TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 79
Chương 79

Khi xe ngựa dừng trước cửa y quán, Kỳ Ấu An đang nắm tay Tống Trạch Lan, muốn nàng đánh mình để nguôi giận. Khôn Trạch quân ôn nhã điềm đạm kiên quyết không chịu, bị nàng làm cho đỏ bừng mặt, nghe thấy động tĩnh bên ngoài liền thở phào nhẹ nhõm rõ rệt: “An An, bệnh nhân ta đợi đã tới rồi, muội ra ngoài trước có được không?"

Nghĩ đến vị bệnh nhân hôm nay đến lại trùng hợp là một Càn Nguyên quân, để tránh gây thêm sóng gió, nàng đành phải nén sự xấu hổ mà dặn dò Kỳ Ấu An lần nữa: “An An, muội đừng quên lời đã hứa với ta, không được hồ đồ nữa, nếu không thật sự nên đánh muội một trận đó."

Kỳ Ấu An nhìn Tống tỷ tỷ của mình, mặt nàng đào hoa phấn nộn rõ ràng đã thẹn đến cực điểm nhưng vẫn cố gắng giữ vẻ điềm đạm, không nhịn được khóe môi càng nhếch cao: “Được, đều nghe lời tức phụ của ta."

Không đợi nàng chủ động buông ra, Khôn Trạch quân bị nàng nắm tay như bị bỏng vội vàng giãy thoát: “...Mau ra ngoài đi."

Kỳ Ấu An suýt nữa bật cười thành tiếng, Tống tỷ tỷ của nàng thật sự quá đáng yêu.

"Vậy ta ở bên ngoài chờ, có việc cứ gọi ta là được."

Kỳ Ấu An nén cười bước ra ngoài, một nam tử trẻ tuổi mặt mũi tái nhợt, thân hình gầy gò cũng được hai người tả hữu dìu vào. Ánh mắt tò mò của hắn dừng trên người Kỳ Ấu An. Kỳ Ấu An tâm tình tốt, cũng thầm có tính toán riêng, chủ động mở miệng nói: "Mau vào đi, tức phụ của ta đã ở bên trong chờ rồi."

Lời nàng vừa dứt, sắc mặt người kia lập tức trở nên có chút kỳ lạ, nhìn nàng muốn nói lại thôi, nhưng rồi chẳng nói gì, chỉ gật đầu rồi đi vào.

"Công tử, sao trên nền đất lại có máu?"

"Không biết..."

Tống Trạch Lan bước ra từ sau bình phong, sắc mặt hơi ửng hồng, hơi nóng vẫn chưa tan hết, nhưng vẻ mặt lại điềm tĩnh thong dong. Nàng không nhanh không chậm mở miệng giải thích: "Vừa rồi có một bệnh nhân bị ngoại thương, chưa kịp dọn dẹp."

Nhưng trong lòng nàng lại không bình thản như vẻ bề ngoài, nghĩ đến Kỳ Ấu An đã động thủ đánh người, nàng lặng lẽ thở dài, người này thật sự quá bốc đồng, vạn nhất bị Đại tướng quân trách phạt thì phải làm sao?

Người kia nhìn Tống Trạch Lan khẽ gật đầu, rồi quay đầu nhìn thoáng qua Kỳ Ấu An đang đi xa dần, trên khuôn mặt tái nhợt hiện lên chút ý cười: “Thì ra Tiểu Y Thánh lại thích muội muội tuấn tú, tại hạ cứ tưởng Tiểu Y Thánh khổ tâm cô nghệ nghiên cứu y thuật sẽ không động phàm tâm chứ."

Tống Trạch Lan hoàn hồn, coi như không nghe thấy những gì hắn nói trước đó, chỉ cười nhạt, khách khí xa cách vừa phải: “Sở công tử quá lời rồi, ta chẳng qua chỉ là một đại phu chốn thôn dã mà thôi."

"Tiểu Y Thánh không cần tự hạ thấp mình, thất bại một lần không tính là gì, ngài vẫn xứng đáng với danh hiệu Y Thánh. Huống hồ theo thiển ý của tại hạ, ngài ra tay còn phải trả giá lớn như vậy, nếu đổi thành người khác đến chữa, Triệu tiểu thư e rằng khó thoát khỏi cái chết."

Sở Tử Xuyên thân thể rất yếu ớt, cố gắng nói xong những lời này, liền cảm thấy ngực nặng nề, hô hấp khó khăn, tựa như bị rút cạn toàn bộ sức lực trong chốc lát, chỉ có thể mặc kệ bản thân ngả nghiêng vào người hạ nhân để tạm thời nghỉ ngơi và hồi phục.

Tiếng hô hấp lúc nhẹ lúc nặng, cực kỳ hỗn loạn của hắn lọt vào tai Tống Trạch Lan, Tống Trạch Lan vội vàng nghiêng người nhường đường cho hắn đi vào trong: “Bên trong có một cái giường, Sở công tử nếu không chê thì có thể nghỉ ngơi một lát."

0

0

1 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.