TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 33
Chương 33

Tuy nhiên, nhất cổ tác khí, tái nhi suy, khí đã tiết thì khó mà hung hăng như vừa rồi.

Nàng hừ lạnh một tiếng, hạ tay xuống, sắc mặt cũng không mấy dễ coi: “Muội muội ta thích ngươi đến vậy, ngươi cũng không phải không biết, nếu ngươi thật sự muốn cưới nàng ta thì ta sẽ tuyệt giao với ngươi.”

Muội muội của Lâm Thanh Thanh, Lâm Hồng Hồng, tuy là một Khôn Trạch Quân, nhưng tướng mạo thật sự khó mà hình dung…

Kỳ Ấu An cảm thấy nàng ta đang sỉ nhục mình, không nghĩ ngợi gì liền nói: “Đừng nói nữa, tuyệt giao thì tuyệt giao.”

“Trong lòng ta chỉ có Tống tỷ tỷ, không phải nàng thì không cưới.”

Một bàn tay trắng nõn như ngọc từ phía sau đưa ra, khẽ kéo ống tay áo nàng.

Tống Trạch Lan lúc này đã hiểu rõ tình hình hiện tại, giọng nói dịu dàng pha chút áy náy: “Tiểu tướng quân chớ nên xốc nổi, muội và vị Lâm tiểu thư này đã là bạn bè, chi bằng tìm một chỗ uống chén trà thanh, tĩnh tâm lại rồi hãy nói chuyện này cho rõ ràng.”

“Không có gì để nói.”

Kỳ Ấu An giọng điệu lạnh lùng, nói xong lại sợ dáng vẻ hung dữ của mình làm nàng sợ hãi, vội vàng dịu lại sắc mặt, làm mềm giọng nói để cứu vãn: “Tống tỷ tỷ, muội không hề xốc nổi, những gì muội nói đều là lời thật lòng, muội với muội muội của nàng ta không có bất cứ quan hệ gì, muội chỉ thích tỷ, chỉ muốn cưới tỷ làm vợ.”

Lâm Thanh Thanh một bên tức đến xanh cả mặt, trong lòng cũng lạnh lẽo vô cùng: “Kỳ Ấu An, ngươi chắc chắn chứ? Ngươi vậy mà lại vì một kẻ mù mới quen mà tuyệt giao với ta? Tình cảm bao nhiêu năm của chúng ta ngươi đều không để ý sao?”

“Không phải ngươi đang ép ta tuyệt giao sao?”

Đối mặt với Lâm Thanh Thanh, sắc mặt Kỳ Ấu An lại chùng xuống: “Ta muốn cưới ai là việc của ta, ngươi dựa vào đâu mà chỉ trỏ? Hơn nữa, ta cũng chưa bao giờ nói ta thích muội muội ngươi, ngươi cứ bắt ta cưới muội muội ngươi có từng nghĩ đến cảm nhận của ta không? Có coi ta là bạn không?”

Đối với Kỳ Ấu An, Lâm Thanh Thanh chỉ là một người bạn bình thường đã năm năm không gặp, tình cảm nhạt nhẽo không thể nhạt hơn, không thể so với những hảo hữu cùng nàng vào sinh ra tử trong quân đội, càng không thể so với Tống Trạch Lan.

Ai nặng ai nhẹ, nhất mục liễu nhiên, cho dù có thật sự làm Lâm Thanh Thanh buồn lòng, nàng cũng sẽ không cảm thấy áy náy.

“Ta… ta sao lại không coi ngươi là bạn?”

Lâm Thanh Thanh cảm thấy mình coi Kỳ Ấu An là bạn, nhưng cũng có thể nhận ra việc mình làm không hợp lý, giọng nói bỗng cao vυ"t lên tiết lộ sự chột dạ của nàng: “Ngươi hồi trước bị đánh, vẫn là ta gọi Triệu Tiểu Ô hai người bọn họ đi thăm ngươi đó.”

Nàng ta phất tay áo muốn bỏ đi, trước khi đi còn đổ vạ ngược lại: “Kỳ Ấu An, ngươi… ngươi vong ân bội nghĩa, là ta đã nhìn lầm ngươi! Tuyệt giao thì tuyệt giao!”

“…”

Ra khỏi y quán, Lâm Thanh Thanh còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt liếc qua đã thấy cô em gái ăn mặc lòe loẹt của mình trong đám đông.

Tim nàng ta lập tức treo ngược lên cổ họng.

Nàng ta đã làm hỏng chuyện hứa với em gái, còn tuyệt giao với bạn tốt, vậy… em gái mà biết thì có tha cho nàng ta không?

Lâm Thanh Thanh dứt khoát xoay người, chạy về phía ngược lại, nào ngờ chưa kịp lẫn vào đám đông đã bị Lâm Hồng Hồng đuổi kịp.

Lâm Hồng Hồng tuy chưa phân hóa, chiều cao không bằng Lâm Thanh Thanh, nhưng thể trạng lại gấp đôi nàng ta, nói là khỏe mạnh vạm vỡ cũng không quá lời.

0

0

2 tuần trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.