TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 76
Chương 76

Nhìn hắn mỉm cười bước ra từ phía sau bình phong, Kỳ Ấu An cảm thấy mình sắp phát điên rồi!

Thì ra kiếp trước nàng vẫn luôn bị lừa dối, nàng còn tưởng Tống Trạch Lan và Kỳ Hao Vũ không hề có bất kỳ giao thiệp nào, nào ngờ hai người đã sớm quen biết nhau sau lưng nàng.

Nói cách khác, chỉ có bản thân nàng mới cảm thấy hôn sự của họ đến đột ngột thôi phải không?

Kỳ Ấu An bỗng nhiên cảm thấy mình của kiếp trước sống như một trò hề, muốn cười, nhưng lại không cười nổi.

"A tỷ?"

Kỳ Hao Vũ lại như thể vừa mới thấy nàng đang đứng sững ở cửa, mỉm cười ôn hòa: “A tỷ, ta thuận đường ghé qua thăm Tống cô nương, Tống cô nương là một cô nương rất tốt..."

"Cút!"

Kỳ Ấu An lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn, trong đôi mắt đen như mực sát ý lẫm liệt, Kỳ Hao Vũ mà nói thêm hai câu nữa, nàng thật sự sẽ không nhịn được mà gϊếŧ hắn mất!

Một ngụy quân tử từ đầu đến chân, lưu luyến chốn phong nguyệt, cưỡng bức Khôn Trạch, hắn dựa vào cái gì mà có thể được Tống Trạch Lan yêu mến?

Ánh mắt nàng quá đỗi hung tợn và sắc bén, chỉ có những kẻ vong mạng thật sự đã từng gϊếŧ người nhuốm máu không tiếc thân mình mới khiến người khác cảm thấy đáng sợ đến như vậy, khiến người ta rợn tóc gáy.

Đối mặt với ánh mắt nàng, Kỳ Hao Vũ không khỏi co rút đồng tử, trong đầu xuất hiện một khoảng trống ngắn ngủi: “A tỷ..."

Tại sao ánh mắt như vậy lại xuất hiện trên người một kẻ phế vật?

Nhưng trước đây nếu nàng ta che giấu tài năng... Một đích nữ duy nhất có cần phải che giấu tài năng sao?

Kỳ Hao Vũ nghi ngờ mình nghĩ quá nhiều rồi, chắc chắn là do cái phế vật này quá thích tên mù đó nên mới như vậy, thế này cũng tốt, đợi tên mù đó trở thành người của ta chẳng phải có thể làm nàng ta tức điên lên sao?

"An An?" Tống Trạch Lan nghe thấy tình hình không ổn, liền dò dẫm bước ra.

Nàng là người được Kỳ Ấu An đặt trên đầu quả tim, Kỳ Ấu An không muốn nổi giận với nàng, nhưng nhịn đi nhịn lại, trong lòng vẫn nghẹn ngào khó chịu: “Tống Trạch Lan, nàng đừng quên thân phận hiện tại của mình, sau này hãy tránh xa hắn ta ra, nàng là người của ta!"

"...Ta biết.” Khóe môi Tống Trạch Lan nhạt đi nụ cười, ngẩn người một lát mới chậm rãi nói: "An An, nàng đừng giận vội, ta đoán nàng chắc chắn đã hiểu lầm rồi. Vị Kỳ công tử này là đến tìm ta chữa bệnh, ta và hắn không hề có bất kỳ quan hệ nào."

Bất kể nàng có nói dối hay không, chỉ cần nàng bằng lòng đưa ra lời giải thích, đều có thể khiến Kỳ Ấu An cảm thấy dễ chịu hơn một chút.

Sắc mặt Kỳ Ấu An vừa dịu đi, liền thấy Kỳ Hao Vũ vẻ mặt lo lắng chắn trước người Tống Trạch Lan, ngay lập tức lại không vui.

"A tỷ, nàng đừng mắng Tống cô nương nữa, đều là lỗi của ta, ta chỉ là không đành lòng nên mới ghé qua thăm Tống cô nương, Tống cô nương mắt không nhìn thấy đã đủ đáng thương rồi, A tỷ hãy tha cho Tống cô nương đi. Hôn nhân đại sự không phải trò đùa, A tỷ sao có thể vì nhất thời hứng chí của mình mà hủy hoại cả đời Tống cô nương?"

Kỳ Hao Vũ trông có vẻ có ý tốt, nhưng thực chất từng lời từng chữ đều đổ vấy những thứ dơ bẩn lên người Kỳ Ấu An, khiến Tống Trạch Lan khẽ cau mày, vừa nãy khi ở bên trong hắn đã cố ý hay vô ý nhắc đến việc trưởng tỷ của mình ngoan kém khó chịu, yêu rồi bỏ rơi đã khiến người ta cảm thấy rất không ổn rồi.

0

0

1 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.