0 chữ
Chương 19
Chương 19
Cây non run rẩy, rễ cây nhẹ nhàng nhích ra khỏi đất, như thể định lén trốn đi khi cô ấy không chú ý.
Đáng tiếc, từng cử động nhỏ của nó đều bị Sang Năm Hoa Nở nhìn thấy hết.
"Cây con sợ gì thế? Mình có phải người xấu đâu." Cô ấy cười, mắt vẫn liếc sang những trái dừa tròn trịa nước dãi như thác lũ đang tuôn trong lòng.
Bị phát hiện có ý định bỏ chạy, cây non vì cầu sinh mạnh mẽ, run rẩy hái một trái dừa rồi đưa tận tay cô ấy, trong lòng đầy ấm ức.
Mẹ ơi, có người xấu bắt nạt con, hu hu hu... (┯_┯)
Đôi mắt của Sang Năm Hoa Nở sáng rỡ, tỏ vẻ tao nhã bỏ dừa vào túi: "Cưng à~ Chị xây nhà xong sẽ quay lại chơi với em nhé."
Cây nhỏ khẽ lắc lá, biểu thị: Không muốn chút nào đâu!
Sang Năm Hoa Nở giả vờ như không hiểu, đôi mắt dài hẹp cong cong lên, nở một nụ cười thuần khiết: "Gì cơ? Lần sau đến còn muốn tặng chị dừa nữa à? Đúng là đứa trẻ ngoan."
[A a a a! Đối mặt với bé đáng yêu như này mà chị nhẫn tâm được sao! chỉ chỉ trỏ trỏ.jpg]
[Nhưng mà đó là dừa ngon đấy, đừng nói là streamer, đổi lại là tôi thì tôi cũng muốn.]
Ngay lúc cô đang vui vẻ định giải thích cho khán giả trong phòng livestream về dừa, thì bất ngờ chân cô ấy bị đập một cái.
"Meo!"
Sang Năm Hoa Nở cúi đầu nhìn xuống, hóa ra là Bò Sữa giận dỗi quất nhẹ một móng vuốt vào chân cô ấy, cái đệm thịt mềm mềm chạm vào chẳng đau chút nào.
Cô ấy vội dỗ dành ôm lấy Bò Sữa, mèo con trong tay khiến cô ấy tạm thời lơ đi khán giả. Dù gì hôm nay cũng là buổi trải nghiệm thử. Vậy nên cô ấy nhấc rìu lên, lao thẳng vào rừng mục tiêu là: chặt cây!
Và rồi… cô ấy khựng lại.
Trước mắt là những hàng cây cao vυ"t, thẳng tắp, ánh nắng xuyên qua tán lá xanh rì tạo thành từng đốm sáng lấp lánh.
Dưới thảm cỏ là những cụm hoa dại nhỏ xinh đầy sức sống, xen lẫn là vài bụi cây tròn trịa và khóm hoa rực rỡ. Lũ côn trùng vo ve bay qua bay lại, hương thơm nhè nhẹ phảng phất trong không khí, dịu mát và trong lành.
Đứng giữa khung cảnh ấy, cô còn nghe thấy tiếng chim hót, tiếng côn trùng râm ran, gió mát lành xào xạc lướt qua, cảm giác thật đến mức khiến người ta… ngỡ rằng nơi này là thật sự tồn tại.
Nhờ công nghệ toàn tức, toàn bộ khán giả trong phòng livestream cũng cảm nhận rõ từng chi tiết một, cảm giác rùng mình và xúc động dâng lên từ tận đáy linh hồn.
Trước đó, bọn họ chưa từng biết rằng phong cảnh trên mẫu tinh lại có thể đẹp đến vậy. Dù sao thì mọi thứ về mẫu tinh đã biến mất từ lâu, lâu đến mức hầu hết người dân liên bang đều đã quên lãng.
Đáng tiếc, từng cử động nhỏ của nó đều bị Sang Năm Hoa Nở nhìn thấy hết.
"Cây con sợ gì thế? Mình có phải người xấu đâu." Cô ấy cười, mắt vẫn liếc sang những trái dừa tròn trịa nước dãi như thác lũ đang tuôn trong lòng.
Bị phát hiện có ý định bỏ chạy, cây non vì cầu sinh mạnh mẽ, run rẩy hái một trái dừa rồi đưa tận tay cô ấy, trong lòng đầy ấm ức.
Mẹ ơi, có người xấu bắt nạt con, hu hu hu... (┯_┯)
Đôi mắt của Sang Năm Hoa Nở sáng rỡ, tỏ vẻ tao nhã bỏ dừa vào túi: "Cưng à~ Chị xây nhà xong sẽ quay lại chơi với em nhé."
Cây nhỏ khẽ lắc lá, biểu thị: Không muốn chút nào đâu!
Sang Năm Hoa Nở giả vờ như không hiểu, đôi mắt dài hẹp cong cong lên, nở một nụ cười thuần khiết: "Gì cơ? Lần sau đến còn muốn tặng chị dừa nữa à? Đúng là đứa trẻ ngoan."
[Nhưng mà đó là dừa ngon đấy, đừng nói là streamer, đổi lại là tôi thì tôi cũng muốn.]
Ngay lúc cô đang vui vẻ định giải thích cho khán giả trong phòng livestream về dừa, thì bất ngờ chân cô ấy bị đập một cái.
"Meo!"
Sang Năm Hoa Nở cúi đầu nhìn xuống, hóa ra là Bò Sữa giận dỗi quất nhẹ một móng vuốt vào chân cô ấy, cái đệm thịt mềm mềm chạm vào chẳng đau chút nào.
Cô ấy vội dỗ dành ôm lấy Bò Sữa, mèo con trong tay khiến cô ấy tạm thời lơ đi khán giả. Dù gì hôm nay cũng là buổi trải nghiệm thử. Vậy nên cô ấy nhấc rìu lên, lao thẳng vào rừng mục tiêu là: chặt cây!
Và rồi… cô ấy khựng lại.
Trước mắt là những hàng cây cao vυ"t, thẳng tắp, ánh nắng xuyên qua tán lá xanh rì tạo thành từng đốm sáng lấp lánh.
Đứng giữa khung cảnh ấy, cô còn nghe thấy tiếng chim hót, tiếng côn trùng râm ran, gió mát lành xào xạc lướt qua, cảm giác thật đến mức khiến người ta… ngỡ rằng nơi này là thật sự tồn tại.
Nhờ công nghệ toàn tức, toàn bộ khán giả trong phòng livestream cũng cảm nhận rõ từng chi tiết một, cảm giác rùng mình và xúc động dâng lên từ tận đáy linh hồn.
Trước đó, bọn họ chưa từng biết rằng phong cảnh trên mẫu tinh lại có thể đẹp đến vậy. Dù sao thì mọi thứ về mẫu tinh đã biến mất từ lâu, lâu đến mức hầu hết người dân liên bang đều đã quên lãng.
5
0
2 tháng trước
3 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
