TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 24
Chương 24

[Một người có yếu ớt hay không không do giới tính quyết định]

Bởi vì Tưởng Chu không yếu ớt, cho nên cho dù là Tưởng Chu thân là Omega, cũng không hề yếu ớt.

Vẻ mặt Tưởng Chu trở nên hơi kỳ lạ, cậu viết lên giấy.

[Trình Tiểu Bỉnh, anh đang an ủi tôi à?]

[Không]

Tưởng Chu: “…”

Cậu đã bảo tên Trình Bỉnh này nói chuyện khó nghe mà!

[Đương nhiên tôi biết giới tính không quyết định điều gì, tôi chỉ là thấy phiền.]

Phiền.

Đột nhiên biến thành Omega, có kỳ Dịch Cảm, không được dùng thuốc ức chế, bắt buộc phải bị Alpha đánh dấu, bị người khác xâm nhập, chiếm hữu, dù có thể sẽ bị tổn thương, cũng phải phơi bày bụng mình, mặc người tùy ý.

Giống như hôm qua, khi cậu trấn an Trình Bỉnh vậy.

Biến cố đột ngột, cơ thể mất kiểm soát, bản năng khó kìm nén.

Còn không biết có thể quay về không, khi nào có thể quay về.

Đương nhiên sẽ cảm thấy bất an.

[Xin lỗi]

Trình Bỉnh viết tờ giấy đưa qua.

Tưởng Chu im lặng một lúc, mang theo chút tủi thân mà viết.

[Anh đúng là phiền chết đi được.]

[Ừ]

[Vô cùng ghét anh.]

[Được]

[Vô cùng vô cùng vô cùng ghét anh!]

Nói nhiều từ "vô cùng" như vậy, lại còn có dấu chấm than, có thể thấy là thật sự rất ghét.

Trình Bỉnh vẻ mặt bình tĩnh.

[Biết rồi]

Tưởng Chu: “…”

Cái tên này thật vô vị.

Tưởng Chu không muốn nói chuyện với anh nữa.

Tưởng Chu không nói nữa, Trình Bỉnh cũng không viết giấy cho cậu, hai người nhất thời chìm vào im lặng, chỉ còn nghe thấy tiếng thở của nhau.

Nhưng Tưởng Chu thật sự dễ dỗ dành, một lát sau, cậu lại ngượng nghịu kéo vạt áo Trình Bỉnh.

Trình Bỉnh cúi mắt nhìn xuống, Tưởng Chu viết một hàng chữ lên giấy.

[Chuyện đó... cho tôi mượn chút pheromone của anh.]

Trình Bỉnh đột nhiên khẽ cười không tiếng động, anh nghĩ, Tưởng Chu thật sự là một người vô cùng kỳ diệu.

[Được]

Hai người đến phòng cách ly pheromone của thư viện. Để đề phòng trường hợp đặc biệt, mỗi tầng của mỗi tòa nhà trong trường đều có phòng cách ly pheromone. Học sinh gặp tình huống khẩn cấp có thể đến phòng cách ly tự xử lý, hoặc chờ được cứu giúp.

Chỉ là Trình Bỉnh không ngờ, Tưởng Chu lại trực tiếp quay lưng về phía anh, hơi cúi đầu, hào phóng tự nhiên để lộ hoàn toàn phần gáy trắng nõn sạch sẽ kia ra trước mắt anh.

Pheromone trong máu đột nhiên sôi trào, tất cả bản năng chứa đựng du͙© vọиɠ xấu xa đều bị nhóm lửa. Cổ họng Trình Bỉnh đột nhiên thắt lại, chất lỏng mang theo pheromone tiết ra nơi đầu răng.

Nếu muốn để lại mùi hương của mình trên cơ thể Omega, cách đơn giản nhất chính là đánh dấu.

Cắn vào gáy Omega, dùng răng đâm vào tuyến thể nhỏ bé đáng thương kia, sau đó bất chấp tất cả, với ham muốn chiếm hữu và phá hoại mãnh liệt, truyền pheromone của mình vào cơ thể Omega.

Trình Bỉnh nuốt khan.

Tưởng Chu đợi nửa ngày, không thấy Trình Bỉnh có động tác gì, bèn quay đầu nhìn anh nói: “Mau lên, làm gì mà lề mề thế, lát nữa còn phải về tra tài liệu nữa.”

Trình Bỉnh: “…”

Trình Bỉnh vẻ mặt phức tạp, nhất thời có rất nhiều điều muốn nói.

Tưởng Chu thấy anh nửa ngày không động đậy, dứt khoát đặt tay anh lên gáy mình, thúc giục: “Mau——lên——”

Làn da dưới lòng bàn tay mềm mại và ấm áp, tuyến thể nhỏ bé kia khẽ đập, chạm vào lòng bàn tay Trình Bỉnh, chạm đến mức đầu ngón tay anh cũng run rẩy theo tần số của tuyến thể.

Trình Bỉnh cuối cùng cũng hiểu ra, Tưởng Chu không phải muốn anh thực hiện đánh dấu, mà là muốn anh để lại mùi hương trên tuyến thể.

Đáng lẽ phải là như vậy.

3

0

1 tuần trước

5 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.