tĩnh nhìn bộ dạng nàng cố gắng níu kéo, đôi môi mím thành đường thẳng khẽ nhếch lên: “Phải."

Cô không phủ nhận, khoảnh khắc này thừa nhận rất thẳng thắn.

Tần Họa không chịu nổi nữa: “?" Vậy rốt cuộc nàng đã chọc giận Lục Hoài Tự ở đâu?

Cô im lặng, nhanh chóng bắt đầu động não. Cô và Lục Hoài Tự gặp nhau chưa đến một phút, trong một phút đó cô đã làm gì? Nói hai câu, sau đó thể hiện một chút sự yêu thích và quý trọng tiền bạc của mình, còn lại, cô chẳng làm gì cả.

Tần Họa ra vẻ bị tổn thương cúi đầu: “Có phải vì em là Omega nên anh không vui?"

"Vậy anh thích Beta hay Alpha? Sau này em sẽ chi tiền đi bệnh viện đổi giới tính." Tần Họa vẻ mặt nghiêm túc: “Đi ngay mai... không, em sẽ đặt lịch hẹn trước tối nay, đợi trời sáng mai là em lên bàn mổ."

Lục Hoài Tự nhìn cô với vẻ mặt khó tả, rút ngón tay út bị Tần Họa câu lấy: “..."

"Không cần."

Cô mất hết tâm trạng muốn trêu ghẹo Tần Họa, xoay người đi thẳng ra khỏi phòng. Tần Họa do dự một chút, trong lòng bực bội, con vịt đã đến tay sao lại bay đi lần nữa?

"Lục tổng, anh đợi em với!" Cô vội vàng đuổi theo, sau khi Lục Hoài Tự dừng lại, cô phanh không kịp, đâm sầm vào lưng Lục Hoài Tự, khiến sống mũi cô ê ẩm, không kìm được mà đỏ hoe mắt.

Lục Hoài Tự quay đầu lại, cúi mắt lạnh nhạt nói: "Cô không cần phải theo tôi."

Tần Họa ôm lấy sống mũi đỏ ửng, trên mặt toàn là vẻ mặt hoang mang và bất lực: “Nhưng mà, vừa rồi anh còn muốn cùng em..." Cô không có cơ hội nói hết câu, bởi vì Lục Hoài Tự trực tiếp cắt ngang cô: “Cô muốn theo tôi cũng được."

Cô xoay người lại, hơi nghiêng người về phía Tần Họa, cười giống như một kẻ bại hoại nho nhã, tâm lý biếи ŧɦái, cả người tỏa ra mùi vị u ám.

Nhưng Lục Hoài Tự càng tỏ ra "nhã nhặn lịch sự", Tần Họa càng thích, cô theo bản năng hỏi một câu: "Anh muốn em làm gì?"

"Đến đó." Lục Hoài Tự chỉ vào chính giữa dưới đèn chùm pha lê khổng lồ. Ánh mắt Tần Họa nhìn theo cô, sững sờ, làm loại chuyện này ở nơi đó... Cô có chút ngượng ngùng nhìn Lục Hoài Tự, có hơi không ổn lắm?

Bên cạnh còn có nhiều người đang nhìn như vậy.

Lục Hoài Tự nhìn thấy vẻ mặt lúng túng của cô liền hiểu ngay cô đã hiểu lầm, lúc này cô cũng không có kiên nhẫn để duy trì ảo tưởng tốt đẹp tự cho là đúng của Omega, dứt khoát đập tan giấc mộng của cô: "Nhảy múa."

Tần Họa: "???"

Nhảy múa? Đêm hôm khuya khoắt, ta ăn mặc như thế này, còn đeo một chiếc vòng tay bạc, vậy mà nàng lại nỡ lòng để ta múa cho mọi người xem sao?!

5

0

3 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.