0 chữ
Chương 78
Chương 78
"Tam thiếu gia."
"Mẫu thân! Mẫu thân!"
Rầm!
Cửa phòng của Lôi thị bị đẩy mạnh, khiến bà - đang ngồi uống trà - giật mình. Khi nhìn thấy người đứng ở cửa, bà lập tức mừng rỡ.
"Vân Hàn! Sao con không báo trước một tiếng với mẫu thân là con sẽ về?"
Liễu Vân Hàn dáng người cao lớn, không giống vẻ tuấn tú nho nhã của Liễu Vân Phong, mà là sự mạnh mẽ, rắn rỏi. Đôi mắt mang theo vài phần bá đạo, tính cách thì cứng đầu, cố chấp.
"Có mà, con đã gửi thư từ sớm nói rằng hôm nay sẽ về kinh. Chẳng lẽ mẫu thân không nhận được?"
Lôi thị lập tức hiểu ra, chắc hẳn thư đã đến tay lão phu nhân nhưng bà ấy không nói lại với mình. Trong lòng bà càng thêm uất ức, nhưng vẫn gượng cười:
"Con về là tốt rồi, về là tốt rồi."
"Mẫu thân, sao trông người có vẻ tiều tụy vậy? Có ai bắt nạt người sao?"
Sắc mặt hắn lập tức lạnh lại, khiến nha hoàn bên cạnh không khỏi run sợ. Tam thiếu gia lần này trở về từ biên cương, quả thực mang khí chất khiến người ta phải khϊếp sợ.
"Tam đệ, là đệ đấy sao?"
"Nhị tỷ!"
Liễu Vân Hoa vừa bước vào đã vui mừng khôn xiết. Nàng chạy đến, ánh mắt ngập tràn niềm hạnh phúc:
"Tam đệ, để tỷ nhìn xem. Đệ cao hơn, mạnh mẽ hơn, trông ngày càng giống một nam tử hán chân chính!"
"Đương nhiên rồi! Quân doanh không phải nơi mà ai cũng dám chọc ghẹo ta!"
"Thật sao? Vậy thì tốt..." Ánh mắt nàng bỗng trở nên u ám.
Thấy sắc mặt mẫu thân và nhị tỷ thay đổi, Liễu Vân Hàn chau mày:
"Mẫu thân, nhị tỷ, có phải ai bắt nạt hai người không? Là đám tiểu thϊếp sao? Con nhất định sẽ lột da họ!"
"Không phải tiểu thϊếp..."
"Vậy là ai? Đừng nói là tổ mẫu nhé?"
"Một con nha đầu!" Lôi thị nghiến răng nói.
"Nha đầu? Vậy đánh chết là xong, sao phải tức giận đến vậy, tổn hại sức khỏe!"
Liễu Vân Hoa lập tức biến sắc, vội vàng liếc nhìn ra ngoài cửa:
"Là Lục muội vừa được đón từ nơi sơn dã về! Không biết nàng dùng tà thuật gì mà giờ đây tổ mẫu cực kỳ yêu chiều nàng. Nếu tổ mẫu nghe thấy đệ nói như vừa rồi, chắc chắn đệ sẽ bị phạt giống ta!"
"Gì cơ? Nhị tỷ bị tổ mẫu phạt sao?" Liễu Vân Hàn không thể tin vào tai mình. Tổ mẫu trước nay luôn yêu thương nhị tỷ, sao có chuyện này xảy ra?
"Haizz..." Lôi thị thở dài:
"Con nha đầu đó đã hại thảm nhị tỷ của con!"
Nói rồi, đôi mắt của Liễu Vân Hoa đỏ hoe, dáng vẻ yếu đuối đáng thương càng khiến Liễu Vân Hàn nổi giận.
Buổi tối, Lôi thị đặc biệt tổ chức yến tiệc mời các phu nhân và các tiểu thϊếp trong phủ, lấy lý do đón gió tẩy trần cho Tam thiếu gia.
"Nhị tỷ, đừng lo. Lát nữa ta sẽ khiến con nha đầu đó phải chịu khổ!" Liễu Vân Hàn siết chặt nắm tay, hành động này khiến Liễu Vân Hoa bật cười.
Hai chị em vui vẻ ra ngoài, quả nhiên, vì là tiệc đón gió cho Tam thiếu gia, nên không ai dám vắng mặt. Nhị di nương, Tứ di nương và Ngũ di nương ngồi không tự nhiên, trong khi các tiểu thư thì rụt rè, e sợ ngồi một góc.
"Sao, Bát đệ và Cửu đệ không đến?" Sắc mặt Liễu Vân Hàn trầm xuống.
Tứ di nương vội vàng giải thích:
"Bát thiếu gia và Cửu thiếu gia bị cảm lạnh, đại phu dặn phải nằm trên giường nghỉ ngơi vài ngày, ngay cả lớp học cũng không thể đến."
"Yếu ớt thế sao? Mai để họ theo ta học quyền cước, sẽ khá hơn thôi!"
Tứ di nương nghe xong thì kinh hãi. Theo Tam thiếu gia học võ? Bà vẫn còn nhớ lần trước, trước khi đi biên cương, hắn đã đánh hai con trai bà bầm tím cả mắt!
"Mẫu thân! Mẫu thân!"
Rầm!
Cửa phòng của Lôi thị bị đẩy mạnh, khiến bà - đang ngồi uống trà - giật mình. Khi nhìn thấy người đứng ở cửa, bà lập tức mừng rỡ.
"Vân Hàn! Sao con không báo trước một tiếng với mẫu thân là con sẽ về?"
Liễu Vân Hàn dáng người cao lớn, không giống vẻ tuấn tú nho nhã của Liễu Vân Phong, mà là sự mạnh mẽ, rắn rỏi. Đôi mắt mang theo vài phần bá đạo, tính cách thì cứng đầu, cố chấp.
"Có mà, con đã gửi thư từ sớm nói rằng hôm nay sẽ về kinh. Chẳng lẽ mẫu thân không nhận được?"
Lôi thị lập tức hiểu ra, chắc hẳn thư đã đến tay lão phu nhân nhưng bà ấy không nói lại với mình. Trong lòng bà càng thêm uất ức, nhưng vẫn gượng cười:
"Con về là tốt rồi, về là tốt rồi."
"Mẫu thân, sao trông người có vẻ tiều tụy vậy? Có ai bắt nạt người sao?"
"Tam đệ, là đệ đấy sao?"
"Nhị tỷ!"
Liễu Vân Hoa vừa bước vào đã vui mừng khôn xiết. Nàng chạy đến, ánh mắt ngập tràn niềm hạnh phúc:
"Tam đệ, để tỷ nhìn xem. Đệ cao hơn, mạnh mẽ hơn, trông ngày càng giống một nam tử hán chân chính!"
"Đương nhiên rồi! Quân doanh không phải nơi mà ai cũng dám chọc ghẹo ta!"
"Thật sao? Vậy thì tốt..." Ánh mắt nàng bỗng trở nên u ám.
Thấy sắc mặt mẫu thân và nhị tỷ thay đổi, Liễu Vân Hàn chau mày:
"Mẫu thân, nhị tỷ, có phải ai bắt nạt hai người không? Là đám tiểu thϊếp sao? Con nhất định sẽ lột da họ!"
"Không phải tiểu thϊếp..."
"Vậy là ai? Đừng nói là tổ mẫu nhé?"
"Nha đầu? Vậy đánh chết là xong, sao phải tức giận đến vậy, tổn hại sức khỏe!"
Liễu Vân Hoa lập tức biến sắc, vội vàng liếc nhìn ra ngoài cửa:
"Là Lục muội vừa được đón từ nơi sơn dã về! Không biết nàng dùng tà thuật gì mà giờ đây tổ mẫu cực kỳ yêu chiều nàng. Nếu tổ mẫu nghe thấy đệ nói như vừa rồi, chắc chắn đệ sẽ bị phạt giống ta!"
"Gì cơ? Nhị tỷ bị tổ mẫu phạt sao?" Liễu Vân Hàn không thể tin vào tai mình. Tổ mẫu trước nay luôn yêu thương nhị tỷ, sao có chuyện này xảy ra?
"Haizz..." Lôi thị thở dài:
"Con nha đầu đó đã hại thảm nhị tỷ của con!"
Nói rồi, đôi mắt của Liễu Vân Hoa đỏ hoe, dáng vẻ yếu đuối đáng thương càng khiến Liễu Vân Hàn nổi giận.
Buổi tối, Lôi thị đặc biệt tổ chức yến tiệc mời các phu nhân và các tiểu thϊếp trong phủ, lấy lý do đón gió tẩy trần cho Tam thiếu gia.
Hai chị em vui vẻ ra ngoài, quả nhiên, vì là tiệc đón gió cho Tam thiếu gia, nên không ai dám vắng mặt. Nhị di nương, Tứ di nương và Ngũ di nương ngồi không tự nhiên, trong khi các tiểu thư thì rụt rè, e sợ ngồi một góc.
"Sao, Bát đệ và Cửu đệ không đến?" Sắc mặt Liễu Vân Hàn trầm xuống.
Tứ di nương vội vàng giải thích:
"Bát thiếu gia và Cửu thiếu gia bị cảm lạnh, đại phu dặn phải nằm trên giường nghỉ ngơi vài ngày, ngay cả lớp học cũng không thể đến."
"Yếu ớt thế sao? Mai để họ theo ta học quyền cước, sẽ khá hơn thôi!"
Tứ di nương nghe xong thì kinh hãi. Theo Tam thiếu gia học võ? Bà vẫn còn nhớ lần trước, trước khi đi biên cương, hắn đã đánh hai con trai bà bầm tím cả mắt!
1
0
1 tháng trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
