0 chữ
Chương 47
Chương 47
Trợ lý mặt mày nghiêm nghị gật đầu: "Vâng, Thịnh tổng."
Tần Họa ngủ một giấc liền ngủ hai canh giờ, sau khi thức dậy duỗi lưng, Tần Họa chỉnh trang lại dung nhan mở cửa phòng nghỉ, trở về văn phòng thư ký của mình.
Cô không có việc gì làm, cho nên sau khi xác nhận lịch trình buổi tối với hệ thống xong, liền nhàm chán chơi điện thoại.
Trên tầng yên tĩnh, tất cả mọi người đều đắm chìm trong công việc của mình. Thịnh Dĩ Hằng trả lời xong một email chuẩn bị mở email tiếp theo, đột nhiên cô nhớ ra điều gì đó, gọi trợ lý vào, thuận miệng hỏi: "Cô ta vẫn chưa ra ngoài?"
“Đã ra ngoài rồi.” Trợ lý nghiêm túc trả lời.
Thịnh Dĩ Hằng không khỏi nhướng mày: “Vậy thì cô ta im hơi lặng tiếng, cả buổi chiều làm gì."
Cô luôn cảm thấy Tần Họa sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy, không có căn cứ gì chắc chắn, chỉ là dựa vào trực giác nhạy bén và chính xác của cô với phụ nữ trong nhiều năm qua.
Trợ lý hiếm khi do dự một chút, rồi dưới ánh mắt áp bức của Thịnh Dĩ Hằng, đành phải cắn răng, nói với giọng điệu không được tự nhiên: "Thư ký Tần cô ấy..." Trợ lý hít sâu một hơi rồi mới nói: "Đã xem ảnh/phim nhạy cảm cả buổi chiều."
Thịnh Dĩ Hằng: "?"
Cô tưởng mình nghe nhầm, nhưng khi ánh mắt chạm đến vẻ mặt biến sắc của trợ lý đáng tin cậy nhất của mình, Thịnh Dĩ Hằng không thể không tin vào tai mình.
Mí mắt Thịnh Dĩ Hằng giật giật: “Đi gọi cô ta vào đây cho tôi."
Trợ lý lĩnh mệnh, đang định quay người lại, Thịnh Dĩ Hằng lại đột nhiên đổi ý: “Thôi, không cần nữa." Cứ mặc kệ cô ta đi.
Dù sao cũng không phải đang âm mưu bất chính dòm ngó thân thể của mình.
Trên mặt trợ lý thoáng qua vẻ hoang mang khó hiểu, nhưng cuối cùng cô ấy cũng không hỏi gì, lặng lẽ lui ra ngoài.
Thịnh Dĩ Hằng đưa tay day trán, tâm trạng phức tạp. Lúc đầu mình không nên khinh suất tin tưởng Tần Họa, bị ba câu hai lời của cô ta dụ dỗ thành công nảy sinh ý định tìm thế thân.
Đây đâu phải là tìm cho mình một món đồ tiêu khiển giải sầu? Đây rõ ràng là tự tìm cho mình một quả bom hẹn giờ, hơn nữa còn là loại bất ngờ, có thể phát nổ bất cứ lúc nào.
Thịnh Dĩ Hằng buông tay xuống, đầu ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn một cách vô thức, chìm vào trầm tư.
Tần Họa còn chưa biết mình đã bị Thịnh Dĩ Hằng coi là tai họa ngập đầu, cô uể oải tắt Douyin: “Đẹp thì có đẹp, nhưng xem cả buổi chiều đầu óc choáng váng.”
Hệ thống nghe vậy lập tức trợn trắng mắt, cũng có ai ép cô xem đâu.
Mà cậu xem thì xem thôi đi, lại còn giơ tay nhỏ nhắn lên hào phóng donate, khiến các chị gái, em gái trong phòng livestream cứ nhao nhao gọi cậu là chị Họa, lại còn có cả những người không phải streamer, nam nữ già trẻ gì cũng thi nhau nhắn tin riêng, gửi ảnh riêng tư cho cậu.
Hệ thống nghi ngờ kí chủ cố ý, nhưng nó không có bằng chứng.
Tần Họa hài lòng nhìn đồng hồ: “Nhưng mà không sao, sắp tan làm là có thể gặp Lục Hoài Tự rồi.”
Phải cho Lục Hoài Tự dùng roi da quất cậu một trận nên thân mới được, hệ thống âm thầm nghĩ trong bụng, kết quả giây tiếp theo liền nghe thấy Tần Họa dùng giọng điệu có chút mong đợi và kích động nói: “Thật sự là quá kí©h thí©ɧ!”
Hệ thống: “…”
Vốn định nguyền rủa kí chủ bị Lục Hoài Tự ngược đãi, nhưng nó lại sợ kí chủ sướиɠ ngất trời, thời buổi này làm một trí tuệ nhân tạo… à không, làm một trí năng nhân tạo thật không dễ dàng.
Tần Họa ngủ một giấc liền ngủ hai canh giờ, sau khi thức dậy duỗi lưng, Tần Họa chỉnh trang lại dung nhan mở cửa phòng nghỉ, trở về văn phòng thư ký của mình.
Cô không có việc gì làm, cho nên sau khi xác nhận lịch trình buổi tối với hệ thống xong, liền nhàm chán chơi điện thoại.
Trên tầng yên tĩnh, tất cả mọi người đều đắm chìm trong công việc của mình. Thịnh Dĩ Hằng trả lời xong một email chuẩn bị mở email tiếp theo, đột nhiên cô nhớ ra điều gì đó, gọi trợ lý vào, thuận miệng hỏi: "Cô ta vẫn chưa ra ngoài?"
“Đã ra ngoài rồi.” Trợ lý nghiêm túc trả lời.
Thịnh Dĩ Hằng không khỏi nhướng mày: “Vậy thì cô ta im hơi lặng tiếng, cả buổi chiều làm gì."
Cô luôn cảm thấy Tần Họa sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy, không có căn cứ gì chắc chắn, chỉ là dựa vào trực giác nhạy bén và chính xác của cô với phụ nữ trong nhiều năm qua.
Thịnh Dĩ Hằng: "?"
Cô tưởng mình nghe nhầm, nhưng khi ánh mắt chạm đến vẻ mặt biến sắc của trợ lý đáng tin cậy nhất của mình, Thịnh Dĩ Hằng không thể không tin vào tai mình.
Mí mắt Thịnh Dĩ Hằng giật giật: “Đi gọi cô ta vào đây cho tôi."
Trợ lý lĩnh mệnh, đang định quay người lại, Thịnh Dĩ Hằng lại đột nhiên đổi ý: “Thôi, không cần nữa." Cứ mặc kệ cô ta đi.
Dù sao cũng không phải đang âm mưu bất chính dòm ngó thân thể của mình.
Trên mặt trợ lý thoáng qua vẻ hoang mang khó hiểu, nhưng cuối cùng cô ấy cũng không hỏi gì, lặng lẽ lui ra ngoài.
Đây đâu phải là tìm cho mình một món đồ tiêu khiển giải sầu? Đây rõ ràng là tự tìm cho mình một quả bom hẹn giờ, hơn nữa còn là loại bất ngờ, có thể phát nổ bất cứ lúc nào.
Thịnh Dĩ Hằng buông tay xuống, đầu ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn một cách vô thức, chìm vào trầm tư.
Tần Họa còn chưa biết mình đã bị Thịnh Dĩ Hằng coi là tai họa ngập đầu, cô uể oải tắt Douyin: “Đẹp thì có đẹp, nhưng xem cả buổi chiều đầu óc choáng váng.”
Hệ thống nghe vậy lập tức trợn trắng mắt, cũng có ai ép cô xem đâu.
Mà cậu xem thì xem thôi đi, lại còn giơ tay nhỏ nhắn lên hào phóng donate, khiến các chị gái, em gái trong phòng livestream cứ nhao nhao gọi cậu là chị Họa, lại còn có cả những người không phải streamer, nam nữ già trẻ gì cũng thi nhau nhắn tin riêng, gửi ảnh riêng tư cho cậu.
Tần Họa hài lòng nhìn đồng hồ: “Nhưng mà không sao, sắp tan làm là có thể gặp Lục Hoài Tự rồi.”
Phải cho Lục Hoài Tự dùng roi da quất cậu một trận nên thân mới được, hệ thống âm thầm nghĩ trong bụng, kết quả giây tiếp theo liền nghe thấy Tần Họa dùng giọng điệu có chút mong đợi và kích động nói: “Thật sự là quá kí©h thí©ɧ!”
Hệ thống: “…”
Vốn định nguyền rủa kí chủ bị Lục Hoài Tự ngược đãi, nhưng nó lại sợ kí chủ sướиɠ ngất trời, thời buổi này làm một trí tuệ nhân tạo… à không, làm một trí năng nhân tạo thật không dễ dàng.
5
0
3 tháng trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
