TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 10
Chương 10

Trương Tiểu Ninh không nhịn được mà bấm vào, liền bị tiêu đề của đoạn video quảng bá làm cho khựng lại: "...mang tính cách mạng?"

Ừm, khó đánh giá, dù sao thì kiểu tuyên bố như vậy trong game không có một nghìn cũng đến tám trăm, cô ấy tiếp tục xem phần giới thiệu trò chơi.

"Đây là một trò chơi kết hợp yếu tố thực vật… trồng trọt, kinh doanh, xây dựng cơ sở, thư giãn, ẩm thực?"

"Ẩm thực Lam Tinh cổ?" Cô ấy bắt đầu thấy hứng thú, liền ngồi thẳng dậy, bấm xem video.

Ngay giây tiếp theo, trước mắt Trương Tiểu Ninh tối sầm, rồi khi mở mắt ra, cô ấy đã ở trên không trung của hòn đảo, theo góc nhìn của một vị thần.

Ống kính lướt nhanh qua toàn cảnh hòn đảo: những bụi cây cao lớn rậm rạp, những đóa hoa dại rực rỡ, những chùm quả mọng đã chín, những con vật nhỏ bất ngờ nhảy ra từ trong rừng, và cả những con chim hải âu đang lượn quanh bầu trời xa xa.

Rõ ràng là một khung cảnh sôi động, nhưng lại mang đến một cảm giác yên bình và hài hòa.

Trương Tiểu Ninh lập tức say mê khung cảnh này. Nhưng khi cô ấy còn chưa ngắm đủ, hình ảnh lại thay đổi.

Một cô gái mặc quần yếm xuất hiện trên bãi cát, bên chân là một con thú nhỏ màu cam, toàn thân phủ đầy lông mềm mượt, kêu lên "meo meo".

Đáng yêu quá đi mất! Trương Tiểu Ninh gào thét trong lòng.

"Ơ? Có dừa à?" Giọng nói trong trẻo của cô gái vang lên. Nghe thấy từ lạ, Trương Tiểu Ninh lập tức nhìn về phía cô gái nhỏ.

Chỉ thấy cô gái nhỏ đang đứng dưới một cái cây cao lớn, nhìn chằm chằm vào những trái dừa to bằng cái đầu người treo lủng lẳng trên cây, có vẻ rất bối rối: "Làm sao để hái được nhỉ?"

Trương Tiểu Ninh cũng bắt đầu lo thay, cái cây này cao đến bảy, tám mét, lại chẳng có cành để bám, trèo lên kiểu gì bây giờ?

Bất ngờ, cái cây kia động đậy.

Những chiếc lá to như cánh tay cuốn lấy một quả dừa, rồi một chiếc lá khác nhanh chóng cắt phần đầu quả, để lộ phần cùi trắng bên trong, sau đó thân cây cúi xuống, nhẹ nhàng đưa quả dừa tới tay cô gái.

Cô gái nhỏ tỏ ra ngạc nhiên, những tán lá xào xạc, dường như cô gái nhỏ hiểu được ý cây, liền vui vẻ nhận lấy quả dừa: "Cảm ơn nhé, lần sau mình sẽ mang quà đến thăm cậu."

Trương Tiểu Ninh ngơ ngác, chuyện gì vừa xảy ra vậy?

Nhưng ngay sau đó, cô ấy không còn tâm trí nghĩ gì nữa, bởi vì… đầu lưỡi cô ấy chợt cảm nhận được một vị ngọt mát, mang theo hương thơm dịu nhẹ, vị thanh thuần, mát lạnh hoàn toàn khác với loại dung dịch dinh dưỡng đặc sệt thường ngày.

8

0

2 tháng trước

2 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.