TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 15
Chương 15

Không biết có phải vì mắt đã mờ hay không, Tống mẫu cứ cảm thấy tiểu hỏa tử trước mắt này quá mức hưng phấn rồi.

Nàng để ý một chút, dò hỏi: "Tiểu hỏa tử, có chuyện gì sao?"

"Có thể có chuyện gì chứ?" Nhị Cẩu vui vẻ nhe răng cười: "Chúc mừng chúc mừng, tiểu thư nhà ta đã ưng ý Tống đại phu rồi..."

Tống mẫu không biết là vui hay buồn, là phúc hay họa, bị hắn tâng bốc một hồi lâu, cũng chẳng nghĩ ra được điều gì rõ ràng.

Ngược lại là Nhị Cẩu đã hiểu rõ, vung tay lớn: "Về phủ, báo tin vui cho phu nhân thôi."

"Không bắt tiểu thư nữa sao?"

Không biết ai hỏi một câu, bị Nhị Cẩu đang vội vàng chạy về để xin thưởng mà quát lại: "Đồ đầu gỗ, bắt cái gì mà bắt? Tiểu thư đây chẳng phải là không lừa phu nhân sao?"

Một hàng người rầm rập kéo tới, không đánh đấm chém gϊếŧ, cũng chẳng cướp bóc phá phách, cứ thế mà đi rồi.

Khi đi còn rất khách khí, không chỉ cúi mình bày tỏ xin lỗi, mà còn nhẹ nhàng khép cửa lại.

Tống mẫu vuốt ngực một lúc, chẳng lẽ con gái mình thật sự bị Tiểu tướng quân ưng ý rồi sao?

Tiểu tướng quân sao lại ưng ý con gái nhà mình chứ?

Tuy nói Lan nhi dung mạo xuất chúng, nhưng ở Hữu Ninh thành cũng chẳng phải không tìm được cô nương nào xinh đẹp hơn Lan nhi, không nói đâu xa, bản thân Tiểu tướng quân đã vô cùng tuấn tú, môi hồng răng trắng một chút cũng không giống đứa trẻ lớn lên ở biên quan.

Tống mẫu lắc đầu nghĩ mãi không thông, quay người thấy con gái bước tới, không nghĩ nhiều liền hỏi ra lời trong lòng: "Lan nhi, Tiểu tướng quân vì sao lại ưng ý con?"

"Không rõ."

Tống Trạch Lan mím môi, sắc mặt hơi tỏ vẻ khó xử: "Có lẽ là cảm thấy ta là một đại phu, có thể chữa khỏi bệnh kín của nàng ấy."

Nghĩ đến Kỳ Ấu An tin chắc rằng mình sẽ phân hóa thành Càn Dương Quân, nàng không khỏi đau đầu, nàng thân là đại phu... cũng không dám vọng đoán như thế.

"Lan nhi, con nghĩ kỹ xem, thật sự không quen nàng ấy sao?"

Tống mẫu khoác tay nàng, đưa nàng về phòng ngủ.

"Không quen."

Tống Trạch Lan nghiêm túc suy nghĩ, nhưng trong đầu quả thật không có người này.

"Lan nhi, con nghĩ kỹ lại xem.” Tống mẫu nhìn nàng lắc đầu, nhưng vẫn không từ bỏ hy vọng: “Năm con mười tuổi rơi xuống nước sinh một trận bệnh nặng mà quên hết mọi chuyện rồi, liệu có phải là quen biết trước đó không?"

"Nương, lúc con mười tuổi nàng ấy mới bao nhiêu tuổi chứ."

Dù có quen biết, thì đâu có hiểu tình tình ái ái chứ?

Lý môi bà nổi tiếng nhất Hữu Ninh thành, người chết cũng có thể nói thành sống, kẻ xấu cũng có thể khen thành tiên nữ hạ phàm, một cái miệng khéo léo đã tác hợp không ít giai ngẫu, dĩ nhiên, cũng tác hợp không ít oán lữ.

Nàng ta cầm bạc Kỳ Ấu An đưa, liền một mực đồng ý, bảo Kỳ Ấu An về đợi tin tốt.

Tiểu thư Tướng quân phủ, làm gì có ai không muốn gả chứ?

Lý môi bà tin rằng là Khôn Trạch Quân da mặt mỏng ngại ngùng, cũng chẳng thèm hỏi thăm tình hình hàng xóm láng giềng, vặn vẹo vòng eo thùng nước mà đi.

Kỳ Ấu An từ nhà Lý môi bà ra, liền về phủ.

Nhị Cẩu về trước nàng, đã đem toàn bộ những chuyện hắn biết kể cho đương gia chủ mẫu.

Ninh Phương không kìm được khóe môi nhếch lên, vui mừng khôn xiết, không những không so đo con gái không nghe lời, trái lại còn vung tay ra hiệu quản gia tăng thêm hai mươi lượng bạc vào nguyệt lệ mỗi tháng cho con gái, để nàng hảo hảo lấy lòng cô nương nhà người ta.

4

0

2 tuần trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.