TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 138
Chương 138

"Đa tạ Điện hạ, Vân Thư sẽ cẩn thận." Nàng đẩy gói thuốc trên tay về phía hắn. Đông Phương Húc thở dài một tiếng, rồi nhận lấy.

Trở lại Trúc viện.

Xuân Hương đón Vân Thư với vẻ bí ẩn, kéo nàng vào trong phòng.

"Tiểu thư, vừa nãy có tin từ viện của phu nhân. Quả nhiên đúng như tiểu thư dự đoán, Lý Sơn khi khuân đồ ở ngõ sau đã thấy một thân tín của phu nhân đưa một gói đồ cho một nam nhân lạ mặt. Nhìn qua có vẻ là bạc."

Sau đó, Xuân Hương lấy ra một tờ giấy vàng từ trong tay áo. Đây là thứ nàng nhờ người bên ngoài phủ tìm về, được dán ở ngôi làng dưới chân núi Tổ mộ. Đó là một lệnh truy nã của triều đình.

Trên bức họa, là một nam nhân dữ tợn với vết sẹo dài cắt ngang nửa khuôn mặt. Hắn chính là thủ lĩnh của bọn cướp trên núi gần đó, hai năm qua đã gây bao nhiêu tai họa cho các làng mạc dưới chân núi. Tiền thưởng bắt sống hoặc gϊếŧ chết hắn lên tới mười ngàn lượng bạc.

Xuân Hương không thể ngờ, phu nhân xưa nay luôn mang vẻ hiền thục đức độ, giờ đây lại có liên hệ với kẻ cướp bị triều đình truy nã. Chỉ nghĩ đến thôi cũng khiến nàng rùng mình.

Nếu chuyện này lan ra ngoài, phủ Hầu của họ không biết còn mặt mũi nào để đối diện với thiên hạ nữa.

Chớp mắt, ngày lên núi tế tổ đã đến.

Tại đại sảnh, Lôi thị cung kính cúi đầu, rót một chén trà cho lão phu nhân:

"Thưa lão phu nhân, mọi việc cho chuyến đi đã được con dâu sắp xếp ổn thỏa."

Trước kia, mọi chuyện trong phủ đều do bà lo liệu. Nhưng gần đây, vì lão phu nhân có phần bất mãn với mình, nên Lôi thị phải cẩn thận xin chỉ thị để thể hiện sự kính trọng.

"Ừ." Lão phu nhân chỉ khẽ gật đầu, ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn, ra hiệu bà đặt trà xuống. Ánh mắt bà vẫn lạnh nhạt, không nhìn thẳng vào Lôi thị, khiến lòng bà thêm bất an.

"Việc tế tổ là đại sự của phủ Hầu, nên con dâu đã sắp xếp xe ngựa cho các tiểu thư, thiếu gia đều giống nhau. Không biết ý mẫu thân thế nào?" Lôi thị cười dịu dàng, cố tỏ vẻ ôn hòa.

Lão phu nhân nghe vậy chỉ liếc nhìn Lôi thị:

"Việc đã quyết rồi thì cứ làm, đừng hỏi ta nữa."

Giọng nói xa cách mang chút ẩn ý, khiến Lôi thị cứng đờ người. Nụ cười trên gương mặt bà dần khựng lại. "Vậy con dâu xin phép đi sắp xếp việc khác." Bà cúi người hành lễ rồi định lui ra.

"Ừ." Lão phu nhân nhắm mắt lại, khóe môi khẽ cong lên, vẻ bình thản đó càng khiến Lôi thị thấy bất an.

Kế hoạch của bà đã hoàn hảo, chỉ chờ ngày hôm nay để trừ khử hai cái gai trong mắt. Lôi thị nhắc nhở bản thân phải giữ bình tĩnh, nhưng khi vừa ra khỏi phòng lão phu nhân, bà đã bước đi vội vã, mắt kín đáo quan sát xung quanh, gắng giữ vẻ mặt điềm nhiên.

Dưới ánh nắng nhẹ trong khu vườn vắng, gió mát thoảng qua mang theo chút se lạnh.

Lôi thị đứng trước mặt một gia đinh với vẻ sắc lạnh trong ánh mắt. "Việc ta giao đã chuẩn bị xong chưa?"

Gia đinh với đôi mắt ti hí nhìn quanh, xác nhận không có ai, rồi khẽ gật đầu:

"Bẩm phu nhân, nô tài đã thay phu xe của Lục tiểu thư bằng một người họ hàng xa ở quê. Hắn hứa sẽ hoàn thành việc này, sau đó cầm bạc cao chạy xa bay, tuyệt đối không tiết lộ điều gì."

Nghe vậy, Lôi thị nở nụ cười mãn nguyện, nhưng chợt nhớ ra điều gì đó:

"Đám sơn tặc thì sao? Có thêm điều kiện gì không?"

Gia đinh cười nham hiểm:

1

0

2 tuần trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.