TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 11
Chương 11

"Với lại chuyện này hai mươi năm khó gặp." cậu không có ý nhắc nhiều đến cha mình, liền nói qua loa cho xong: “Đúng rồi, cảm ơn anh trai cậu giúp tớ nhé, tối qua phiền anh ấy rồi."

Giản Thanh phản bác câu đầu tiên trước: "Làm gì có! Cậu có phải lần đầu thấy tớ khóc đâu, hu hu..."

Sau đó phản bác câu cuối cùng: "Anh ấy không phiền chút nào!"

"Rồi rồi rồi." Thẩm Niệm nói theo ý cậu ấy: “Tớ không sao cả, được một... người tốt bụng cứu rồi, mấy hôm nữa đến thăm cậu, ngoan nhé."

Giản Thanh nào có tin cậu, bĩu môi nói: "Có phải cha cậu lại nhốt cậu lại rồi không? Tớ không quan tâm, tớ phải đến tìm cậu ngay bây giờ."

Dù sao thì vào khoảng thời gian tối qua, lại ở nơi hẻo lánh như vậy, khả năng duy nhất Giản Thanh có thể nghĩ tới, chính là cha Thẩm Niệm lên cơn điên, vô duyên vô cớ vứt người ra ngoài rồi lại nhặt về.

Thẩm Niệm lắc đầu, nói: "Thật sự không sao mà."

Giản Thanh đành phải tin, miễn cưỡng gật đầu: “Vậy mấy hôm nữa tớ lại đến tìm cậu."

Thẩm Niệm đương nhiên đồng ý.

Cúp điện thoại, Thẩm Niệm nằm lại lên giường tìm kiếm thông tin về nhà họ Yến, nhưng cơ thể quá mệt mỏi, cuối cùng vẫn vô thức ngủ thϊếp đi.



Lúc tỉnh lại lần nữa, trong phòng tối mờ ấm áp, rất thích hợp để ngủ, nhưng cậu lại đột ngột giật mình tỉnh giấc, sống lưng lạnh toát.

Trước khi ngủ cậu không hề kéo rèm.

Nhờ ơn người cha, lúc ngủ cậu cũng luôn cảnh giác, là Yến tiên sinh đó sao?

Cậu hít sâu một hơi, sờ lấy điện thoại, chắc chắn không ai động vào rồi mới đặt mật khẩu.

Rất nhanh, ngoài cửa lại vang lên ba tiếng gõ cửa.

Dường như, mỗi lần cậu vừa tỉnh dậy không lâu, vị Yến tiên sinh kia liền rất "trùng hợp" mà tới...

Thẩm Niệm không nghĩ sâu thêm nữa, đặt điện thoại xuống, lần này đích thân xuống giường, mở cửa cho Yến Chỉ Hành.

Lòng bàn chân chạm xuống đất, lại không lạnh lẽo như dự đoán ban đầu.

Thẩm Niệm hơi kinh ngạc cúi đầu nhìn, mới phát hiện không biết từ lúc nào, trong phòng ngủ đã được trải đầy thảm.

...

Cánh cửa hé mở, để lộ nửa khuôn mặt xinh đẹp và đôi mắt rụt rè, sau khi đối mặt với Yến Chỉ Hành một lát, cậu mới dịch người sang, mời anh vào.

"Yến tiên sinh..."

Giọng nói cũng nhỏ nhẹ, thậm chí đầu cũng không dám ngẩng lên, chỉ dám cúi mắt nhìn chằm chằm ngón chân mình, dáng vẻ vô cùng căng thẳng e thẹn.

Yến Chỉ Hành đáp lời, ánh mắt dừng trên đỉnh đầu Thẩm Niệm, phát hiện ở đó lại có một xoáy tóc nho nhỏ, khiến tay anh hơi ngứa ngáy.

Anh lặng lẽ kiềm chế ham muốn không đúng lúc, ánh mắt vô tình hữu ý lướt qua chiếc điện thoại Thẩm Niệm đặt bên cạnh, ôn hòa cười nói: "Đến giờ ăn trưa rồi."

Nói xong, lại không nói gì nữa.

Thẩm Niệm đợi hai giây, không chắc mình có nên chủ động đề nghị dùng bữa trưa cùng người đàn ông không, lúc ngập ngừng ngẩng đầu lên thì thấy khóe môi Yến Chỉ Hành dường như cong lên.

Tim Thẩm Niệm vô cớ hẫng một nhịp.

Bị phát hiện rồi sao?

Nhưng cậu biết rõ ưu thế lớn nhất của mình, khẽ ngẩng đầu đối mặt với người đàn ông, đôi mắt xinh đẹp tràn đầy hoang mang và căng thẳng.

Thế là Yến Chỉ Hành bỗng nhiên cười.

Anh đưa tay, vỗ về xoa đầu Thẩm Niệm, nói: "Tôi bảo người mang tới cho cậu."

"Vâng." Thẩm Niệm đáp, qua hai giây, lại như có chút bất an, hỏi tiếp: "Vậy còn ngài?"

Yến Chỉ Hành không trả lời, chỉ cụp mắt nhìn cậu, ánh mắt tĩnh lặng mà sâu thẳm.

Thẩm Niệm duy trì tư thế đối mặt với anh, chỉ là đuôi mắt hơi cụp xuống, là dáng vẻ yếu thế.

Lòng bàn tay sắp đổ mồ hôi, lúc này ngoài cửa cuối cùng cũng vang lên tiếng lộc cộc, ngay sau đó một dì mặc đồng phục đầu bếp đẩy xe thức ăn đi vào, vẻ mặt hiền hòa: “Yến tiên sinh, và vị... tiểu tiên sinh này nữa, bữa trưa có cần tôi bày ra không ạ?"

Yến Chỉ Hành nói: "Không cần."

Dì cười đáp một tiếng, xoay người rời đi.

Thẩm Niệm đang định xuống giường, lại bị người đàn ông liếc một cái không nặng không nhẹ đè tại chỗ, không dám động đậy.

11

0

3 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.