TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 34
Chương 34

"Cây đào trồng năm nay, e là không thể nở hoa rồi." Thẩm Ngôn Tâm nhìn những cây con được trồng, nói một cách khó hiểu.

Tư Vân Cầm cũng không đoán được nàng rốt cuộc muốn nói gì, chỉ biết gật đầu theo: "Quả thật vậy, nhưng thần thϊếp không vội, sang năm cũng nhanh thôi."

Thẩm Ngôn Tâm cười một tiếng: "Giờ ngọ rồi, hoàng hậu không dùng bữa sao?"

Tư Vân Cầm lúc này mới hiểu ra, Thái hậu định đến Vĩnh An cung của nàng ăn cơm chực.

"Là thần thϊếp sơ sót, Thái hậu, Bệ hạ, mời đi bên này." Tư Vân Cầm làm động tác mời, tiểu hoàng đế dắt tay Thẩm Ngôn Tâm đi về phía phòng ăn một cách quen thuộc.

Lâm Phong và Tư Âm vội vàng sai nhà bếp dọn món.

Tư Vân Cầm sau bữa sáng hôm nay đã dặn hôm nay muốn ăn cá, nhà bếp đã đặc biệt làm món cá kho, nhưng Thẩm Ngôn Tâm và hoàng đế đột nhiên đến, nhà bếp vội vàng bắt đầu thêm món.

"Thái hậu và Bệ hạ có muốn ăn gì không?" Tư Vân Cầm cẩn thận hỏi.

Ngày thường nàng không thích chuẩn bị nhiều món, chủ yếu là quá lãng phí, một mình nàng có thể ăn được bao nhiêu, còn cung nữ và thái giám trong cung lại không dùng chung bếp với nàng.

"Hoàng hậu cứ sắp xếp là được." Thẩm Ngôn Tâm hôm nay thật sự không muốn nghĩ ngợi gì cả.

Tư Vân Cầm chỉ biết nhìn thêm vài món ăn được dọn lên.

Vũ Văn Lạc còn nhỏ, không ăn được nhiều, còn Thẩm Ngôn Tâm thì Tư Vân Cầm đã cùng ăn một bữa cơm vào ngày thứ hai nàng nhập cung, lượng thức ăn cũng không nhiều lắm.

Cuối cùng, tổng cộng có bốn món ăn và một bát canh. Lúc ăn cơm, hai mẹ con này quả thật thực hiện đúng nguyên tắc "ăn không nói".

Ngày thường chỉ có Vũ Văn Lạc và nàng, Vũ Văn Lạc vẫn sẽ nói chuyện, trẻ con tò mò luôn có những câu hỏi, Tư Vân Cầm cũng kiên nhẫn giải đáp cho cậu bé.

Sau khi ăn cơm xong, Vũ Văn Lạc có thói quen ngủ trưa, nhũ mẫu liền đưa cậu bé về cung của mình.

Thẩm Ngôn Tâm cũng không nán lại lâu mà rời đi, chỉ là trước khi đi, nàng nói với Tư Vân Cầm một câu đầy ẩn ý: "Sở thích của hoàng hậu, vẫn nên giấu kín một chút thì hơn, nếu để Bệ hạ học theo thì không thích hợp lắm."

Tư Vân Cầm đỏ mặt tía tai, chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui xuống, bị phụ huynh bắt gặp đang xem sách "đen" cũng chẳng khác gì thế này.

"Thần thϊếp ghi nhớ."

Thẩm Ngôn Tâm liếc nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn và đôi tai đỏ ửng của nàng, tâm trạng b inexplicably good.

Sau khi nàng rời đi, Tư Vân Cầm trở về phòng, xoa xoa má.

Sau đó, nàng mở tấu chương trên bàn ra, phê duyệt được hai bản thì chống cằm, Thẩm Ngôn Tâm vậy mà không trách mắng nàng xem loại sách nam nữ hoan hảo này.

Mà chỉ dặn dò nàng đừng để tiểu hoàng đế nhìn thấy, dạy hư trẻ nhỏ không tốt.

Như vậy xem ra Thẩm Ngôn Tâm cũng không khó chung sống như phụ thân và huynh trưởng nàng nói.

Tuy nhiên, đối với triều đình và hậu cung thì tự nhiên là khác nhau.

Trên thực tế, xét trên một phương diện nào đó, Thẩm Ngôn Tâm cũng khá tốt, ít nhất nàng đã bảo vệ những người vốn phải tuẫn táng trong hậu cung này, biết sở thích của nàng cũng không giận dữ.

Tư Vân Cầm lập tức tăng thêm hảo cảm với Thẩm Ngôn Tâm không ít.

Chuyện lũ lụt ở Giang Nam, Tư Vân Cầm cũng ít nhiều nghe thấy, ban đầu nàng cũng không định tìm hiểu thêm.

Nhưng sau chuyện này, Tư Vân Cầm lại có thêm vài phần tò mò về Thẩm Ngôn Tâm.

3

0

3 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.