TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 47
Chương 47

[Danh mục [Hoa] trong Cửa hàng Mèo đã được mở, bạn có thể mua hạt giống hoa tại đây.]

[Hệ thống [Bạn bè] đã được mở, hãy mời bạn bè cùng chơi nào~]

[Thông báo hệ thống: Cây ăn thịt đã trở thành cư dân đầu tiên trên đảo của bạn, hãy đặt tên cho nó nhé!]

Mục tiêu đã đạt được, Trương Tiểu Ninh vừa ngân nga hát vừa cởi dây trói cho cây ăn thịt, còn yêu chiều xoa xoa cái đầu to đùng của nó.

Tiểu đầu bếp này thật dễ dụ.

Nhưng đặt tên gì mới được nhỉ?

Bên kia, cây ăn thịt nhỏ cũng chẳng còn chút kiêu ngạo nào nữa, lấy cái đầu to của mình dụi dụi vào tay Trương Tiểu Ninh đầy thân thiết.

Mẹ ơi, khỏi lo cho con nữa, con tìm được "vé cơm" rồi, hề hề hề~

Khoảnh khắc này, một người một hoa đều ôm mưu tính riêng mà chẳng ai hay biết, chỉ cảm thán đối phương thật đáng thương.

"Ừm… Đầu cậu to thế này, gọi là Tiểu Hồng đi. Theo họ tôi, vậy gọi là Trương Tiểu Hồng."

Trương Tiểu Ninh là một người siêu dở khoản đặt tên, thế là quyết định luôn cái tên cho cây ăn thịt nhỏ. Ngay sau đó, hệ thống cập nhật, trên đầu cây ăn thịt nhỏ hiện ra nhãn: [Cây ăn thịt Trương Tiểu Hồng]

Cây ăn thịt… không, Trương Tiểu Hồng vui vẻ lắc qua lắc lại như một con chó nhỏ trung thành, Trương Tiểu Ninh đi đâu nó theo đó, thỉnh thoảng còn được cô ấy cho ăn mấy miếng.

Trương Tiểu Ninh ngồi trong sân, mở chế độ xây dựng, nhấn vào mục [Địa hình], trước mặt hiện ra một màn hình ảo. Cô ấy kéo mảnh đảo mới nhận được, đặt phía sau căn nhà gỗ nhỏ, nhưng không để sát vào đảo chính mà cố tình cách một con suối nhỏ.

Sau đó, cô ấy lại dùng ít đá tích góp được từ việc vác cuốc đi đinh đinh đang đang đào mỏ rất cực nhọc đổi lấy một cây cầu đá cổ kính, đặt bắc qua dòng suối nhỏ.

Cô ấy chỉnh sửa góc nhìn một chút, xác nhận bố trí, rồi thoát khỏi chế độ xây dựng. Hòn đảo nhỏ xanh mướt kia lập tức hiện ra sau nhà gỗ của cô ấy.

Trương Tiểu Ninh đi một vòng quan sát, rồi lại quay về ngồi xuống ghế dựa. Trương Tiểu Hồng lập tức chạy lạch bạch tới, rón rén ngồi xổm bên chân cô ấy.

Lúc này cô ấy mới chợt nhớ ra, mình còn chưa thử tay nghề đầu bếp của tên này, cô ấy xoa đầu nó một cái, ho khẽ: "Khụ, Tiểu Hồng à… tôi đói rồi…"

Nhận được ám hiệu từ Trương Tiểu Ninh, Trương Tiểu Hồng lập tức hí hửng chạy đi nấu cơm. Vừa rồi cô ấy cứ ngó lơ nó, khiến nó thấp thỏm, lo sợ sợ cô ấy sẽ đổi ý, để rồi nó lại phải quay về cuộc sống lúc đói lúc no, phiêu bạt không nhà.

Không được! Lần này, nó phải thể hiện hết bản lĩnh, để Trương Tiểu Ninh thấy rằng chọn nó là quyết định sáng suốt nhất!

Vừa hay cái nồi suýt dùng để nấu chính nó vẫn chưa cất đi. Nó vẫn còn sợ run khi đổ nước trong nồi đi, sau đó bới trong đống rau củ hấp dẫn, chuẩn bị làm hẳn một bữa ba món một canh.

Đáng tiếc là Trương Tiểu Ninh mới chỉ cấp 7, chưa mở khóa gia cầm, nhưng cây trồng thì đã có sáu bảy loại. Tiểu Hồng thấy bữa cơm toàn đồ chay chẳng có "đẳng cấp", thế là xách một cái xô nhỏ lao thẳng ra biển.

1

0

2 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.