TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 80
Chương 80

"Hoàng hậu đã phải dạy dỗ Bệ hạ, cũng nên quen biết mọi người chứ?" Thẩm Ngôn Tâm cười tủm tỉm nhìn Tư Vân Cầm.

Tư Vân Cầm rất muốn mắng thẳng vào mặt nàng ta là đang nói nhảm.

Nhưng thế lực không bằng người, vẫn đành ngoan ngoãn đáp ứng.

Chỉ là càng xem Tư Vân Cầm càng cảm thấy chẳng có gì thú vị, thậm chí kỳ thi cuối cùng này cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Xét cho cùng, những người trong danh sách này, ngũ đại thế gia chiếm một phần ba, trong số những người còn lại thì hai phần ba là con cháu của các sĩ tộc lớn nhỏ khác, số còn lại mới là học trò của những gia đình bình thường.

Sĩ tộc gần như đã độc chiếm quan trường, còn có gì đáng xem nữa.

Bên ngoài nóng bức, xem được một lúc Tư Vân Cầm lại buồn ngủ, không nhịn được ngáp một cái.

Thẩm Ngôn Tâm liếc nhìn nàng một cái liền nhận ra sự nhàm chán của nàng.

"Cứ xem qua loa là được rồi." Thẩm Ngôn Tâm chậm rãi nói.

Tư Vân Cầm vội vàng đặt xuống, tưởng rằng Thẩm Ngôn Tâm sẽ cho nàng đi.

Kết quả Thẩm Ngôn Tâm căn bản không có ý đó, nàng ta lại đưa một quyển tấu chương khác cho Tư Vân Cầm hỏi nàng xem thế nào.

Tư Vân Cầm cúi đầu nhìn, là tấu chương của một vị đại thần đàn hạch vị đại thần khác trong triều, nhưng viết rất có lý có cứ.

Chuyện này thật sự khó xử lý: "Thần thϊếp không hiểu những chuyện này, chẳng phải nên dựa theo luật pháp Đại Chiêu để phán quyết sao?"

Thẩm Ngôn Tâm nghe xong liền gật đầu: "Vậy thì giao cho Lại bộ điều tra xử lý."

"Cái này thì sao?"

Tư Vân Cầm thấy Thẩm Ngôn Tâm cứ đưa hết quyển này đến quyển khác, nàng chỉ muốn thoái thác trách nhiệm, kết quả Tư Vân Cầm nói gì, Thẩm Ngôn Tâm đều phê duyệt theo lời nàng.

Khiến Tư Vân Cầm rất là cạn lời.

Cứ như vậy, nàng giúp nàng ta xử lý hết quyển này đến quyển khác suốt cả buổi chiều, cho đến khi trời tối.

Tư Vân Cầm biết Thẩm Ngôn Tâm đang gài bẫy nàng, cố ý thử nàng, để nàng xem toàn là những tấu chương không quan trọng, nhưng chắc chắn là đang dò xét năng lực của nàng.

Chỉ là để nàng hoàn toàn không nói gì cũng không được, nói nhiều cũng không được, chỉ có thể cố gắng làm cho qua chuyện.

"Thái hậu, đã đến giờ dùng bữa tối, có cần chuẩn bị không?" Lam Tịch ở bên cạnh hỏi, bên ngoài Lâm Phong cũng đã canh giữ ở cửa suốt cả buổi chiều.

"Ừ, Hoàng hậu cũng ở lại dùng bữa đi."

"Vâng." Tư Vân Cầm ngồi bên cạnh, quỳ gối như vậy suốt cả buổi chiều, cảm thấy rất khó chịu.

Không có ghế cũng không thể dựa vào cái gì, chỉ có thể giữ thẳng lưng, Tư Vân Cầm len lén nhìn Thẩm Ngôn Tâm, rất tò mò nàng ta thật sự không mệt sao?

"Có cần mời Bệ hạ đến không?" Lam Tịch hỏi.

"Không cần, dạo này hắn có bạn học cùng chơi, chẳng phải rất vui vẻ sao?" Thẩm Ngôn Tâm đứng dậy, sau đó cười nói.

Tư Vân Cầm đi theo nàng ra ngoài, nghe Thẩm Ngôn Tâm đổi giọng: "Nghe nói trò Ma Tước đang thịnh hành trong cung gần đây là do Hoàng hậu nghĩ ra?"

"Cũng không hẳn, chỉ là trước đây từng chơi qua, giờ nhớ lại thôi."

"Ta xem trong sách ghi chép phong tục các vùng miền cũng không thấy ghi lại Đại Chiêu có nơi nào thích chơi Ma Tước này, chỉ có đủ loại bài lá thôi mà?" Thẩm Ngôn Tâm không lên loan giá, dường như định đi bộ về Phụng Ninh cung.

Tư Vân Cầm không ngại đi bộ, nhưng ngại đi cùng Thẩm Ngôn Tâm.

Chủ yếu là phiền nàng ta hỏi han, sẽ khiến Tư Vân Cầm rất áp lực.

2

0

3 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.