0 chữ
Chương 53
Chương 53
Vì thế lúc đó Vương Linh cũng không để tâm lắm, kiểm tra xong liền bỏ qua.
Lần thứ hai là vào chiều hôm qua, cũng là thời điểm mà đa số người dùng bắt đầu khiếu nại dữ liệu.
Càng lên cao trong bảng xếp hạng thì việc leo hạng lại càng khó khăn, vậy mà chỉ trong một buổi chiều, Nhật Ký Quản Lý Hải Đảo đã nhảy từ hạng một trăm nghìn lên dưới ba nghìn. Không chỉ thế, theo thống kê, đến chín giờ sáng nay, trò chơi đó chính thức lọt vào top một nghìn.
Từ một trăm nghìn lên một nghìn mất bao lâu thì game thường mới lên được? Vương Linh không chắc, nhưng cô ấy biết rõ một điều, trò đang giữ top 1 của bảng game mới phải mất hơn một tháng mới lên được vị trí đó.
Còn trò chơi vô danh này, chẳng có yếu tố hot nào như đối kháng, cơ giáp, thậm chí chủ đề còn khá nhẹ nhàng, vậy mà chỉ sau ba ngày phát hành đã vượt mặt đa số đối thủ?
Nếu không phải chính cô ấy là người kiểm tra kỹ dữ liệu, có khi cũng tưởng là nhà phát hành đốt tiền quảng cáo!
Không nói đâu xa, việc gấp gáp nhất mà Vương Linh cần làm ngay bây giờ là liên hệ với nhà phát hành để đăng thông báo chính thức, ngăn chặn làn sóng khiếu nại. Nếu không, cô ấy còn lâu mới được tan ca! Còn nghỉ ngơi gì nữa! Còn ai cho cô ấy ngủ nướng cuối tuần nữa chứ hả!
Trời ơi đất hỡi, hôm nay là cuối tuần mà!!!
Cuối cùng thì thông báo hệ thống cũng được đăng lên, phía bên kia màn hình cũng không gửi thêm gì nữa. Mọi chuyện tưởng chừng như đã kết thúc, nhưng Thời Chiêu biết đây chỉ mới là bắt đầu.
Nói một câu không biết xấu hổ nhé, bây giờ cô là kiểu "người nổi tiếng thị phi nhiều" rồi đấy!
…
"Chị ơi chị ơi, tàu đến rồi!"
Con rắn bạc dài phóng vun vυ"t trên không trung, ngoài cửa sổ, những ngọn đồi rác khổng lồ nhanh chóng lùi về phía sau, dần dần được thay thế bằng những tòa cao ốc chen chúc san sát nhau.
Trong thành phố, từng tòa nhà kim loại lạnh lẽo vươn cao khỏi mặt đất, mang theo khí chất cơ giới đậm đặc. Tàu con thoi dân dụng và ô tô bay như đàn cá nhỏ xuyên qua giữa các tầng không trung. Hai bên đường, những "cây máy" nhả khói nghi ngút đang tận tụy thực hiện nhiệm vụ tạo ra oxy cho con người.
Sau hơn một năm, Thời Chiêu lại một lần nữa đặt chân đến khu trung tâm phồn hoa.
Hai chị em xuống xe ở cổng Bệnh viện số Một khu trung tâm. Khi bước đến trước cửa, hệ thống cảm ứng tự động khiến cánh cửa kính lặng lẽ trượt sang hai bên, làn hơi lạnh lập tức thổi tới, xua tan đi cái nóng oi ả trên người.
Cánh cửa sau lưng nhẹ nhàng khép lại, trước mặt Thời Chiêu xuất hiện một robot hướng dẫn đầu tròn trĩnh, trông vô cùng đáng yêu.
"Xin chào quý cô, xin hỏi cô cần hỗ trợ gì ạ?"
"Đăng ký khám khoa bệnh gen." Thời Chiêu nói ngắn gọn rõ ràng, đồng thời đưa tay phải ra, cổ tay ngửa lên.
Robot quét nhẹ qua cổ tay cô ấy bằng lòng bàn tay mình: "Tít thông tin bảo hiểm y tế đã đăng nhập, đang tiến hành đăng ký… đăng ký thành công."
Lần thứ hai là vào chiều hôm qua, cũng là thời điểm mà đa số người dùng bắt đầu khiếu nại dữ liệu.
Càng lên cao trong bảng xếp hạng thì việc leo hạng lại càng khó khăn, vậy mà chỉ trong một buổi chiều, Nhật Ký Quản Lý Hải Đảo đã nhảy từ hạng một trăm nghìn lên dưới ba nghìn. Không chỉ thế, theo thống kê, đến chín giờ sáng nay, trò chơi đó chính thức lọt vào top một nghìn.
Từ một trăm nghìn lên một nghìn mất bao lâu thì game thường mới lên được? Vương Linh không chắc, nhưng cô ấy biết rõ một điều, trò đang giữ top 1 của bảng game mới phải mất hơn một tháng mới lên được vị trí đó.
Còn trò chơi vô danh này, chẳng có yếu tố hot nào như đối kháng, cơ giáp, thậm chí chủ đề còn khá nhẹ nhàng, vậy mà chỉ sau ba ngày phát hành đã vượt mặt đa số đối thủ?
Không nói đâu xa, việc gấp gáp nhất mà Vương Linh cần làm ngay bây giờ là liên hệ với nhà phát hành để đăng thông báo chính thức, ngăn chặn làn sóng khiếu nại. Nếu không, cô ấy còn lâu mới được tan ca! Còn nghỉ ngơi gì nữa! Còn ai cho cô ấy ngủ nướng cuối tuần nữa chứ hả!
Trời ơi đất hỡi, hôm nay là cuối tuần mà!!!
Cuối cùng thì thông báo hệ thống cũng được đăng lên, phía bên kia màn hình cũng không gửi thêm gì nữa. Mọi chuyện tưởng chừng như đã kết thúc, nhưng Thời Chiêu biết đây chỉ mới là bắt đầu.
Nói một câu không biết xấu hổ nhé, bây giờ cô là kiểu "người nổi tiếng thị phi nhiều" rồi đấy!
…
"Chị ơi chị ơi, tàu đến rồi!"
Con rắn bạc dài phóng vun vυ"t trên không trung, ngoài cửa sổ, những ngọn đồi rác khổng lồ nhanh chóng lùi về phía sau, dần dần được thay thế bằng những tòa cao ốc chen chúc san sát nhau.
Sau hơn một năm, Thời Chiêu lại một lần nữa đặt chân đến khu trung tâm phồn hoa.
Hai chị em xuống xe ở cổng Bệnh viện số Một khu trung tâm. Khi bước đến trước cửa, hệ thống cảm ứng tự động khiến cánh cửa kính lặng lẽ trượt sang hai bên, làn hơi lạnh lập tức thổi tới, xua tan đi cái nóng oi ả trên người.
Cánh cửa sau lưng nhẹ nhàng khép lại, trước mặt Thời Chiêu xuất hiện một robot hướng dẫn đầu tròn trĩnh, trông vô cùng đáng yêu.
"Xin chào quý cô, xin hỏi cô cần hỗ trợ gì ạ?"
Robot quét nhẹ qua cổ tay cô ấy bằng lòng bàn tay mình: "Tít thông tin bảo hiểm y tế đã đăng nhập, đang tiến hành đăng ký… đăng ký thành công."
8
0
2 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
