Chương 155
Trung giai xuất hiện
Edit: Cơ Hoàng
So sánh Băng hệ với Lôi hệ, rõ ràng là trong chiến đấu đơn độc, Lôi hệ sẽ mạnh hơn...
Ở cấp bậc trung giai La Tống không đối phó được với Mạc Phàm, quyết không thể để hệ Triệu Hoán của Mạc Phàm phát triển thuận lợi như vậy được. Nếu để hệ Triệu Hoán của Mạc Phàm tăng lên, có lẽ ngay cả Thú Triệu Hoán của Mạc Phàm hắn ta cũng đánh không lại.
La Tống không thể để chuyện này xảy ra được.
Vì vậy chỉ cần tạo thành trở ngại trên con đường tu luyện của Mạc Phàm, La Tống cũng không ngại ra tay. Vừa khéo hắn ta cũng thấy sinh viên hệ Triệu Hoán khống chế Thực Cốt Yêu kia quá đáng ghét, có mỗi sinh vật triệu hoán rác rưởi kia mà cũng lên mặt ta đây là thiên hạ đệ nhất?
Nực cười!
"Ông là Thổ hệ sao? Thổ hệ làm gì có kỹ năng nào đối phó được với Thực Cốt Yêu? Hay là ông đợi ở đây thêm một chút, chờ tổ sau rồi lại lên?" Mấy người đang do dự ở lối vào thấy La Tống bước tới.
La Tống không thèm nhìn mấy người này lấy một cái, một mình bước lên phía trước: "Tôi có nói muốn cùng một tổ với các người à?"
"Đệt, ghê gớm quá nhỉ? Có bản lĩnh thì lên một mình đánh bại con Thực Cốt Yêu kia đi."
"Đúng vậy, chỉ giỏi phét lác, tao ghét nhất là mấy thằng như vậy." Mấy người kia lên tiếng nguyền rủa.
La Tống cũng không cần ai giúp đỡ, cứ thế bước vào kết giới lồng sắt khổng lồ.
Lúc này Thực Cốt Yêu đang bay lượn trên đầu tên Vương Lực Đĩnh vênh váo cả vú lấp miệng em kia. Thấy La Tống bước vào, hắn ta híp mắt lại đánh giá La Tống rồi cười ha hả nói: "Tên béo, mày có biết Thực Cốt Yêu của tao thích gì nhất không? Chính là loại người béo mập như mày đấy!"
"Mày có biết một tảng băng rơi từ ba mươi mét xuống mặt đất sẽ vỡ thành mấy đoạn không?" La Tống nhìn Vương Lực Đĩnh, nói cực kỳ hứng thú.
"Tao thấy đầu óc của mày có vấn đề rồi đấy." Vương Lực Đĩnh không biết La Tống đang nói gì, ra lệnh cho Thực Cốt Yêu tấn công La Tống.
"Mày nên cầu nguyện cho Thực Cốt Yêu của mày có xương cốt cứng chắc một chút, nếu không nhặt xác cũng khá phiền phức đấy." La Tống vẫn duy trì giọng nói cao ngạo.
Trong lúc nói chuyện, La Tống đã nhắm hai mắt lại.
Khi hắn ta mở mắt ra một lần nữa, một luồng khí lạnh bức người dâng lên khắp sân quyết đấu.
"Kẽo kẹt kẽo kẹt kẽo kẹt."
Băng sương màu trắng đột nhiên xuất hiện trên mặt đất, những hạt sương băng kia rải rác, sau đó đông lại một cách mãnh liệt, nhanh chóng bao trùm xung quanh vị trí La Tống đang đứng thành một lớp băng thật dày.
"Băng Tỏa!"
Sau khi La Tống sắp xếp Tinh Tử thành công, mặt đất đã đông lại dưới hai chân của hắn ta hiện lên một Băng Tinh Đồ màu trắng đan xen, nguồn năng lượng khổng lồ ẩn chứa trong Tinh Đồ lấy La Tống làm trung tâm, không ngừng khuếch tán ra xung quanh!
"Lên!" Hét to một tiếng, vùng đất đóng băng xung quanh La Tống chợt nứt toác ra!
Từ trong cái khe vang lên tiếng leng keng, ngay sau đó những dây xích bằng băng to như miệng bát bay lên không trung.
Những sợi dây xích bằng băng này do những móc xích kiên cố nối lại với nhau mà thành, cô quạnh trôi nổi ở xung quanh La Tống...
"Trời đất thánh thần ơi!"
"Trung... Trung... Trung giai."
"Tên mập này là pháp sư trung giai!"
Giờ khắc này, toàn trường đều kinh hãi.
Mọi người hoảng sợ nhìn chăm chú vào La Tống đang điều khiển những xiềng xích bằng băng, không dám tin vào mắt mình.
Mà mấy bạn học của La Tống nhìn thấy vậy thì cằm suýt rơi xuống đất, cuối cùng bọn họ cũng hiểu câu "không cần cảm ơn" mà La Tống nói lúc nãy có nghĩa là gì!
Hệ Triệu Hoán xưng bá ở sơ giai thì có tác dụng gì, trung giai xuất hiện, ai dám tranh phong!
Lúc này cả khuôn mặt của Vương Lực Đĩnh cũng như bị đông lại.
Lúc trước hắn ta từng nghe nói trong đám tân sinh viên của Học viện Minh Châu có người đã đạt tới trung giai, khi đó hắn ta còn không tin. Ai ngờ thật sự có người đạt tới, hơn nữa còn là thằng mập không có gì nổi bật đang đứng trước mặt hắn ta!
"Hỏng rồi!" Sắc mặt Vương Lực Đĩnh tái đi, vừa định gọi Thực Cốt Yêu của mình quay lại.
Dây xích bằng băng phát ra tiếng khi va chạm vào nhau, dưới sự điều khiển của La Tống, toàn bộ dây xích đều bay lên không trung...
Mặc dù Thực Cốt Yêu khá nhanh nhẹn, nhưng bị năm dây xích dài bao vây mọi lối thì nó cũng khó mà tránh thoát được.
Dây xích bằng băng mạnh mẽ quấn lấy Thực Cốt yêu, treo nó ở giữa không trung, khí băng hàn tỏa ra từ dây xích nhanh chóng xâm nhập vào thân thể của Thực Cốt Yêu.
Thể chất của Thực Cốt Yêu không mạnh hơn loài yêu ma khác là bao, đứng trước ma pháp Băng hệ trung giai mạnh mẽ lại càng không có khả năng chống cự. Đầu tiên là toàn bộ da thịt của nó bị bao trùm bởi một lớp băng sương, sau đó băng sương cưỡng ép xâm nhập vào cơ thể Thực Cốt Yêu!
Cuối cùng, Thực Cốt Yêu biến thành một bức tượng đá cực kỳ sống động ở trên không trung.
Trong lúc đó Băng Tỏa cũng gãy lìa, Thực Cốt Yêu bị đông cứng lập tức rơi thẳng từ không trung với độ cao hơn ba mươi mét xuống mắt đất.
"Bang!"
Khối băng va chạm với mặt đất nhanh chóng nứt toác ra, vết nứt này lan tràn từ móng vuốt đến cánh thịt của Thực Cốt Yêu...
Vì vậy, toàn bộ cánh thịt và móng vuốt của nó bị rơi đập nát bét, vụn băng vương vãi khắp nơi.
"Không không... Không!" Vương Lực Đĩnh muốn nói mà nói không được, suýt chút nữa quỳ xuống trước La Tống.
Gia tộc của Vương Lực Đĩnh đã phải mất rất nhiều sức mới bắt được con Thực Cốt yêu này, một khi Thực Cốt Yêu chết, Vương Lực Đĩnh sẽ biến thành một phế nhân, đừng mơ có chỗ đặt chân ở Học viện Minh Châu.
Trên mặt không còn chút cao ngạo nào, Vương Lực Đĩnh hồn bay phách lạc chạy về phía con Thú Triệu Hoán bản mạng của mình.
Ánh mắt La Tống vẫn lạnh như băng, không có một chút thương xót.
Luôn sinh sống trong môi trường cá lớn nuốt cá bé, La Tống không có thói quen thương xót cho kẻ yếu. Từ trước tới nay, chưa bao giờ có chuyện hắn ta sẽ hạ thủ lưu tình.
"Em bình tĩnh một chút, Thú Triệu Hoán của em vẫn chưa chết." Cố Hàm bước ra, nhanh nhẹn mang tảng băng Thực Cốt Yêu này tới cho Nguyễn Nhã chữa trị.
Nguyễn Nhã bất đắc dĩ lắc đầu, nhanh chóng nối liền Tinh Đồ chữa trị...
La Tống nhìn thoáng qua ma pháp trung giai hệ Chữa Trị, không khỏi bĩu môi một cái. Có giáo viên hệ Chữa Trị ở đây, xem ra con Thực Cốt Yêu kia giữ được mạng chó của nó rồi.
...
Thật ra trận đấu này kết thúc rất nhanh, nhưng toàn trường vẫn xôn xao từ đầu tới cuối, chưa chịu chấm dứt.
Bọn họ đã nhận thức được ma pháp trung giai bá đạo như thế nào, con Thực Cốt Yêu mà sinh viên tất cả các hệ không đối phó được kia gặp phải ma pháp trung giai cũng chỉ là rác rưởi, bị đánh bại dễ dàng.
"Hai người còn lại cùng lên đi, đỡ tốn thời gian của tao." La Tống chỉ vào hai người hệ Triệu Hoán còn lại, có vẻ rất ngang ngược ngạo thị quần hùng.
Hai người kia vô cùng tức giận, bọn họ cũng không có ý định lui lại, phải báo thù cho Vương Lực Đĩnh.
"Ma pháp Băng hệ trung giai của hắn ta chỉ đối phó được một con Thú Triệu Hoán của chúng ta mà thôi, tôi sẽ để Thú Triệu Hoán của mình tấn công trước, ông tìm cơ hội đánh bại hắn ta." Hai người thương lượng với nhau.
"Được!"
"Các cậu đừng đi thì hơn." Mạc Phàm có lòng tốt khuyên.
"Mày cứ ở đấy làm con rùa rụt đầu đi, đồ rác rưởi!" Hai người ở cùng phòng ký túc với Vương Lực Đĩnh nên quan hệ cũng thân thiết hơn. Đang lúc bực bội, Mạc Phàm có nói gì bọn họ cũng bất chấp.
Mạc Phàm có lòng tốt khuyên, bọn họ không nghe hắn thì cũng đành chịu. Dù sao thế giới này cũng không thiếu tên ngu biết văn thì chửi mắng đồng đội, biết võ thì đưa đầu ra cho người ta đánh.
20
0
5 tháng trước
4 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
