TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 55
Chương 55

Kết quả nhanh chóng được đưa ra, bác sĩ nhìn bảng báo cáo, lông mày khẽ nhíu lại. Bên kia, Thời Chiêu cũng bắt đầu căng thẳng. Cô vẫn còn… cơ hội sống chứ?

"Trường hợp của cô…" Ngay khoảnh khắc bác sĩ mở miệng, tim Thời Chiêu bỗng đập loạn, sợ chỉ một giây sau sẽ bị tuyên án tử hình.

Nhưng may mắn là, cô chưa đến muộn.

"Đã bước vào giai đoạn giữa. Vẫn còn điều trị được, nhưng sẽ hơi phiền phức. Tuy nhiên, cô cũng cần hiểu rõ, bệnh này không thể chữa khỏi hoàn toàn, cùng lắm chỉ giúp kéo dài thêm vài năm."

"Hơn nữa, chi phí điều trị rất cao, bảo hiểm chỉ chi trả 10%."

"Hiện tại bệnh viện chúng tôi chỉ có một loại thuốc tiêm, hiệu quả tạm ổn, có thể ức chế tạm thời không cho ô nhiễm gen lan rộng. Với tình trạng của cô, cần tiêm mỗi bảy ngày một mũi, mỗi mũi năm trăm nghìn. Về sau hiệu quả sẽ giảm, nếu không chuyển sang thuốc tốt hơn ở hành tinh lớn, thì buộc phải rút ngắn thời gian giữa các lần tiêm. Cô chắc chắn muốn điều trị chứ?"

Nghe đến đây, nhịp tim Thời Chiêu dần ổn định lại: "Muốn! Bắt đầu ngay hôm nay."

Cô tham sống sợ chết như vậy, cho dù một mũi năm triệu cũng phải chữa!

Sau khi thanh toán xong, bác sĩ đứng dậy đi ra ngoài: "Đi theo tôi."

Thời Chiêu bước theo sau, qua khu khử trùng đơn giản rồi vào một phòng bệnh được trang bị sẵn trong khu khám. Đây là phòng bệnh nhiều giường, có sáu giường được sắp xếp gọn gàng, nhưng không có ai cả.

Cô là bệnh nhân đầu tiên.

"Loại thuốc này phải tiêm vào cột sống, sẽ hơi đau. Cô nằm sấp lên giường, vén áo lên để lộ lưng." Bác sĩ vừa nói vừa mở tủ lạnh nhỏ, lấy ra một chiếc hộp bạc tinh xảo. Bên trong là một ống tiêm màu lam đang tỏa khói lạnh, nằm ngay ngắn trong rãnh giữa hộp.

Thời Chiêu đã nằm sấp yên vị, vì tò mò nên cô ấy quay cổ nhìn về phía sau. Khi thấy bác sĩ đeo găng tay y tế trắng, cầm ống tiêm kia đi tới, cô căng thẳng nuốt khan một ngụm nước bọt.

"Loại thuốc này tiêm rất đau, để đảm bảo an toàn, tôi sẽ cố định cô trước..."

Ngay giây tiếp theo, xung quanh giường bệnh liền vươn ra hàng loạt cánh tay cơ giới, nhanh chóng giữ chặt Thời Chiêu lại. Miệng cô cũng bị nhét vào một miếng đệm răng, chắc là sợ cô đau quá mà cắn trúng lưỡi.

Tình huống nghiêm trọng như vậy khiến Thời Chiêu lập tức hoảng hốt.

Nhưng dù hoảng cũng vô ích.

Một luồng lạnh buốt truyền dọc theo cột sống, kế đó là một cơn đau nhói như kim chích, như thể có thứ gì đó đâm sâu vào dưới da thịt.

Vài giây sau, cùng lúc thuốc lạnh lẽo được tiêm vào, một cơn đau dữ dội liền bùng nổ trong cơ thể. Gân xanh trên trán Thời Chiêu nổi rõ, mồ hôi lạnh nhanh chóng túa ra đầy trán.

Không phải chứ, sao còn đau hơn cả lúc phát bệnh vậy! Nếu không bị mấy cánh tay máy giữ chặt, có khi cô đã lăn lộn trên sàn vì đau rồi.

Không biết đã bao lâu trôi qua, có thể chỉ là vài giây, nhưng cũng có thể dài như mấy giờ, cơn đau khủng khϊếp cuối cùng cũng tan đi. Toàn thân Thời Chiêu như vừa được vớt từ dưới nước lên, mềm nhũn rã rời.

7

0

2 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.