0 chữ
Chương 26
Chương 26
“Ồ? Cô nương kia là ai thế?”
“Không biết nữa, nhưng đi cùng xe của Xương Vinh Hầu đấy.”
Chẳng mấy chốc, ánh mắt của mọi người liền dừng lại trên người Liễu Vân Thư. Vẻ đắc ý ban đầu của Liễu Vân Hoa ngay lập tức chuyển thành tức giận, nhưng nghĩ lại, cô ta chỉ là vật thế thân của mình, có tức giận cũng chẳng ích gì.
Liễu Vân Hoa dẫn theo bốn tỳ nữ bước vào biệt trang, hoàn toàn không có ý định cho Liễu Vân Thư đi cùng. Điều này khiến Vân Thư lại thấy thoải mái. Những ánh mắt tò mò xung quanh chỉ khiến nàng nở nụ cười nhàn nhạt, phong thái thản nhiên khiến hai tỳ nữ phía sau nàng vô cùng kinh ngạc.
Tiểu thư của họ trông bình tĩnh đến lạ, dường như đã quen với những nơi như thế này. Từng cử chỉ, động tác của nàng đều toát lên khí chất thanh cao tự nhiên, tựa như nàng sinh ra đã là tâm điểm của mọi người, không chút nào gượng gạo.
“Thất tiểu thư, chậm lại, chậm lại nào!”
Một bóng dáng vui tươi chạy trên hành lang, tiếng bước chân vội vàng vang lên. Một thiếu nữ mặc váy đỏ còn chưa chỉnh tề đã chạy đến lan can lầu các, nhìn xuống khu vườn nơi các tiểu thư tụ tập.
“Liễu Vân Hoa đâu? Sao ta không thấy cô ta?”
“Ôi chao, Thất tiểu thư, sao người lại có thể gọi thẳng tên nhị tiểu thư của Xương Vinh Hầu như vậy!” Một ma ma bên cạnh lắc đầu, lo lắng không thôi. Bà sợ nếu lão phu nhân nghe được, chắc chắn sẽ lại trách bà không dạy dỗ Thất tiểu thư tử tế.
Phượng Linh hoàn toàn không để ý đến lời bà vυ", từ góc nhìn của nàng có thể thấy rõ những cỗ xe đang dừng ngoài biệt trang. Cuối cùng, nàng phát hiện ra hai cỗ xe của phủ Xương Vinh Hầu, ánh mắt nhanh chóng dừng lại trên cô gái kiều diễm được bốn tỳ nữ vây quanh đi vào.
“Bà vυ", người nhìn xem, là cô ta sao?”
Nghe vậy, bà vυ" nhìn theo, “Đúng vậy, đó là nhị tiểu thư Liễu Vân Hoa.”
“...” Phượng Linh nhìn cô gái chói mắt kia, lập tức bĩu môi, vẻ mặt vô cùng thất vọng. “Không phải như ta tưởng tượng, ta không muốn cô ta làm tam tẩu của mình đâu!”
“Ôi trời, Thất tiểu thư, lời này không thể nói lung tung được!”
Nhưng ngay lúc này, dưới lầu bỗng vang lên những tiếng xì xào, thu hút sự chú ý của Phượng Linh. “Ồ, đó là ai vậy?”
Chỉ thấy một bóng dáng thanh nhã chậm rãi bước qua, dường như mọi lời bàn tán đều xoay quanh nàng. Ngay cả bà vυ" cũng khẽ cau mày, bởi vị tiểu thư này bà chưa từng gặp qua. Nhưng không sao, lần này Bách Hoa Hội vốn dĩ được tổ chức vì Liễu Vân Hoa, các tiểu thư khác chẳng qua chỉ là được mời đến góp vui mà thôi.
Tất cả các tỳ nữ đều được tập trung vào một viện khác, còn các tiểu thư thì được an bài tại những chỗ ngồi được sắp xếp sẵn. Các món ăn tinh xảo lần lượt được dọn lên bàn, đều là những món lạ mắt, sắc màu rực rỡ, trông vô cùng hấp dẫn.
Các tiểu thư ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc, xung quanh còn bày biện đủ loại hoa quý hiếm, tạo nên một không khí tựa như mộng ảo. Mỗi người đều tràn ngập niềm vui trong lòng. Duy chỉ có Liễu Vân Thư ngồi ở một góc khuất, ánh mắt thản nhiên, dường như đã thu vào tầm mắt mọi biểu cảm của mọi người.
Trên lầu.
“Tam ca, huynh có ở đây không?”
Một giọng nói đầy sốt ruột vang lên bên ngoài. Không đợi ai trả lời, một đôi chân nhỏ đã đạp cửa bước vào.
“Tam ca, Linh nhi không thích Liễu Vân Hoa đâu!”
“... Thất muội, muội lại nghịch rồi!” Một giọng nói bất đắc dĩ vang lên.
“Không biết nữa, nhưng đi cùng xe của Xương Vinh Hầu đấy.”
Chẳng mấy chốc, ánh mắt của mọi người liền dừng lại trên người Liễu Vân Thư. Vẻ đắc ý ban đầu của Liễu Vân Hoa ngay lập tức chuyển thành tức giận, nhưng nghĩ lại, cô ta chỉ là vật thế thân của mình, có tức giận cũng chẳng ích gì.
Liễu Vân Hoa dẫn theo bốn tỳ nữ bước vào biệt trang, hoàn toàn không có ý định cho Liễu Vân Thư đi cùng. Điều này khiến Vân Thư lại thấy thoải mái. Những ánh mắt tò mò xung quanh chỉ khiến nàng nở nụ cười nhàn nhạt, phong thái thản nhiên khiến hai tỳ nữ phía sau nàng vô cùng kinh ngạc.
Tiểu thư của họ trông bình tĩnh đến lạ, dường như đã quen với những nơi như thế này. Từng cử chỉ, động tác của nàng đều toát lên khí chất thanh cao tự nhiên, tựa như nàng sinh ra đã là tâm điểm của mọi người, không chút nào gượng gạo.
Một bóng dáng vui tươi chạy trên hành lang, tiếng bước chân vội vàng vang lên. Một thiếu nữ mặc váy đỏ còn chưa chỉnh tề đã chạy đến lan can lầu các, nhìn xuống khu vườn nơi các tiểu thư tụ tập.
“Liễu Vân Hoa đâu? Sao ta không thấy cô ta?”
“Ôi chao, Thất tiểu thư, sao người lại có thể gọi thẳng tên nhị tiểu thư của Xương Vinh Hầu như vậy!” Một ma ma bên cạnh lắc đầu, lo lắng không thôi. Bà sợ nếu lão phu nhân nghe được, chắc chắn sẽ lại trách bà không dạy dỗ Thất tiểu thư tử tế.
Phượng Linh hoàn toàn không để ý đến lời bà vυ", từ góc nhìn của nàng có thể thấy rõ những cỗ xe đang dừng ngoài biệt trang. Cuối cùng, nàng phát hiện ra hai cỗ xe của phủ Xương Vinh Hầu, ánh mắt nhanh chóng dừng lại trên cô gái kiều diễm được bốn tỳ nữ vây quanh đi vào.
Nghe vậy, bà vυ" nhìn theo, “Đúng vậy, đó là nhị tiểu thư Liễu Vân Hoa.”
“...” Phượng Linh nhìn cô gái chói mắt kia, lập tức bĩu môi, vẻ mặt vô cùng thất vọng. “Không phải như ta tưởng tượng, ta không muốn cô ta làm tam tẩu của mình đâu!”
“Ôi trời, Thất tiểu thư, lời này không thể nói lung tung được!”
Nhưng ngay lúc này, dưới lầu bỗng vang lên những tiếng xì xào, thu hút sự chú ý của Phượng Linh. “Ồ, đó là ai vậy?”
Chỉ thấy một bóng dáng thanh nhã chậm rãi bước qua, dường như mọi lời bàn tán đều xoay quanh nàng. Ngay cả bà vυ" cũng khẽ cau mày, bởi vị tiểu thư này bà chưa từng gặp qua. Nhưng không sao, lần này Bách Hoa Hội vốn dĩ được tổ chức vì Liễu Vân Hoa, các tiểu thư khác chẳng qua chỉ là được mời đến góp vui mà thôi.
Các tiểu thư ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc, xung quanh còn bày biện đủ loại hoa quý hiếm, tạo nên một không khí tựa như mộng ảo. Mỗi người đều tràn ngập niềm vui trong lòng. Duy chỉ có Liễu Vân Thư ngồi ở một góc khuất, ánh mắt thản nhiên, dường như đã thu vào tầm mắt mọi biểu cảm của mọi người.
Trên lầu.
“Tam ca, huynh có ở đây không?”
Một giọng nói đầy sốt ruột vang lên bên ngoài. Không đợi ai trả lời, một đôi chân nhỏ đã đạp cửa bước vào.
“Tam ca, Linh nhi không thích Liễu Vân Hoa đâu!”
“... Thất muội, muội lại nghịch rồi!” Một giọng nói bất đắc dĩ vang lên.
8
0
1 tháng trước
3 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
