0 chữ
Chương 38
Chương 38
Lam Chiến bình tĩnh lại, cả người đều kinh hỉ không thôi.
Anh phát hiện, lần cuồng hóa trước là do công lao an ủi của Tô Thanh.
Lần này tiến vào Linh Thú cảnh, cũng là công lao của Tô Thanh.
Cho nên anh muốn cùng Tô Thanh giao phối nhiều hơn, giao phối có thể khiến anh thăng cấp, đôi mắt anh sáng rực nhìn chằm chằm Tô Thanh.
Khiến phía dưới Tô Thanh rùng mình một cái.
Còn chưa kịp phản ứng lại, đã bị đưa vào một đợt chấn động mãnh liệt, Tô Thanh ngửa mặt lên trời thở dài, tối nay ông trời muốn diệt cô.
Trời sáng Tô Thanh tỉnh lại mở mắt đối diện với đôi mắt Lam Chiến.
"Tỉnh rồi?"
Lam Chiến dịu dàng lên tiếng, Tô Thanh giơ tay chính là một cái tát.
"Cút đi."
Cô bây giờ eo đau không thôi, Lam Chiến bị đẩy ra cũng không giận.
"Đói bụng chưa, anh đi kiếm đồ ăn cho em."
Tô Thanh trừng anh.
"Không muốn nhìn thấy anh."
Lam Chiến cười giúp Tô Thanh mặc quần áo, cửa truyền đến từng tiếng vang trầm đυ.c, còn kèm theo tiếng gầm rú, Tô Thanh và Lam Chiến nhìn nhau, Lam Chiến chột dạ dời tầm mắt.
"Tối qua không cẩn thận chặn cửa hang."
Tô Thanh tặng anh một cái liếc mắt, anh xác định là không cẩn thận? Lời này anh cũng không tin đi!
Lam Chiến thu thập chỉnh tề, mở hang động, nghênh diện một bóng trắng lao vào.
Lam Chiến nhanh nhẹn né sang một bên, vừa vặn tránh được công kích.
"Lam Kỷ, dừng tay."
Tô Thanh kêu lớn, Lam Kỷ hướng về phía Lam Chiến nhe răng gầm gừ một tiếng, nhanh chóng đến gần Tô Thanh, đầu sói không ngừng dụi vào lòng Tô Thanh, trong mắt tràn đầy uất ức.
Lam Chiến lại thu hoạch một cái liếc mắt, vội vàng để lại một câu rời khỏi hang động.
Lam Kỷ dính dính nhơm nhớp một hồi, mới coi như yên tĩnh lại.
Tô Thanh nghiêng đầu nhìn thấy bảo bảo đột nhiên mở mắt, đôi mắt xanh lam nhìn người ta tâm tình kích động.
Ôm lấy vuốt ve một hồi.
Theo bảo bảo lớn lên từng ngày, hang động không lớn đã không nhốt được nó, ngày nào cũng muốn ra ngoài đi dạo.
Tô Thanh đúng giờ dắt thú con, giống đực trong bộ lạc càng thêm ân cần, gần như từ lúc ra ngoài, bên cạnh cô luôn vây quanh giống đực trong bộ lạc.
Mấy lần ám chỉ Tô Thanh, Tô Thanh đều uyển chuyển từ chối.
Các giống đực nhìn thú con trong lòng Tô Thanh, một chút cũng không có ý định bỏ cuộc.
"Tô Thanh, tiiu ái mộ cô, muốn cùng cô giao phối, nếu cô đồng ý, tôi nguyện ý ở rể."
Hệ thống: 【Cấp bậc giống đực quá thấp, không có tư cách mang thai tử tự của ký chủ.】
Tô Thanh trực tiếp từ chối, tiếp theo còn có mấy giống đực đều thẳng thắn bày tỏ muốn cùng Tô Thanh sinh thú con, hệ thống lần lượt phủ quyết.
Dù sao Tô Thanh cũng không thích bọn họ, còn vui vẻ thoải mái.
Theo Tiểu Lam Trạch lớn lên, khẩu vị của nó cũng bắt đầu tăng vọt, Lam Chiến vì cả nhà già trẻ, thường xuyên ra ngoài săn bắn.
Đêm xuống ngủ, trong hang động vang lên tiếng bước chân, Tô Thanh tưởng là Lam Chiến, nghĩ thầm mình cho dù cấp bậc sinh sản thấp, cũng không thể một chút cơ hội đều không có.
Cô kéo Lam Chiến lên giường, chạm vào một mảng lạnh lẽo, Tô Thanh cũng không để ý, chỉ cho rằng Lam Chiến vừa từ bên ngoài trở về, bị gió lạnh thổi.
Cô lên giường, trèo lên người Lam Chiến.
Người phía dưới lập tức cứng đờ cơ bắp.
Tô Thanh càng thêm nghi ngờ.
"Anh mệt rồi à?"
Anh phát hiện, lần cuồng hóa trước là do công lao an ủi của Tô Thanh.
Lần này tiến vào Linh Thú cảnh, cũng là công lao của Tô Thanh.
Cho nên anh muốn cùng Tô Thanh giao phối nhiều hơn, giao phối có thể khiến anh thăng cấp, đôi mắt anh sáng rực nhìn chằm chằm Tô Thanh.
Khiến phía dưới Tô Thanh rùng mình một cái.
Còn chưa kịp phản ứng lại, đã bị đưa vào một đợt chấn động mãnh liệt, Tô Thanh ngửa mặt lên trời thở dài, tối nay ông trời muốn diệt cô.
Trời sáng Tô Thanh tỉnh lại mở mắt đối diện với đôi mắt Lam Chiến.
"Tỉnh rồi?"
Lam Chiến dịu dàng lên tiếng, Tô Thanh giơ tay chính là một cái tát.
"Cút đi."
Cô bây giờ eo đau không thôi, Lam Chiến bị đẩy ra cũng không giận.
"Đói bụng chưa, anh đi kiếm đồ ăn cho em."
Tô Thanh trừng anh.
Lam Chiến cười giúp Tô Thanh mặc quần áo, cửa truyền đến từng tiếng vang trầm đυ.c, còn kèm theo tiếng gầm rú, Tô Thanh và Lam Chiến nhìn nhau, Lam Chiến chột dạ dời tầm mắt.
"Tối qua không cẩn thận chặn cửa hang."
Tô Thanh tặng anh một cái liếc mắt, anh xác định là không cẩn thận? Lời này anh cũng không tin đi!
Lam Chiến thu thập chỉnh tề, mở hang động, nghênh diện một bóng trắng lao vào.
Lam Chiến nhanh nhẹn né sang một bên, vừa vặn tránh được công kích.
"Lam Kỷ, dừng tay."
Tô Thanh kêu lớn, Lam Kỷ hướng về phía Lam Chiến nhe răng gầm gừ một tiếng, nhanh chóng đến gần Tô Thanh, đầu sói không ngừng dụi vào lòng Tô Thanh, trong mắt tràn đầy uất ức.
Lam Chiến lại thu hoạch một cái liếc mắt, vội vàng để lại một câu rời khỏi hang động.
Lam Kỷ dính dính nhơm nhớp một hồi, mới coi như yên tĩnh lại.
Ôm lấy vuốt ve một hồi.
Theo bảo bảo lớn lên từng ngày, hang động không lớn đã không nhốt được nó, ngày nào cũng muốn ra ngoài đi dạo.
Tô Thanh đúng giờ dắt thú con, giống đực trong bộ lạc càng thêm ân cần, gần như từ lúc ra ngoài, bên cạnh cô luôn vây quanh giống đực trong bộ lạc.
Mấy lần ám chỉ Tô Thanh, Tô Thanh đều uyển chuyển từ chối.
Các giống đực nhìn thú con trong lòng Tô Thanh, một chút cũng không có ý định bỏ cuộc.
"Tô Thanh, tiiu ái mộ cô, muốn cùng cô giao phối, nếu cô đồng ý, tôi nguyện ý ở rể."
Hệ thống: 【Cấp bậc giống đực quá thấp, không có tư cách mang thai tử tự của ký chủ.】
Tô Thanh trực tiếp từ chối, tiếp theo còn có mấy giống đực đều thẳng thắn bày tỏ muốn cùng Tô Thanh sinh thú con, hệ thống lần lượt phủ quyết.
Theo Tiểu Lam Trạch lớn lên, khẩu vị của nó cũng bắt đầu tăng vọt, Lam Chiến vì cả nhà già trẻ, thường xuyên ra ngoài săn bắn.
Đêm xuống ngủ, trong hang động vang lên tiếng bước chân, Tô Thanh tưởng là Lam Chiến, nghĩ thầm mình cho dù cấp bậc sinh sản thấp, cũng không thể một chút cơ hội đều không có.
Cô kéo Lam Chiến lên giường, chạm vào một mảng lạnh lẽo, Tô Thanh cũng không để ý, chỉ cho rằng Lam Chiến vừa từ bên ngoài trở về, bị gió lạnh thổi.
Cô lên giường, trèo lên người Lam Chiến.
Người phía dưới lập tức cứng đờ cơ bắp.
Tô Thanh càng thêm nghi ngờ.
"Anh mệt rồi à?"
17
0
3 tháng trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
