TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 36
Chương 15.2: Nhật Nguyệt Bạc Thực pháp

Hơn nữa hắn mới mười bốn tuổi đã tu luyện tới Di Sơn cảnh, còn có khuyết điểm gì được đây?

Ngoại trừ…

Ngoại trừ hắn đối đầu với Tô Ly Ly vì sư muội, lại bị một sư muội khác tính kế hãm hại, chuyện này xem như khuyết điểm của mệnh số rồi.

Nhưng lần này Tô Chước nhất định sẽ không để mình chết trong tay Tô Ly Ly, Thẩm Ngữ Trầm cũng không.

Lúc này, Tô Chước đang suy nghĩ chuyện tương lai.

Lạc Thương Sơn cũng không giải thích chuyện trước kia với nàng: "Chuyện đã qua, nếu như nó muốn nói cho con biết, con sẽ biết.”

Tô Chước lập tức hiểu ra.

Xem ra mỗi sư huynh đều không dễ dàng gì.

Có thể còn khó khăn gian khổ hơn cả việc bị sư phụ ép phải học được ngự kiếm năm bảy tuổi.

“Hôm qua ta suy nghĩ suốt mấy canh giờ xem phải giải quá khứ của con như thế nào.”

Lạc Thương Sơn nói tiếp: “Chỉ có một cách để con thoát khỏi gông cùm xiềng xích trước đây, nhưng sẽ có phần gian nan khổ sở, còn phải xem con chọn thế nào.”

Tô Chước tò mò hỏi: “Cách gì thế ạ?”

Lạc Thương Sơn giơ tay lên, một quyển sách cũ chậm rãi rơi vào trong tay Tô Chước, đến nỗi Tô Chước còn lo lắng mình dùng sức lớn quá sẽ làm nát trang giấy yếu ớt nên chỉ dám cẩn thận từng li từng tí nâng lên.

Tô Chước chăm chú nhìn một lát nhưng không hiểu.

Chữ viết này quá cũ rồi.

Nàng nhìn về phía sư phụ, dùng ánh mắt truyền đạt sự mê mang của kẻ mù chữ cho hắn.

Lạc Thương Sơn nói: "Đây là Nhật Nguyệt Bạc Thực pháp, là một trong những truyền thừa chí cao của Vô Minh Thần Tông, tu luyện đến cực hạn, có uy năng thôn phệ Nhật Nguyệt.”

“Vạn năm trước, trước khi phi thăng, tổ tiên Vô Minh đã sáng tạo ra phương pháp này, rất thích hợp cho tu tiên giả tạp linh căn tu luyện.”

“Nhưng hậu nhân tu luyện phương pháp này đều vô cùng khó khăn, người cao nhất cũng phải dừng bước ở Khuynh Hải cảnh.”

“Duy chỉ có một người đột phá giới hạn này, sau khi người bị hủy linh căn thì đã tu luyện lại một lần nữa. Hắn vốn chỉ là một tu tiên giả có tứ linh căn, nhưng khi khổ tu công pháp này, tu vi tiến triển cực nhanh. Sau khi dẫn lôi kiếp Dung Hồn cảnh tới, hắn đã chết dưới lôi kiếp.”

“Đa số người cho rằng công pháp bỏ gốc lấy ngọn nhưng cũng có người đoán là bởi vì khi đó hắn đã già, thọ nguyên đã không còn mấy năm nữa.”

Tô Chước hiểu ý của Lạc Thương Sơn.

Cũng tương tự như việc muốn luyện thần công thì trước hết phải tịnh thân vậy.

Nhưng mà sẽ không có ai lấy linh mạch của mình đi đánh cược cả. Muốn có lại linh căn sau khi đã bị phá hủy thì phải có một hậu thuẫn vững chắc để thu thập linh dược tái tạo lại linh căn.

Nhưng nếu là người như vậy thì hoàn toàn không cần phải tu luyện công pháp này, ngoại trừ người đã bị hủy đến bảy tám phần như Tô Chước.

Lạc Thương Sơn giơ tay đẩy một luồng gió tới, nghiêm túc nói: “Ta thấy Phong linh căn của con có thuộc tính thuần túy, Ngũ linh căn còn lại cũng còn sót một chút khí tức khá tinh thuần, vậy nên mới có thể chống đỡ tu vi bây giờ của con.”

8

0

3 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.