TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 41
Chương 41

Hơn nữa, mẹ nàng cũng rất ham chơi, bình thường không ít lần trêu chọc nàng, chuyện này... rất có thể cũng là đang trêu chọc nàng thôi.

Kỳ Ấu An càng nghĩ càng thấy mình đoán không sai, nhưng cho dù vậy, cũng không thể ngoan ngoãn bị nhốt trong phòng.

Cứng rắn xông ra là hạ hạ sách.

Nhưng nàng cũng không đau đầu bao lâu, rất nhanh đã nghĩ ra cách để ra ngoài.

Mẹ nàng còn chưa đi, nàng đã tắt đèn đi ngủ trước, lấy cớ là dưỡng tinh súc nhuệ.

Khoảng đến nửa đêm, Kỳ Ấu An tỉnh giấc bắt đầu kêu đau bụng, kéo cổ họng mà gào, gào đến mức thảm thiết như sắp chết.

Không biết có làm ồn đến người ở các viện khác không, dù sao thì người trong viện của nàng cũng đủ mệt rồi, giờ này đều đang ngủ say, nghe thấy động tĩnh bên chủ tử lại không thể không khoác áo choàng dậy kiểm tra tình hình.

Nhị Cẩu qua loa khoác quần áo lên người, cũng chạy đến.

Hơn hai mươi người canh gác đang không biết phải làm sao, thấy hắn đến liền như thấy được cứu tinh, nhao nhao vây quanh: “Nhị Cẩu Tử, làm sao bây giờ? Tiểu thư ở trong đó kêu đau bụng, chúng ta cũng không thể mặc kệ được."

"Tiểu thư hôm qua vẫn khỏe mạnh bình thường, ăn được ngủ được, đừng là bệnh cấp tính gì chứ." Nhị Cẩu có chút lo lắng, nhưng lại sợ Kỳ Ấu An giả vờ, bèn đưa tay gãi gãi gáy, đi đến trước cửa lớn tiếng gọi: "Tiểu thư, người có ổn không?"

"Không ổn, sắp chết rồi, mau bảo bọn họ thả ta ra, bằng không ta mà xảy ra chuyện gì thì ngươi phải chôn cùng đấy."

Kỳ Ấu An yếu ớt trả lời hắn, lại thầm mang theo ý uy hϊếp.

Tên Nhị Cẩu này không chỉ tham tiền, mà còn tham sống sợ chết.

Mẹ hắn đặt cho hắn cái tên nhỏ này là hy vọng hắn trung thành với phủ tướng quân, sau này cùng Tiểu tướng quân gϊếŧ mấy tên man di báo thù cho cha.

Nhưng mọi sự lại trái với mong muốn.

Tiểu tướng quân trở thành kẻ bất học vô thuật ham chơi hưởng lạc, Nhị Cẩu cũng chỉ một lòng gom góp tiền của, chút võ công cũng không biết, đến cả gia đinh trong phủ cũng không đánh lại.

Ngược lại khiến người ta thất vọng không ít.

Giờ đây hắn nghe lời Kỳ Ấu An nói, sắc mặt thay đổi, lập tức bỏ chạy: “Tiểu thư người cố gắng chịu đựng, nô tài sẽ đi thỉnh thị phu nhân ngay đây."

"...Đồ ngu, quay lại đây!"

Kỳ Ấu An đập mạnh vào cánh cửa, muốn khóc mà không ra nước mắt, nàng chỉ muốn nhân lúc mẹ mình ngủ say mà dọa đám hạ nhân này thả nàng ra, đâu dám để mẹ mình đến?

Với đôi mắt "hỏa nhãn kim tinh" của mẹ nàng, nàng không nghĩ mình có thể lừa được, nếu bị vạch trần, thêm việc quấy rầy giữa đêm, chắc chắn không tránh khỏi một trận đòn.

Nhưng Nhị Cẩu chạy quá nhanh, không thể ngăn lại, chốc lát đã đến sân viện của Ninh Phương.

Cách một cánh cửa, hắn kể cho nàng nghe chuyện Kỳ Ấu An đau bụng dữ dội giữa đêm.

Trong phòng, một ngọn nến lay động khẽ khàng, lúc sáng lúc tối, không ai để ý.

Phu phụ tướng quân còn chưa ngủ, hương hoa hồng thơm nồng nàn như lửa tràn ngập khắp mọi ngóc ngách căn phòng, chẳng cần cảm nhận kỹ cũng thấy được sự nồng nhiệt ngọt ngào quyến rũ đến lạ.

Trên giường, Ninh Phương đang mơ màng phải mất một lúc mới hiểu Nhị Cẩu Tử đang nói gì, nàng ta có chút hoảng hốt, đôi tay mềm yếu khó khăn lắm mới đẩy được người trên người ra: “Dậy đi, Kỳ Triều Yến, chàng không nghe Nhị Cẩu Tử nói gì sao?"

"Kỳ Ấu An đang yên đang lành sao lại đau bụng? Chẳng lẽ là cố ý giả bệnh để ra ngoài sao?"

0

0

2 tuần trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.