0 chữ
Chương 8
Chương 8
Diệp Nại dừng tay lại, chợt nảy ra ý định muốn xem màn trình diễn của anh ta.
Anh rút điện thoại ra, mở trình duyệt, định gõ ba chữ “Dịch Hành Tri” vào thanh tìm kiếm thì đột nhiên nhận được một cuộc gọi.
Màn hình hiển thị “Bố”.
Tâm trạng lập tức xấu đi.
Diệp Tùng Ba bình thường lười quản anh, đa số mọi việc đều do thư ký truyền đạt, lần này đích thân gọi đến, chắc chắn không có chuyện gì tốt lành.
“Diễn xong rồi mà còn chưa ra, định sống luôn trong đó à?” Giọng điệu bên kia quả nhiên rất gắt gỏng: “Vị trí đậu xe lão Lý đã gửi cho con rồi, mau đến đây ngay.”
Bố đích thân đến, đang đợi anh trên xe ư? Chuyện gì mà lớn đến thế?
Tính khí hai người họ kẻ tám lạng người nửa cân, Diệp Nại ở trước mặt bố vẫn sẽ kiềm chế hơn nhiều, nếu không thì hai người căn bản không thể giao tiếp được.
“Con biết rồi.” Anh cúp điện thoại, liếc nhìn Dịch Hành Tri vừa đeo đàn guitar bước lên sân khấu, thản nhiên nói: “Thôi bỏ đi, không có duyên, không xem được rồi.”
Cho điện thoại vào túi, anh rời khỏi hiện trường.
Theo vị trí đậu xe tài xế gửi, Diệp Nại tìm thấy chiếc xe của gia đình, kéo cửa ngồi vào ghế sau, ngồi cạnh Diệp Tùng Ba. Thấy bên tay ông đặt một cặp tài liệu, xem ra ông không đến đây đặc biệt vì anh, có lẽ vừa từ công ty về nhà, tiện đường ghé qua đây.
“Thằng nhóc con mày đúng là một ngày không gây chuyện là thấy khó chịu trong người phải không?” Diệp Tùng Ba mở miệng, giọng điệu tức giận vì con không chịu tiến bộ.
Chiếc xe lăn bánh, đèn đường dọc đường chiếu vào trong xe, hắt lên vầng trán nhíu chặt của ông.
“Con lại làm sao nữa?” Diệp Nại khó hiểu.
Diệp Tùng Ba sầm mặt đưa điện thoại cho anh.
Trên màn hình đang phát một đoạn video, từ lúc Lịch Vạn hỏi có dám cá cược không, quay liên tục đến khi Diệp Nại nói không định tham gia chương trình chỉ là đùa anh ta, không biết là ai vừa nãy đã lén quay ở bên cạnh.
Tốc độ lan truyền thật sự kinh ngạc, nhanh đến mức đã đến tay bố rồi.
“Con biết video này từ đâu ra không?” Diệp Tùng Ba lạnh nhạt nói: “Có người định gửi nó cho các tài khoản marketing để tung tin, rồi lại tạo một làn sóng bôi nhọ con, vừa nãy đã bị người dưới quyền của bố phát hiện ra.”
Công ty của ông kinh doanh đa lĩnh vực, cũng đầu tư không ít vào ngành giải trí, có nhiều tai mắt.
“Cái này cũng có thể bôi nhọ ư? Con đâu có cá cược với anh ta đâu.” Diệp Nại không nói nên lời.
Diệp Tùng Ba nâng cao giọng: “Con nói đến mức đó rồi, cuối cùng lại bảo không cá, không đi, con không biết người khác sẽ nhìn con thế nào, nói con ra sao ư?”
“Mắt với miệng mọc trên mặt họ, họ nhìn thế nào, nói thế nào, con không quản được.” Diệp Nại tựa vào lưng ghế, thản nhiên vắt chéo chân: “Chân mọc trên người con, con không muốn đi, cũng chẳng ai quản được.”
Diệp Tùng Ba “hừ” một tiếng, như thể đã đoán trước được thái độ của anh: “Thế à? Con nghĩ lần này bố còn giúp con gỡ video và hot search sao?”
“Con vốn cũng không trông mong.” Diệp Nại nói với vẻ không quan tâm.
Từ khi anh bước chân vào giới rap, Diệp Tùng Ba hiếm khi quản chuyện của anh, chỉ khi scandal quá nhiều, ảnh hưởng đến công ty thì mới có chút can thiệp, liên hệ gỡ bỏ một số tài liệu bôi nhọ anh.
Diệp Nại làm việc luôn ngông cuồng không kiêng nể, chỉ làm những gì mình cho là đúng, không ngần ngại chỉ trích những người và sự việc trong giới mà anh chướng mắt, không chút lưu tình đáp trả những kẻ được đằng chân lân đằng đầu.
Anh rút điện thoại ra, mở trình duyệt, định gõ ba chữ “Dịch Hành Tri” vào thanh tìm kiếm thì đột nhiên nhận được một cuộc gọi.
Màn hình hiển thị “Bố”.
Tâm trạng lập tức xấu đi.
Diệp Tùng Ba bình thường lười quản anh, đa số mọi việc đều do thư ký truyền đạt, lần này đích thân gọi đến, chắc chắn không có chuyện gì tốt lành.
“Diễn xong rồi mà còn chưa ra, định sống luôn trong đó à?” Giọng điệu bên kia quả nhiên rất gắt gỏng: “Vị trí đậu xe lão Lý đã gửi cho con rồi, mau đến đây ngay.”
Bố đích thân đến, đang đợi anh trên xe ư? Chuyện gì mà lớn đến thế?
Tính khí hai người họ kẻ tám lạng người nửa cân, Diệp Nại ở trước mặt bố vẫn sẽ kiềm chế hơn nhiều, nếu không thì hai người căn bản không thể giao tiếp được.
Cho điện thoại vào túi, anh rời khỏi hiện trường.
Theo vị trí đậu xe tài xế gửi, Diệp Nại tìm thấy chiếc xe của gia đình, kéo cửa ngồi vào ghế sau, ngồi cạnh Diệp Tùng Ba. Thấy bên tay ông đặt một cặp tài liệu, xem ra ông không đến đây đặc biệt vì anh, có lẽ vừa từ công ty về nhà, tiện đường ghé qua đây.
“Thằng nhóc con mày đúng là một ngày không gây chuyện là thấy khó chịu trong người phải không?” Diệp Tùng Ba mở miệng, giọng điệu tức giận vì con không chịu tiến bộ.
Chiếc xe lăn bánh, đèn đường dọc đường chiếu vào trong xe, hắt lên vầng trán nhíu chặt của ông.
“Con lại làm sao nữa?” Diệp Nại khó hiểu.
Trên màn hình đang phát một đoạn video, từ lúc Lịch Vạn hỏi có dám cá cược không, quay liên tục đến khi Diệp Nại nói không định tham gia chương trình chỉ là đùa anh ta, không biết là ai vừa nãy đã lén quay ở bên cạnh.
Tốc độ lan truyền thật sự kinh ngạc, nhanh đến mức đã đến tay bố rồi.
“Con biết video này từ đâu ra không?” Diệp Tùng Ba lạnh nhạt nói: “Có người định gửi nó cho các tài khoản marketing để tung tin, rồi lại tạo một làn sóng bôi nhọ con, vừa nãy đã bị người dưới quyền của bố phát hiện ra.”
Công ty của ông kinh doanh đa lĩnh vực, cũng đầu tư không ít vào ngành giải trí, có nhiều tai mắt.
“Cái này cũng có thể bôi nhọ ư? Con đâu có cá cược với anh ta đâu.” Diệp Nại không nói nên lời.
Diệp Tùng Ba nâng cao giọng: “Con nói đến mức đó rồi, cuối cùng lại bảo không cá, không đi, con không biết người khác sẽ nhìn con thế nào, nói con ra sao ư?”
Diệp Tùng Ba “hừ” một tiếng, như thể đã đoán trước được thái độ của anh: “Thế à? Con nghĩ lần này bố còn giúp con gỡ video và hot search sao?”
“Con vốn cũng không trông mong.” Diệp Nại nói với vẻ không quan tâm.
Từ khi anh bước chân vào giới rap, Diệp Tùng Ba hiếm khi quản chuyện của anh, chỉ khi scandal quá nhiều, ảnh hưởng đến công ty thì mới có chút can thiệp, liên hệ gỡ bỏ một số tài liệu bôi nhọ anh.
Diệp Nại làm việc luôn ngông cuồng không kiêng nể, chỉ làm những gì mình cho là đúng, không ngần ngại chỉ trích những người và sự việc trong giới mà anh chướng mắt, không chút lưu tình đáp trả những kẻ được đằng chân lân đằng đầu.
3
0
1 tuần trước
20 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
