0 chữ
Chương 17
Chương 17
Lời này ngược lại đã thức tỉnh Ninh Phương, sắc mặt nàng biến đổi, vội vàng đặt chén trà xuống, phân phó Triệu Ma Ma: "Bổn phu nhân còn chưa gặp mặt vị Khôn Trạch Quân kia, sao có thể vội vàng định đoạt hôn sự? Ngươi mau đi chặn Lý môi bà lại, tuyệt đối không được để bà ta bước vào cửa nhà người ta."
Triệu Ma Ma bị nàng giục vội vã, cũng hoảng hốt chạy ra ngoài, Ninh Phương đuổi theo: "Cưỡi ngựa nhanh lên, bảo Lục Tử cưỡi ngựa chở ngươi đi, nhất định phải chặn người đó lại cho bổn phu nhân!"
"Lão nô đã rõ..."
Kỳ Ấu An không hề hoảng sợ chút nào, cùng Ninh Phương nhìn bóng Triệu Ma Ma biến mất, cười gian xảo: "Nương thân, con đã bảo Triệu Tiểu Ô thuê hơn mười phụ nữ đi giúp đỡ vị tức phụ chưa quá cửa nhà con."
Mấy bà tám bà ve đó tụ lại một chỗ, cái miệng đâu có rảnh rỗi, ngày mai không làm cho cả thành đều biết Tống Trạch Lan là tức phụ của Kỳ Ấu An thì nàng sẽ không mang họ Kỳ nữa!
"Hay cho ngươi, đồ Kỳ Ấu An! Dám tính kế lên đầu nương thân rồi."
Cái này gọi là không chọc mình tức giận sao?
Ninh Phương tức đến lại giơ tay lên, lần này Kỳ Ấu An không né, nàng nhìn đôi mắt con gái ửng đỏ mà không sao hạ tay xuống được, dò hỏi: "Ấu An, vị Khôn Trạch Quân kia đã từ chối con sao?"
Nàng đại khái đã hiểu, đứa con gái hỗn xược này của mình là muốn phá hoại thanh danh của cô nương nhà người ta, khiến người ta không thể không gả cho nàng.
Ninh Phương chỉ có Kỳ Ấu An một đứa con gái này, quý báu vô cùng, chỉ cho phép mình nàng đánh mắng, người khác động đến con gái nàng một ngón tay cũng không được, lúc này lại hiểu ra con gái đang giở trò vô lại, nhưng cũng không nỡ đánh nàng.
Kỳ Ấu An gật đầu, ủy khuất vô cùng.
Kiếp trước Kỳ Hạo Vũ cưới Tống tỷ tỷ của nàng không hề gặp phải sự phản đối, vì sao đến lượt nàng lại khó khăn đến vậy?
Tống tỷ tỷ không muốn, nương nàng cũng không muốn...
"Nhìn cái chút tiền đồ của ngươi kìa, chút chuyện vặt vãnh thôi, nàng ấy không muốn thì thôi. Khôn Trạch Quân trên đời này nhiều lắm, tìm một người đẹp hơn nàng ấy còn không dễ sao? Hữu Ninh thành không tìm được người hợp ý ngươi, nương dẫn ngươi đi Kinh đô tìm, để mẫu thân ngươi tự ở đây đi, cũng khỏi chướng mắt ta."
Kỳ Ấu An không lọt tai, giữa hai hàng mày toàn là sự cố chấp: "Nhưng ta chỉ muốn cưới nàng ấy."
Không nhất thiết phải treo cổ trên một cái cây cong sao?
Ninh Phương chỉ thấy đau đầu: "...Vậy thì ngươi cứ cưới, cưỡng ép cưới về rồi người ta ngày ngày hắt hủi ngươi, ngươi liền vui vẻ sao?"
Dù nàng có nghĩ thế nào cũng không ngờ tới, đứa con gái ngốc nghếch này của mình ngay cả suy nghĩ một chút cũng không có, trực tiếp gật đầu rồi.
Thế này... hà tất phải khổ sở chứ?
"Ấu An, nương dạy con cách theo đuổi tức phụ nhé, con không muốn sống những ngày tháng yên ổn thì nương còn muốn sống những ngày tháng yên ổn đây..."
Giờ Thân vừa qua, Triệu Tiểu Ô liền dẫn theo mười mấy phụ nữ đến.
Lần đầu gặp đại tẩu, để lại ấn tượng tốt, Triệu Tiểu Ô ăn mặc bảnh bao, cũng ra vẻ văn nhã lịch sự, đến cửa liền không còn nói đùa với các thím nữa, khẽ cong ngón trỏ, gõ nhẹ nhàng không nặng không nhẹ lên cánh cửa, rồi lùi lại hai bước chờ đợi.
Các thím vốn hiểu rõ bản tính hắn cười vang cả nhà, trêu chọc không ngừng.
Triệu Tiểu Ô ho khù khụ mấy tiếng, cũng không thể khiến bọn họ bềm bớt chút nào, may mà hắn da mặt đủ dày, không lừa được người khác thì tự lừa mình vậy.
Triệu Ma Ma bị nàng giục vội vã, cũng hoảng hốt chạy ra ngoài, Ninh Phương đuổi theo: "Cưỡi ngựa nhanh lên, bảo Lục Tử cưỡi ngựa chở ngươi đi, nhất định phải chặn người đó lại cho bổn phu nhân!"
"Lão nô đã rõ..."
Kỳ Ấu An không hề hoảng sợ chút nào, cùng Ninh Phương nhìn bóng Triệu Ma Ma biến mất, cười gian xảo: "Nương thân, con đã bảo Triệu Tiểu Ô thuê hơn mười phụ nữ đi giúp đỡ vị tức phụ chưa quá cửa nhà con."
Mấy bà tám bà ve đó tụ lại một chỗ, cái miệng đâu có rảnh rỗi, ngày mai không làm cho cả thành đều biết Tống Trạch Lan là tức phụ của Kỳ Ấu An thì nàng sẽ không mang họ Kỳ nữa!
Cái này gọi là không chọc mình tức giận sao?
Ninh Phương tức đến lại giơ tay lên, lần này Kỳ Ấu An không né, nàng nhìn đôi mắt con gái ửng đỏ mà không sao hạ tay xuống được, dò hỏi: "Ấu An, vị Khôn Trạch Quân kia đã từ chối con sao?"
Nàng đại khái đã hiểu, đứa con gái hỗn xược này của mình là muốn phá hoại thanh danh của cô nương nhà người ta, khiến người ta không thể không gả cho nàng.
Ninh Phương chỉ có Kỳ Ấu An một đứa con gái này, quý báu vô cùng, chỉ cho phép mình nàng đánh mắng, người khác động đến con gái nàng một ngón tay cũng không được, lúc này lại hiểu ra con gái đang giở trò vô lại, nhưng cũng không nỡ đánh nàng.
Kỳ Ấu An gật đầu, ủy khuất vô cùng.
Kiếp trước Kỳ Hạo Vũ cưới Tống tỷ tỷ của nàng không hề gặp phải sự phản đối, vì sao đến lượt nàng lại khó khăn đến vậy?
"Nhìn cái chút tiền đồ của ngươi kìa, chút chuyện vặt vãnh thôi, nàng ấy không muốn thì thôi. Khôn Trạch Quân trên đời này nhiều lắm, tìm một người đẹp hơn nàng ấy còn không dễ sao? Hữu Ninh thành không tìm được người hợp ý ngươi, nương dẫn ngươi đi Kinh đô tìm, để mẫu thân ngươi tự ở đây đi, cũng khỏi chướng mắt ta."
Kỳ Ấu An không lọt tai, giữa hai hàng mày toàn là sự cố chấp: "Nhưng ta chỉ muốn cưới nàng ấy."
Không nhất thiết phải treo cổ trên một cái cây cong sao?
Ninh Phương chỉ thấy đau đầu: "...Vậy thì ngươi cứ cưới, cưỡng ép cưới về rồi người ta ngày ngày hắt hủi ngươi, ngươi liền vui vẻ sao?"
Dù nàng có nghĩ thế nào cũng không ngờ tới, đứa con gái ngốc nghếch này của mình ngay cả suy nghĩ một chút cũng không có, trực tiếp gật đầu rồi.
"Ấu An, nương dạy con cách theo đuổi tức phụ nhé, con không muốn sống những ngày tháng yên ổn thì nương còn muốn sống những ngày tháng yên ổn đây..."
Giờ Thân vừa qua, Triệu Tiểu Ô liền dẫn theo mười mấy phụ nữ đến.
Lần đầu gặp đại tẩu, để lại ấn tượng tốt, Triệu Tiểu Ô ăn mặc bảnh bao, cũng ra vẻ văn nhã lịch sự, đến cửa liền không còn nói đùa với các thím nữa, khẽ cong ngón trỏ, gõ nhẹ nhàng không nặng không nhẹ lên cánh cửa, rồi lùi lại hai bước chờ đợi.
Các thím vốn hiểu rõ bản tính hắn cười vang cả nhà, trêu chọc không ngừng.
Triệu Tiểu Ô ho khù khụ mấy tiếng, cũng không thể khiến bọn họ bềm bớt chút nào, may mà hắn da mặt đủ dày, không lừa được người khác thì tự lừa mình vậy.
4
0
2 tuần trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
