Chương 127
Ngư ông và chim sẻ
Edit: Cơ Hoàng
"Tôi đề nghị em nên gia nhập vào một thế lực có tiền tài nào đó, bọn họ sẽ cung cấp tài nguyên cho em, em sẽ có nguồn lực để phát triển. Đương nhiên là về sau em cũng sẽ phải nghe theo lời của thế lực đó, dù sao thì bọn họ cũng đốt nhiều tài nguyên cho em như vậy..." Đường Nguyệt đề nghị.
"Cô Đường Nguyệt này, em thấy cô cũng có bối cảnh lắm, hay là cô bao nuôi em đi. Ngày sau... dù gặp núi đao biển lửa cũng không chối từ." Mạc Phàm nói.
"Còn dám mồm miệng tép nhảy!" Đường Nguyệt đỏ mặt lườm tên học sinh vô liêm sỉ này bằng ánh mắt giết người. Đừng tưởng cô không hiểu từ ngữ dơ bẩn của cậu ta!
Mạc Phàm không dám lỗ mãng nữa, dù sao hắn phải ôm chặt bắp đùi của Đường Nguyệt, đùa vui xong phải thôi ngay, đùa quá trớn thì cứ chờ chết thắng cẳng đi.
...
Hai người chờ nhóm pháp sư thợ săn kia rồi lặng lẽ đuổi theo. Bọn họ không dám bám theo quá gần, ban ngày ban mặt nên Đường Nguyệt không thi triển kỹ năng Ám Ảnh hệ hoàn mỹ cho lắm, rất dễ bị phát hiện.
Hai cô trò đi theo dấu chân của đám người kia, tìm thấy thượng nguồn của con suối.
Thật ra thượng nguồn con suối này đã bị ngăn lại tạo thành một cái đập chứa nước nho nhỏ, nhưng bây giờ đập chứa nước này đã biến thành một vũng bùn, bên trong còn có xương cá bị phơi khô.
"Sao ở đây lại có nhiều người như vậy? Quả nhiên tin tức này khó mà giấu được." Đường Nguyệt và Mạc Phàm núp trong bóng tối thì phát hiện có hai đội đang có mặt ở đập chứa nước.
Một đội trong đó là đám pháp sư thợ săn lúc nãy gồm Phan Hùng, tên mặt sẹo, người đàn ông đội mũ cao bồi, ngoài ba người này thì còn bảy tên đồng đội nữa. Lúc này đám pháp sư thợ săn đang đứng gần con đập, dáng vẻ như gặp phải kẻ địch mạnh.
Dường như một đội khác cũng vừa phát hiện bọn họ, đội này có tổng cộng bốn người, mặt ai cũng tỏ vẻ thanh cao, đối mặt với mười pháp sư thợ săn kia nhưng bọn họ không hề sợ hãi chút nào.
"Phan Hùng, nếu không muốn sau này phải ăn xin ở Hàng Châu thì khôn hồn dẫn người của mày cút khỏi đây ngay, linh chủng Hỏa hệ mà Đông Phương thế gia này coi trọng thì không có chuyện chia chác cho người khác đâu!" Một người đàn ông dẫn đầu mặc Đưởng trang phong cách phục cổ nói.
Người này ăn mặc cực kỳ khéo léo, tóc tai hải chuốt kỹ lưỡng, nếu đi trên phố chắc chắn sẽ thu hút được rất nhiều cô gái.
Đông Phương thế gia?
Mạc Phàm nói thầm, ngày trước xem ti vi cũng hay gặp các nhân vật họ kép như thế, bọn họ thường rất trâu bò, không ngờ cái đám họ kép này lại ngang ngược như thế, mở miệng ra là Đông Phương thế gia, cứ như hoàng tộc một nước!
"Thì ra là người của Đông Phương thế gia, vậy là đám có tầm mắt cao tận mây xanh này cũng chú ý tới linh chủng Hỏa hệ. Cũng đúng, Đông Phương thế gia nổi danh nhờ Hỏa Hệ, cơ duyên này lại xuất hiện ở địa phận Hàng Châu của bọn họ, không lý do gì để người khác nhanh chân chiếm trước được." Đường Nguyệt lẩm bẩm.
Đường Nguyệt là một người chủ tu Hỏa Hệ nên cũng có chút hiểu biết về các thế gia Hỏa Hệ nổi tiếng ở trong nước.
"Hình như bọn họ sắp đánh nhau rồi, nhưng vấn đề là tên đội mũ kia đâu?" Mạc Phàm nhìn hai đội nhân đang giương cung bạt kiếm, hỏi.
"Chắc chắn hắn đang trốn ở đâu đó chờ hai đội kia đánh nhau, hắn làm ngư ông đắc lợi." Đường Nguyệt nói.
"Vậy chúng ta làm gì bây giờ?"
"Chúng ta làm chim sẻ đứng sau, lần này bất luận thế nào cũng phải bắt Triều Hách lại!" Đôi mắt Đường Nguyệt hiện lên sự quyết đoán.
Trong lúc hai người nói chuyện thì bốn người của Đông Phương thế gia đã bắt đầu đánh nhau với nhóm pháp sư thợ săn của Phan Hùng...
Đến rồi...
Cả bốn người Đông Phương thế gia đều là Hỏa hệ, khi bọn họ ra tay, trên tay mỗi người đều xuất hiện một ngọn lửa cực nóng đang thiêu đốt.
Mạc Phàm không thấy bọn họ có bất kỳ động tác bắt đầu nào, bọn họ vận dụng ma pháp Hỏa Hệ sơ giai – Hỏa Tư vô cùng thành thạo giống như tiện tay là phóng ra...
Đậu má, Đông Phương thế gia không tầm thường, cả bốn người được phái đi giành linh chủng Hỏa hệ đều là pháp sư trung giai, nếu ở Bác thành thì toàn là nhân vật lớn!
Mà mười pháp sư thợ săn bên kia cũng không phải đèn cạn dầu, ba người Phan Hùng, tên mặt sẹo, người đội mũ cao bồi đều là pháp sư trung giai, bảy người còn lại cũng là tinh anh trong cấp bậc sơ giai, chỉ cần ba giây là đã hoàn thành phóng thích ma pháp sơ giai cấp ba!
Đây là một đội pháp sư thợ săn khá tinh nhuệ, không chừng bọn họ còn có khả năng săn giết yêu ma cấp Chiến Tướng!
"Chúng ta trốn xa một chút, tránh bị liên lụy." Đường Nguyệt kéo Mạc Phàm, giẫm nhẹ một cái đã vùi vào một chỗ bóng râm cực lớn.
Mạc Phàm chỉ thấy hoa mắt, dường như mình trốn vào bóng tối hư vô, cảnh vật xung quanh dần biến mất...
Chờ đến khi nhìn rõ cảnh vật, Mạc Phàm mới kinh ngạc phát hiện mình đang đứng dưới bóng một vùng đầy cây mây rủ xuống cách vị trí cũ khoảng ba mươi mét. Trong mắt hắn tràn đầy sự khó tin nhìn cô giáo Đường Nguyệt có thực lực sâu không lường được đang đứng bên cạnh.
"Cái này gọi là Độn Ảnh, kỹ năng Ám Ảnh hệ sơ giai. Chờ em thức tỉnh Ám Ảnh hệ thì sẽ nắm được nó nhanh thôi." Đường Nguyệt khẽ mỉm cười, tự tin và xinh đẹp, làm thiếu niên như Mạc Phàm nảy sinh sự ái mộ và tôn sùng.
Một bảo vật xinh đẹp vừa có năng lực mạnh mẽ vừa thần bí khó lường như vậy, toàn thân đều toát ra sức quyến rũ, đám đàn ông không si mê mới là lạ.
Bên kia, Đông Phương thế gia và đội ngũ pháp sư thợ săn tinh nhuệ đang đánh nhau túi bụi, Hỏa Tư – Bạo Liệt liên tục làm chấn động cả khu rừng nho nhỏ này. Ngọn lửa cực nóng khiến thảm thực vật khô héo ở xung quanh bị đốt thành biển lửa.
Mạc Phàm nhìn kỹ lại thì phát hiện từ lúc đánh nhau đến giờ, đám pháp sư trung giai này chưa từng thi triển ma pháp trung giai.
Nghĩ cũng đúng, phải khống chế tổng cộng bốn mươi chín Tinh Tử mới phóng thích được ma pháp trung giai. Chờ bạn phác họa được Tinh Đồ thì đã bị người ta thồn cho một đống ma pháp sơ giai rồi.
Mặc dù uy lực của ma pháp sơ giai không mạnh bằng ma pháp trung giai nhưng tốc độ phóng thích lại nhanh hơn nhiều!
"Các người bảo vệ tôi, để bọn họ nếm thử Liệt Quyền!" Người đàn ông mặc trang phục cổ trang khá đẹp trai kia nói.
Rõ ràng bốn người này thường xuyên chiến đấu cùng nhau, ba người còn lại lập tức đứng thành đội hình tam giác bảo vệ người đàn ông kia.
Tinh Tử nhanh chóng liên kết với nhau tạo thành Tinh Quỹ.
Tinh Quỹ xinh đẹp lần lượt hình thành rồi liên kết với nhau, nhanh chóng hình thành một bộ Tinh Đồ dưới chân người đàn ông mặc trang phục cổ trang!
Tinh Đồ vừa xuất hiện, toàn thân người đàn ông mặc đồ cổ trang bị ngọn lửa đỏ thẫm bao vây giống như Diễm Hồn quay về báo thù. Sóng lửa quay cuồng quanh người anh ta, nhiệt độ không khí vốn khô nóng lại càng tăng lên như rơi vào một cái lò thiêu.
"Liệt Quyền – Oanh Thiên!"
Sau khi người đàn ông mặc trang phục cổ trang hoàn thành ma pháp Hỏa hệ trung giai, ba người phía trước nhanh chóng tách ra hai bên.
Một tiếng hét lớn, người đàn ông mặc đồ cổ trang dồn tất cả liệt diễm quanh người về cánh tay phải, tư thế này, khí thế này, Mạc Phàm cực kỳ quen thuộc!
18
0
6 tháng trước
19 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
