TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 9
Chương 9

Bảy tầng chưởng ảnh nghênh đón quyền thế, hai tầng đầu tiên lập tức phá vỡ lực đạo bá đạo của Toái Sơn Quyền, năm tầng phía sau toàn bộ vỗ trúng ngực Tật Vô Hiến, đến khi tầng chưởng cuối cùng đánh xuống thì Tật Vô Hiến mới phun ra một ngụm máu tươi, trực tiếp bị đánh bay khỏi phòng.

Ở bên ngoài, đám chó săn kia còn đang hứng thú bàn tán xem Vô Hiến thiếu gia sẽ dùng mấy chiêu để đập nát thằng con hoang kia, nhưng không ngờ lúc này lại nhìn thấy Tật Vô Hiến chật vật bay ngược ra, lăn lông lốc cả chục vòng trên mặt đất mới dừng lại. Bộ dạng đối phương trông vô cùng thê thảm, khiến cho mấy tên chó săn phải trợn tròn mắt, gần như sắp rớt luôn xuống đất.

Còn chưa kịp mở miệng thì một thân ảnh gầy gò đã đuổi theo từ trong phòng ra, mấy chưởng đánh lệch hẳn mấy tên chó săn sang một bên. Những người này trước kia đã có không ít lần ức hϊếp nguyên chủ, mối thù này, nhất định phải trả.

Tật Vô Hiến hoảng sợ quát lên: “Sao có thể? Sao ngươi có thể lại đột nhiên mạnh hơn cả ta?”

Bọn họ đều bắt đầu tu luyện từ nhỏ, biết rõ thực lực tăng lên gian nan đến mức nào. Chênh lệch một tầng thì có khi chính là chênh lệch cả một năm, thậm chí là vài năm tu hành. Tật Vô Hiến làm thế nào cũng không ngờ được rằng mới mấy ngày trước Tật Vô Ngôn còn bị hắn đánh đến sống dở chết dở, ấy vậy mà hôm nay đối phương lại mạnh đến mức như thế.

Sắc mặt Tật Vô Ngôn lạnh như băng, hoàn toàn không buồn nói nhảm với hắn mà cứ thế đi thẳng về phía Tật Vô Hiến.

Lúc này Tật Vô Hiến mới thật sự cảm thấy cái gì là sợ hãi: "Ngươi muốn làm gì? Ta nói cho ngươi biết, ngươi mà dám làm ta bị thương thì Tật gia tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi!"

Tật Vô Ngôn cười lạnh một tiếng. Tật gia sẽ không tha cho cậu sao? Chính cậu cũng đâu có định sẽ tha cho Tật gia. Người có ơn với cậu là nghĩa phụ nghĩa mẫu, chứ không phải toàn bộ Tật gia!

Cậu không chút khách khí mà vung chưởng đánh gãy tứ chi của Tật Vô Hiến, tiếng xương gãy vang lên giòn giã, kèm theo sau đó là tiếng kêu thảm thiết của Tật Vô Hiến vang vọng khắp nơi. Đến chưởng cuối cùng, cậu đánh thẳng vào đầu Tật Vô Hiến.

Tật Vô Hiến thấy cái chết cận kề thì mặt lập tức sợ đến mức trắng bệch, cơn đau từ chỗ xương gãy cũng quên sạch, chỉ còn biết vùng vẫy tìm cách thoát khỏi cái chết.

Thế nhưng chưởng phong của Tật Vô Ngôn lại chẳng hề có dấu hiệu dừng lại.

Đúng lúc này, Tật Vô Ngôn bỗng cảm nhận được từ phía sau truyền đến một luồng áp lực, kèm theo đó là tiếng quát lớn: "Tiện nhân, ngươi dám!"

Tật Vô Hiến vừa nghe thấy giọng nói ấy đã lập tức lăn lộn bò về phía trước, vừa vùng vẫy vừa kêu to: "Vô Dạng ca, cứu ta!"

3

0

4 tuần trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.