0 chữ
Chương 5
Chương 5: Nhờ vả
Draco không tìm kiếm Potter, và không bao giờ đến những nơi mà anh hay có ở đó. Hắn không biết cơ thể mình sẽ phản ứng thế nào khi nhìn thấy Potter và hắn không nghĩ rằng nó sẽ tốt.
Tuy nghiên, gần đây hắn bắt đầu gặp Weasley nhiều hơn. Là Thần Sáng kiểm tra hắn, Weasley cũng phải ghé qua quan sát hắn làm việc, điều mà đánh ra vị Thần Sáng trước phải làm nhưng không làm.
Cùng với sự hiện diện của Weasley, Draco cũng chịu những triệu chứng mới khi sợi chỉ duyên số đứt gãy: Cảm giác lạnh lẽo xuyên suốt mà không bất kỳ bùa sửa ấm nào có thể loại bỏ. Hắn bắt đầu mặc áo khoác len và áo choàng dài từ tháng chín, khi mà người ta còn chẳng cần mặc áo dài tay.
Trang viên thật tồi tàn và khi không có tụi yêu tinh giữ lửa cháy thì Draco đã phải ngủ thϊếp đi trước lò sưởi trong phòng đọc sách suốt nhiều ngày, vì như thế dễ hơn việc chỉ mình hắn cố gắng sưởi ấm nhiều căn phòng cùng một lúc. Hắn để một chiếc chăn bông ở đó, nó được làm khi mẹ hắn dùng việc làm chăn như một cách luyện tập phép thuật. Hắn nhớ cảnh mình gối đầu trên đùi mẹ, xem chiếc kim khâu được luồn chỉ, biến mất rồi xuất hiện trên mặt vải.
Thỉnh thoảng hắn có thể cảm nhận được phép thuật của mẹ mình, khi hắn trùm chăn qua đầu và tập trung. Hắn nhận ra rằng gần đây mình trở nên nhạy cảm hơn với phép thuật, và dù chắc hẳn nó không dẫn đến điều gì tốt đẹp thì nó vẫn là một ân huệ đối với hắn.
Đã nửa năm rồi. Draco thỉnh thoảng chơi đùa với sợi chỉ quanh ngón tay như một thói quen khi lo âu. Rồi thỉnh thoảng, Draco sẽ kéo mạnh nó một cái, nhưng hắn chưa từng cảm thấy nó bị kéo lại.
*
Vào một buổi sáng thứ sáu, Weasley ngồi chờ ngay tại bàn của Draco khi hắn bước vào. Hắn thường đến sớm hơn những người khác, vì hắn hay bị mất ngủ, và việc lặp đi lặp lại những thao tác công việc trong vô thức là thứ duy nhất hắn có thể nghĩ trong những đêm dài thao thức. Nên có thể thấy việc Weasley đến trước cả hắn đáng ngạc nhiên vô cùng.
"Tôi cần cậu giúp." Weasley nói, và Draco nhớ một thời mà mình từng cảm thấy nhiều hơn chỉ một tiếng "hả" mơ hồ. Đáng ra hắn phải thấy tự mãn, tự hào hoặc thậm chí là cáu kỉnh khi Weasley cần nhờ hắn giúp đỡ, nhưng giờ anh đã không còn sức mà cảm nhận chúng.
Có lẽ đồng nghiệp của hắn đã đúng, tinh thần của hắn đã sụp đổ.
"Chuyện gì?" Hắn lên tiếng thay vì nói lên những suy nghĩ trong đầu mình. Weasley giật mình một cách rõ ràng. Cậu ta bước vào với vẻ bất mãn, như đang chờ lời nói mỉa mai từ Draco, nhưng Draco không nói gì cả. Hơn nữa, Weasley có thể dễ dàng ném hắn vào Azkaban, còn hắn chỉ suýt soát tránh thoát khỏi đó lần đầu tiên nhờ lời khai của Potter trước tòa.
Hắn nghi là Potter sẽ không làm thế lần nữa.
Tuy nghiên, gần đây hắn bắt đầu gặp Weasley nhiều hơn. Là Thần Sáng kiểm tra hắn, Weasley cũng phải ghé qua quan sát hắn làm việc, điều mà đánh ra vị Thần Sáng trước phải làm nhưng không làm.
Cùng với sự hiện diện của Weasley, Draco cũng chịu những triệu chứng mới khi sợi chỉ duyên số đứt gãy: Cảm giác lạnh lẽo xuyên suốt mà không bất kỳ bùa sửa ấm nào có thể loại bỏ. Hắn bắt đầu mặc áo khoác len và áo choàng dài từ tháng chín, khi mà người ta còn chẳng cần mặc áo dài tay.
Trang viên thật tồi tàn và khi không có tụi yêu tinh giữ lửa cháy thì Draco đã phải ngủ thϊếp đi trước lò sưởi trong phòng đọc sách suốt nhiều ngày, vì như thế dễ hơn việc chỉ mình hắn cố gắng sưởi ấm nhiều căn phòng cùng một lúc. Hắn để một chiếc chăn bông ở đó, nó được làm khi mẹ hắn dùng việc làm chăn như một cách luyện tập phép thuật. Hắn nhớ cảnh mình gối đầu trên đùi mẹ, xem chiếc kim khâu được luồn chỉ, biến mất rồi xuất hiện trên mặt vải.
Đã nửa năm rồi. Draco thỉnh thoảng chơi đùa với sợi chỉ quanh ngón tay như một thói quen khi lo âu. Rồi thỉnh thoảng, Draco sẽ kéo mạnh nó một cái, nhưng hắn chưa từng cảm thấy nó bị kéo lại.
*
Vào một buổi sáng thứ sáu, Weasley ngồi chờ ngay tại bàn của Draco khi hắn bước vào. Hắn thường đến sớm hơn những người khác, vì hắn hay bị mất ngủ, và việc lặp đi lặp lại những thao tác công việc trong vô thức là thứ duy nhất hắn có thể nghĩ trong những đêm dài thao thức. Nên có thể thấy việc Weasley đến trước cả hắn đáng ngạc nhiên vô cùng.
Có lẽ đồng nghiệp của hắn đã đúng, tinh thần của hắn đã sụp đổ.
"Chuyện gì?" Hắn lên tiếng thay vì nói lên những suy nghĩ trong đầu mình. Weasley giật mình một cách rõ ràng. Cậu ta bước vào với vẻ bất mãn, như đang chờ lời nói mỉa mai từ Draco, nhưng Draco không nói gì cả. Hơn nữa, Weasley có thể dễ dàng ném hắn vào Azkaban, còn hắn chỉ suýt soát tránh thoát khỏi đó lần đầu tiên nhờ lời khai của Potter trước tòa.
Hắn nghi là Potter sẽ không làm thế lần nữa.
9
0
2 tháng trước
19 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
