TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 24
Chương 24

Nhìn khuôn mặt ửng hồng của con gái, Lôi thị cười càng thêm rạng rỡ:

"Đại ca con là bạn thân của thái tử, hắn sắp trở về rồi. Khi đó, ta sẽ nhờ hắn đưa con vào cung, trước hết hãy tiếp xúc với thái tử, xây dựng tình cảm. Đến ngày tuyển phi, vị trí thái tử phi không phải là nằm gọn trong tay con sao?"

Những lời này như ma lực cuốn Liễu Vân Hoa vào thế giới ảo mộng của mình.

"Cho nên, thời gian tới đừng gây chuyện, cũng đừng để bị sao chổi kia làm vấy bẩn vận khí."

"Con hiểu rồi, mẫu thân."

Tại tiệm thuốc.

"Chưởng quầy, ta có vài gói thuốc, muốn gửi tại đây để bán."

Liễu Vân Thư trong trang phục nam nhân lấy ra hơn mười gói nhỏ, chưởng quầy ngẩng lên nhìn, mắt thoáng ngạc nhiên:

"Ồ, công tử trông quen lắm."

"Ta từng đến đây mua ngân châm."

"À, lão nhớ rồi! Công tử, những gói thuốc này là gì?"

"Là thuốc gia truyền trị thương. Mười mấy gói này, ta để ở đây, nếu gặp bệnh nhân bị trầy xước hay đao thương nhỏ, hãy tặng cho họ."

Chưởng quầy suy nghĩ một chút, thấy việc này chẳng có tổn thất gì, liền mở một gói ra ngửi thử. Ừm, đều là dược liệu thông thường.

Liễu Vân Thư mỉm cười:

"Vài ngày nữa ta sẽ quay lại xem phản hồi. Nếu tốt, ta sẽ để lại nhiều hơn để ký gửi bán. Ba-bảy chia lợi, được chứ?"

"Haha, cách làm ăn này lão mới thấy lần đầu. Được, để đây đi, nhưng lão không dám đảm bảo sẽ đạt được hiệu quả công tử mong muốn."

"Vậy làm phiền chưởng quầy."

Liễu Vân Thư vừa bước ra khỏi tiệm, một nam tử liền đi vào.

Người này có dung mạo tuấn tú, nhìn theo bóng dáng của nàng mà không khỏi ngạc nhiên: "Là nàng? Cô nương cải nam trang hôm đó…"

Chưởng quầy vẫn đang nghiên cứu gói thuốc nên không phát hiện có người vừa bước vào.

“Đây là…”

“Ôi, là công tử đây à! Hôm nay lại đến sao? Nhưng chỗ này không còn dược liệu mà công tử cần đâu!”

Chỉ thấy vị nam tử tuấn mỹ tiện tay nhặt lên một gói thuốc trị thương, nhìn thoáng qua:

“Đây là thuốc mà một vị công tử vừa gửi lại đây để bán. Nhưng hiện tại được làm quà tặng, công tử nếu yên tâm thì mang về thử một gói xem sao.”

“Đa tạ chưởng quầy.”

Vừa trở về Hầu phủ, Ngọc Nhi đã vội vàng mang đến một chiếc váy dài mới tinh:

“Tiểu thư, ma ma ở viện của lão phu nhân vừa đến nói rằng lão phu nhân muốn gặp người.”

“Bây giờ? Sáng nay ta mới cùng bà ấy chép kinh mà.”

Liễu Vân Thư khẽ gật đầu rồi theo Ngọc Nhi đến viện của lão phu nhân.

Ngoài sảnh lão phu nhân.

Một nữ tử trong chiếc váy tím viền hoa thêu nhẹ nhàng bước tới. Màu sắc rực rỡ của bộ trang phục càng làm tôn lên dung mạo vốn đã yêu kiều của nàng, khiến nàng càng thêm nổi bật.

Vừa từ sảnh bước ra, Lôi thị thoáng sững người, suýt chút nữa không nhận ra đó là Liễu Vân Thư.

“Mẫu thân.”

“… Y phục mới của Vân Thư thật đẹp.”

Đây không phải là loại vải quý hiếm được Hầu gia mang về từ Tây Vực sao? Lão phu nhân lại dùng để may áo cho con bé này, ngay cả Liễu Vân Hoa cũng không được!

Liễu Vân Thư dễ dàng nhận ra nét không hài lòng thoáng qua trong ánh mắt Lôi thị. Nàng chỉ khẽ cười, bên trong đã vang lên giọng nói của lão phu nhân.

“Vân Thư, là con đấy à?”

Cách gọi thân mật ấy khiến sắc mặt Lôi thị thay đổi. Chỉ vài ngày mà con bé thứ nữ này đã khiến lão phu nhân vui lòng đến vậy sao?

Khi thiếu nữ xinh đẹp bước vào đại sảnh, ánh mắt của lão phu nhân cũng sáng lên, khuôn mặt lộ rõ vẻ hài lòng:

8

0

1 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.