TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 142
Thứ Nguyên Triệu Hoán

Edit: Cơ Hoàng

"Cô Đường Nguyệt!"

"Chuyện gì?"

"Cô có hiểu về hệ Triệu Hoán không?"

"Có biết một chút!"

"May quá, em muốn thi vào ọc viện Minh Châu bằng hệ Triệu Hoán, nhưng buồn là sách về Thứ Nguyên ma pháp trên thị trường lại quá ít, nên em đành phải nhờ đến cô Đường Nguyệt thân ái rồi." Mạc Phàm cười nói.

Không biết vì sao Đường Nguyệt lại nhận ra một chút ý xấu từ câu nói của Mạc Phàm.

Nhưng đây không phải trọng điểm, Đường Nguyệt cực kỳ kinh ngạc khi biết Mạc Phàm thức tỉnh Triệu Hoán hệ.

"Em đang ở đâu?" Đường Nguyệt hỏi thẳng.

"Em ở... Mà thôi, hay là để em tới tìm cô nhé?" Mạc Phàm trả lời.

"Cũng được, em tới Tây Hồ đi."

...

Chỗ ở khá gần nhà ga, Mạc Phàm lại một lần nữa bước lên xe lửa phi thẳng tới Hàng Châu.

Trên đường tới Tây Hồ, Mạc Phàm chợt nghĩ nếu hắn triệu hoán thành công, gọi ra một sinh vật có thể cưỡi, vậy có phải hắn đã có một chiếc xe riêng vừa miễn phí vừa hoành tráng không?

Đàn ông thường rất thích BMV, Audi, Land Rover, nhưng dù có lái Mercedes-Benz trên quốc lộ thì cũng không ngầu, oai phong, khí phách bằng một con Thú Triệu Hoán được!

...

Mạc Phàm đã tới chỗ ở của Đường Nguyệt, đây là một nhà trọ xa hoa mà chỉ cần mở cửa sổ ra là nhìn thấy toàn cảnh Tây Hồ.

Nhìn nhà lầu như vậy, ngắm nhìn vẻ phồn hoa như gấm ở xung quanh rồi lại so sánh với khu ngoại ô chim không thèm đẻ trứng kia... nghèo đúng là một cái tội. Sau khi lên đại học vẫn phải tìm một công việc thôi!

...

Trong phòng, Đường Nguyệt đang soi gương và nghĩ nên đánh son màu tươi sáng hay là màu nhạt tự nhiên...

Con gái hay thay đổi một vài đồ trang sức trang nhã là chuyện rất bình thường, nhưng hình ảnh nụ hôn mãnh liệt suýt nghẹt thở sau xe taxi lại đột nhiên hiện ra trong đầu cô, khiến cô không tự chủ được mà mím môi, mặt ngượng ngùng.

Nghĩ cái gì đấy? Đã bảo sẽ không gặp cậu ta nữa mà!

Mặc dù chuyện kia đã xảy ra được một năm, nhưng nghĩ đến là má cô lại nóng bừng lên!

Thôi kệ, người ta gặp bạn trai cũ mà còn bình thản như không, một người trưởng thành như cô không nên để ý chuyện nhỏ con này.

Đúng lúc cũng ở nhà tu luyện khá lâu rồi, có người cùng đi dạo quanh Tây Hồ cũng không tồi.

...

Mạc Phàm kiên nhẫn đứng chờ dưới lầu cuối cùng cũng thấy cô Đường Nguyệt dáng người lung linh đi tới. Vẻ xinh đẹp, kiều diễm không cần che giấu này luôn khiến lòng người nhộn nhạo. Một năm không gặp mà cô ấy vẫn xinh đẹp như vậy.

Chậc chậc, nếu mấy thằng trẻ trâu ở chung phòng ký túc xá hồi cấp ba mà biết giờ hắn thân thiết với cô Đường Nguyệt như vậy, chắc chúng nó ghen tỵ muốn chết.

"Đi dạo một chút đi, chuyện hệ Triệu Hoán này khá phức tạp, tôi sẽ từ từ nói cho em." Đường Nguyệt cười nhạt một tiếng rồi nói.

Mạc Phàm phát hiện tâm trạng bây giờ của cô Đường Nguyệt khá tốt, không biết là vì chuyện gì.

Phụ nữ phải trưởng thành, thông minh mới thú vị, phụ nữ mà yếu đuối như Bạch Liên Hoa thì quá nhạt nhẽo.

[1] Bạch Liên hoa là các em gái ngây thơ trong sáng giống như thánh nữ, lúc nào cũng nghĩ mình vô tội.

"Được luôn, em cũng chưa được đi dạo ở Hàng Châu." Mạc Phàm nói.

Hắn là một đứa trẻ nhà nghèo, trước khi mười tám tuổi chưa từng tới Hàng Châu.

Hai người đi dọc bờ Tây Hồ, ở đây có rất nhiều người, nam nữ già trẻ có hết, càng không cần nhắc đến mấy gia đình dẫn con nhỏ tới du lịch nhân dịp được nghỉ hè.

Một bên bờ trồng hàng liễu rủ bóng xuống mặt hồ, cảnh sắc nơi đây đẹp như tranh vẽ. Các cô gái bước chân như hoa sen, dáng vẻ như liễu. Trên đoạn cầu Tàn Tuyết, các tiểu mỹ nhân còn xinh đẹp hơn phong cảnh, bọn họ thả hồn ngắm phong cảnh, nhưng lại không biết mình mới là phong cảnh đẹp nhất.

Dáng người của Đường Nguyệt thì vô cùng xuất chúng, tỷ lệ người ngoái đầu lại nhìn khá là cao khiến Mạc Phàm không khỏi đắc ý, bởi vì không phải ai cũng là người... Bị lũ FA hâm mộ và ghen ghét sẽ làm hắn nổi bật hẳn lên.

Hai người chưa vào chủ đề chính ngay mà nói về tình hình gần đây của mình, sau một lúc tâm sự mới chính thức nói về hệ Triệu Hoán.

"Triệu Hoán hệ là hệ có độ bất ổn lớn nhất trong tất cả các hệ ma pháp. Nếu sử dụng tốt, em sẽ là một sự tồn tại vô địch trong những người cùng cấp. Nếu sử dụng không tốt, em sẽ chẳng khác gì một người bình thường dắt chó đi dạo." Đường Nguyệt nói.

Mạc Phàm gật đầu một cái, chuyện này thì giáo sư già trong buổi thi đã nói rồi.

Nghĩ cũng đúng, xét theo sức chiến đấu thì giữa một pháp sư sơ giai với một yêu ma cấp Nô Bộc, yêu ma cấp Nô Bộc sẽ mạnh hơn. Thường thì pháp sư sơ giai phải tạo thành một đoàn đội mới giết chết được yêu ma.

Nếu pháp sư Triệu Hoán gọi được một sinh vật có sức chiến đấu ngang hàng với yêu ma, nghĩa là sức chiến đấu của họ bằng một đội pháp sư sơ giai, năng lực này còn biến thái hơn cả Lôi hệ.

"Chính Thứ Nguyên Triệu Hoán cũng là một kỹ năng chứa đầy ẩn số, sau khi sử dụng Thứ Nguyên Triệu Hoán, ý thức của em sẽ tiến vào một vị diện không thuộc về thế giới của chúng ta, vị diện đó tên là vị diện Triệu Hoán Thú. Lúc đó ý thức của em sẽ lướt nhanh qua vị diện Triệu Hoán Thú để tìm kiếm sinh vật ở gần đó..." Đường Nguyệt tiếp tục giảng giải.

"Tiến vào một vị diện khác sao?" Mạc Phàm nghe xong, thầm kinh ngạc.

"Thế giới này không chỉ có một vị diện, thậm chí tôi từng nghe các vị pháp sư Không Gian hệ lão luyện nói có rất nhiều vị diện thần bí song song với vị diện của chúng ta, chỉ có một số tiếp điểm là trùng với vị diện của chúng ta... Chuyện này có nói cho em biết cũng không có tác dụng, tóm lại thì vị diện Triệu Hoán Thú là một vị diện nhỏ tương đối quen thuộc với loài người, nói chính xác thì nó là một vị diện bám vào thế giới của chúng ta." Đường Nguyệt tổng hợp, không cho Mạc Phàm kéo dài đề tài này.

Có điều bây giờ trong đầu Mạc Phàm cũng hơi hỗn loạn, dù sao thì hắn cũng được coi là người tới từ một vị diện khác.

"Khi ý thức của em lướt qua vị diện Triệu Hoán Thú thì sẽ gặp phải những sinh vật Triệu Hoán khác nhau... Đây cũng là lý do vì sao hệ Triệu Hoán lại có tính bất ổn cao nhất. Lần đầu tiên triệu hoán, chẳng ai đoán được em sẽ triệu hoán ra sinh vật gì." Đường Nguyệt lại nói.

"Thì ra là vậy, Thứ Nguyên Triệu Hoán giống như đi vào vườn bách thú rồi nhắm mắt bắt bừa một con, còn bắt được chuột hay sư tử là dựa vào may rủi đúng không?" Mạc Phàm nói.

Đường Nguyệt dịu dàng cười một tiếng, khẽ vuốt cằm nói: "Cũng gần như vậy."

"Chuyện này thật thú vị!" Mạc Phàm lại mong đợi.

Kỹ năng của hệ Triệu Hoán có nhiều biến số hơn các hệ ma pháp khác, chuyện này rất hợp với khẩu vị của Mạc Phàm, nghiên cứu hệ ma pháp như vậy mới thú vị.

"Với ý thức của pháp sư trung giai như em thì khả năng cao là sẽ triệu hoán được một sinh vật có thực lực mạnh." Đường Nguyệt nói.

"Cái này còn phụ thuộc vào ý thức của mình mạnh hay yếu nữa sao?"

"Ừ, nếu dùng tốt ma pháp sơ giai Thứ Nguyên Triệu Hoán của hệ Triệu Hoán thì sẽ biến thái hơn cả ma pháp cao giai!"

24

0

5 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.