Chương 4
Lần đầu tiên, bước đầu tiên
Hà Ngộ chính là người đang ngồi bên ngoài cửa hàng tiện lợi dành cho sinh viên, cậu đang uống nước ngọt chờ Hà Lương thì đột nhiên nhìn thấy một đám đông đổ ra từ đường lớn sôi động đi về phía mình. Phía sau cậu là cửa hàng tiện lợi dành cho sinh viên, Hà Ngộ cũng không nghĩ nhiều đến nhưng không ngờ đoàn người lại dừng ngay trước mặt cậu, mọi người đều cùng nhau nhìn về phía cậu.
“Có chuyện gì vậy?” Hà Ngộ nghi ngờ đứng lên, liếc nhìn xung quanh. Nữ sinh đang mỉm cười trước mặt khiến cậu cảm thấy hơi quen, nhưng cậu chưa kịp nghĩ ra thì một người con trai bên cạnh đã lên tiếng.
“Bạn học, cậu có thể giúp chúng tôi một việc được không?” Trương Thừa Hạo nói, người này là do anh ta chọn nên anh ta phải làm đến nơi đến chốn bèn chủ động thay mặt mọi người đàm phán.
“Có chuyện gì vậy?” Hà Ngộ cảm thấy kỳ lạ. Cậu ấy chỉ là một sinh viên năm nhất vừa mới nhập học, bạn học cùng lớp, thậm chí là bạn cùng phòng còn chưa được gặp, cậu ấy không nghĩ ra mình có thể giúp được gì.
“Vương Giả Vinh Diệu, cậu có biết game mobile này không?” Trương Thừa Hạo hỏi.
Hà Ngộ sững người. Trò Vương Giả Vinh Diệu này cậu nào chỉ biết thôi. Năm năm qua từ khi anh trai Hà Lương trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp, cậu gần như không bỏ lỡ bất kỳ trận thi đấu chuyên nghiệp nào, thậm chí cậu cũng xem rất nhiều các trận đấu luyện trước mùa giải, các trận giao hữu và các trận đấu biểu diễn của các đội khác. Vương Giả Vinh Diệu vừa quen vừa lạ với cậu. Quen thuộc, bởi vì cậu đã quan tâm đến các trận thi đấu chuyên nghiệp rất nhiều và rất lâu, còn không quen thuộc bởi vì cậu chưa bao giờ tự mình thử chơi trò này. Việc này không phải vì cậu không tò mò mà bởi sợ cha mẹ cậu sẽ lo lắng nhiều hơn trong khi Hà Lương đã tham gia chơi thể thao điện tử. Cậu không thể tưởng tượng được họ sẽ cảm thấy thế nào khi đứa còn lại trong nhà cũng quan tâm đến trò chơi này. Cậu không muốn khiến cho cha mẹ mình bất an, nên trong năm năm qua, cậu chỉ chú ý đến Hà Lương và KPL, còn bản thân cậu chưa từng thử chơi trò này.
Khi đột nhiên có người hỏi như vậy, trong thời gian ngắn Hà Ngộ không biết phải trả lời như thế nào, sau khi sững sờ một lúc, cậu cuối cùng cũng gật đầu.
"Chuyện là thế này, chúng tôi chuẩn bị đánh một trận 3v3 ở đây, nhưng đang thiếu mất một người, cậu có thể giúp chúng tôi được không?” Trương Thừa Hạo nói.
“Thiếu một người ư?” Hà Ngộ nhìn xung quanh một vòng, cậu hoàn toàn không thể hiểu nổi. Người ở đây liếc mắt cũng thấy nhiều không đếm xuể, khoan nói 3v3, cho dù chơi 5v5 vài trận cũng còn thừa, cần gì tìm tới cậu mới đủ cơ chứ?
"Chính xác mà nói, chúng tôi mới thiếu một người. Đây là người của họ, vì vậy chúng tôi phải tìm một người qua đường để nhờ giúp đỡ." Nữ sinh có chút quen thuộc đứng lên nói. Anh chàng đeo kính đứng bên cạnh cô thấy Hà Ngộ nhìn sang thì gật đầu.
Trương Thừa Hạo cảm thấy đây là một cơ hội tuyệt vời để hạ nhục Cao Ca bằng những lời nói ác ý, anh ta không muốn bỏ lỡ, vội vàng chạy theo cố gắng thuyết phục cậu: "Bạn học giúp bọn tôi một tay đi! Một hiệp chỉ mất vài phút thôi sẽ không mất quá nhiều thời gian đâu. Còn nếu cậu có chuyện gấp thì cứ nói nhé. "
“Tôi… không có việc gì gấp.” Hà Ngộ có chút cảm động. Làm sao cậu có thể không tò mò, không động lòng trước một việc mà cậu đã quan tâm suốt năm năm qua cho được? Không biết đã bao nhiêu lần cậu nghĩ đến việc sẽ thử chơi, nhưng cuối cùng cậu vẫn cố gắng kiềm chế bản thân lại. Tuy nhiên hiện tại, việc này không phải tự mình chủ động mà là có người cần giúp đỡ...
Thử một chút đi!
Giọng nói bị kìm nén bấy lâu nay hét lên trong lòng cậu. Hoàn cảnh hiện tại trước mắt hoàn toàn khơi dậy khát vọng bấy lâu nay của cậu, Hà Ngộ gật đầu như bị ma nhập.
“Cảm ơn.” Cao Ca nói, nhìn Trương Thừa Hạo nở một nụ cười rạng rỡ: “Vậy thì bắt đầu thôi.”
Cao Ca như vậy khiến trong lòng Trương Thừa Hạo không khỏi bồn chồn, nhưng khi nghe thấy Hà Ngộ mở miệng nói: "Chờ tôi tải game trước đã."
Bây giờ thì đến lượt Trương Thừa Hạo nở nụ cười rạng rỡ. Một người thậm chí không cài đặt Vương Giả Vinh Diệu trên điện thoại, đương nhiên sẽ không biết chơi trò chơi này, đúng ý anh ta muốn rồi. Trong một phút nông nổi, anh ta cảm thấy vô cùng ưng ý Hà Ngộ, giọng điệu liền trở nên thân thiện hơn: "Không cần vội, chúng tôi sẽ đợi cậu. Hoặc là chúng tôi có thể cho cậu mượn điện thoại."
Hà Ngộ nghe xong thì thấy làm vậy cũng tiện. Nhưng sau khi mượn điện thoại thì phải trả lại cho người khác, vậy thì mình phải làm sao đây? Còn nếu thật sự tải Vương Giả Vinh Diệu trên điện thoại của mình thì Hà Ngộ sẽ băn khoăn không biết có nên xóa đi không.
Thế rồi cậu gật đầu với Trương Thừa Hạo và nói: "Vậy thì cho tôi mượn một cái đi."
"Tiểu Cực, để cho bạn học này sử dụng tài khoản của ông đi. Điện thoại di động của ông khá tốt, tướng và bảng ngọc cũng tương đối đầy đủ." Trương Thừa Hạo nghiêng đầu sang chỗ khác, rộng lượng nói với người đi cùng ở bên cạnh mình.
“Ồ.” Bạn học Tiểu Cực bị gọi lập tức đưa điện thoại di động cho Hà Ngộ. Sau khi nhận lấy điện thoại, Hà Ngộ nói cảm ơn, cậu đăng nhập vào trò chơi sau đó nhìn Cao Ca và Chu Mạt.
Nghe thấy Hà Ngộ còn không cài trò chơi trên điện thoại, vẻ mặt Chu Mạt ngược lại càng thêm căng thẳng. Cao Ca thì cảm thấy khó hiểu, cô tự hỏi có phải mình nhận nhầm người rồi không.
Nhưng vừa mới đây khi cô gặp Hà Ngộ ở văn phòng sinh viên, cô nhớ rõ ràng cậu thanh niên trước mặt này chính là người đã chỉ bảo Phan Duệ Minh cơ mà. Tuy chỉ nghe qua vài câu đơn giản nhưng cũng dễ thấy cậu đã vô cùng quen thuộc với Vương Giả Vinh Diệu. Huống hồ cậu còn là em trai của cựu tuyển thủ chuyên nghiệp KPL Hà Lương.
Việc không có Vương Giả Vinh Diệu trên điện thoại chắc là do cậu ấy vừa đổi máy hay vì lý do nào đó khác rồi nhỉ? Cao Ca nghĩ như vậy, nhìn chung cô không tin một Hà Ngộ chỉ bảo Phan Duệ Minh rõ ràng mạch lạc như vậy lại không biết chơi Vương Giả Vinh Diệu. Cô gật đầu về phía Hà Ngộ, Trương Thừa Hạo ở phía bên kia đã nhanh chóng tạo phòng đánh 3v3 và mời họ.
Từng người lần lượt vào phòng. Khi Hà Ngộ nhìn thấy ba đối thủ, họ đều để tên chiến đội làm tiền tố trong ID: Hoàng Triều.Thừa Hạo, Hoàng Triều.Mộc Đồng, Hoàng Triều.Khai Hoài.
Còn hai đồng đội trong đội của cậu đều ở chiến đội Lãng Thất, ID của họ là Lãng Thất.Cao Ca và Lãng Thất.Chu Mạt. Về phần Hà Ngộ, vì cậu mượn tài khoản của người kia nên ID cũng có tiền tố là Hoàng Triều, là Hoàng Triều.Tiểu Cực.
“Bắt đầu được chưa?” Hà Ngộ hỏi, cậu hơi vội vàng, giọng nói cũng hơi run. Năm năm quan tâm và kiên nhẫn cuối cùng đã mở ra một cơ hội như vậy. Mặc dù đây không phải là Khe Sâu Vương Giả thường thấy trong game mà là một trận thi đấu Trường Bình Công Phòng không quá phổ biến, nhưng với cậu như vậy là quá đủ rồi. Chọn tướng, phòng thủ dưới chân trụ, dọn lính, đi lại trong rừng, và giao tranh... Những cảnh như vậy đã luôn xuất hiện trong giấc mơ của Hà Ngộ, còn bây giờ nó sẽ trở thành hiện thực, Khe Sâu Vương Giả hay là Trường Bình Công Phòng, đều không phải điều quan trọng nhất.
“Không vội, thảo luận trước đi.” Cao Ca nói rồi nhìn về phía nhóm của Trương Thừa Hạo: “Chúng ta có nên giữ khoảng cách với nhau không?"
“Được rồi.” Trương Thừa Hạo gật đầu, anh ta chỉ không muốn người kia trực tiếp nghe thấy tiếng call team và cách giao tiếp của ba người họ, anh ta lập tức rời khỏi cùng hai đồng đội của mình, hai bên giữ khoảng cách không can thiệp với nhau.
“Cậu dùng tướng nào?” Cao Ca hỏi Hà Ngộ.
Lý Bạch!
Hà Ngộ nói ra theo bản năng. Đó là vị tướng mà anh trai Hà Lương của cậu thể hiện tốt nhất. Ước mơ lớn nhất của Hà Ngộ là nhìn thấy bóng dáng của vị tướng này kiếm khí tung hoành trong Khe Sâu Vương Giả. Nếu cậu chỉ có một cơ hội để chơi, tướng cậu muốn thử nhất chắc chắn là Lý Bạch. Nhưng khi lời nói ra đến môi, cậu vẫn cố kìm chế. Lý Bạch chỉ là tướng cậu muốn chơi, nhưng thứ đội cần phụ thuộc vào đồng đội của cậu và tướng của đối thủ. Chọn tướng là để giành chiến thắng, không phải dựa trên sở thích cá nhân.
“Tôi cần chơi tướng gì?” Hà Ngộ hỏi, kìm nén ý muốn dùng Lý Bạch.
“Tôi chơi Gia Cát Lượng, cậu ấy chơi Tô Liệt, cậu thấy dùng tướng nào thì ổn?" Cao Ca hỏi.
(Gia Cát Lượng là một tướng pháp sư, đi đường giữa, tương đương với vị tướng Tulen trong Liên Quân Mobile. Tô Liệt là một tướng đấu sĩ, đi đường trên, tương đương với vị tướng Wiro trong Liên Quân Mobile)
"Có cơ động, có khống chế, tôi chơi Hoàng Trung trong chế độ Trường Bình Công Phòng thì sao?", Hà Ngộ nói.
(Hoàng Trung là một tướng xạ thủ, đi đường dưới, tương đương với tướng Celica trong Liên Quân Mobile)
"Ồ? Cậu cũng nghiên cứu Trường Bình Công Phòng à?" Cao Ca hơi ngạc nhiên. Việc quen thuộc với bản đồ này không liên quan gì đến trình độ chơi, tại vì nó không phổ biến nên ít người chơi nghiên cứu sâu về nó.
“Không thể gọi là nghiên cứu, tôi chỉ biết một chút.” Hà Ngộ nói. Trong thi đấu chuyên nghiệp KPL cũng không có thi đấu Trường Bình Công Phòng, nhưng sự chú ý của Hà Ngộ đối với các trận đấu chuyên nghiệp không chỉ giới hạn ở các trận đấu chính thức. Cậu ấy đã xem các trận thi đấu Trường Bình Công Phòng trong một số trận đấu biểu diễn, vì vậy cậu không lạ gì với bản đồ này, cậu cũng có hiểu một chút về kiểu thi đấu không chính thức này.
“Vậy điểm quan trọng nhất trong bản đồ này là gì?” Cao Ca hỏi. Lúc này Chu Mạt thể hiện ra vẻ kinh ngạc. Người này biết xem xét đội hình trận đấu, có sự hiểu biết về các trận chiến Trường Bình Công Phòng, người qua đường thì chưa chắc đã biết làm thế nào để chơi. Cậu ta không có Vương Giả Vinh Diệu trên điện thoại ư? Chu Mạt ngay lập tức nghĩ rằng cậu ấy có lý do khác. Vậy điểm quan trọng trong bản đồ này là gì? Chu Mạt cũng theo dõi và chú ý, cậu ta cũng rất lạ lẫm với chế độ Trường Bình Công Phòng.
“Lượng tiền chủ yếu là farm rừng.” Hà Ngộ nói.
“Chuyện này… không phải lúc nào cũng vậy sao?” Chu Mạt kìm không được mà nói ra. Cậu cứ tưởng có điều gì đó đặc biệt mà cậu không biết. Nhưng lượng tiền chủ yếu farm rừng?? Trong Khe Sâu Vương Giả 5v5, đó không phải là điểm quan trọng, nó chỉ đơn giản là lối chơi bình thường mà.
“Nói cụ thể hơn đi.” Cao Ca trông rất kiên nhẫn nên hỏi thêm. Điều này làm cho Chu Mạt hơi kinh ngạc, cậu rất quen thuộc đối với Cao Ca, thái độ của Cao Ca đối với người qua đường này hơi đặc biệt, cậu cũng đã cảm nhận được.
"Nó không giống như Khe Sâu Vương Giả. Trong chế độ Trường Bình Công Phòng, chỉ có một đường lính, nhưng chiến trường chia thành hai khu vực. Có rất nhiều quái rừng, nửa khu bên trên gồm chín con, tính cả khu bên dưới tính cả Bạo Quân là mười lăm con. Hơn nữa còn được làm mới nhanh hơn. Thời gian làm mới của từng quái rừng đặc trưng dao động từ 1 phút đến 2 phút, nhưng có tổng cộng 16 quái rừng nên nhìn chung quái rừng được làm mới sau 35 giây, thời gian làm mới chỉ bằng một nửa so với quái rừng trong Khe Sâu Vương Giả.” Hà Ngộ nói.
(Bạo Quân tương đương với Rồng trong Liên Quân Mobile. Tiêu diệt được Bạo Quân giúp người chơi trong đội gia tăng vàng và kinh nghiệm, đồng thời có thêm chút bùa lợi.)
“Thì ra là thế.” Cao Ca và Chu Mạt đều là cao thủ ở cấp bậc Vương Giả, nghe được lời giải thích rõ ràng như vậy, họ ngay lập tức nhận ra “lượng tiền chủ yếu farm rừng” này quan trọng như thế nào, cũng không cần giải thích thêm nữa. Sau khi chuẩn bị xong xuôi, ba người họ chào hỏi với nhau một câu, Trương Thừa Hạo háo hức muốn bắt đầu trận đấu ngay lập tức. Ba người chọn tướng theo thảo luận rồi sau đó vào giao diện tải thì thấy ba người ở phía đối diện lần lượt chọn Dương Tiễn, Luna và Tôn Thượng Hương.
(Dương Tiễn là một tướng sát thủ, thường được chơi ở trí đi rừng, tương đương với tướng Volkath trong Liên Quân Mobile. Luna là một tướng sát thủ, thường chơi ở vị trí đi rừng, tương đương với vị tướng Zill của Liên Quân Mobile, tuy nhiên sau nhiều bản cập nhật và chỉnh sửa tướng, bộ chiêu thức của Luna và Zill hiện tại không còn giống nhau nữa. Tôn Thượng Hương là một vị tướng xạ thủ, tương đương với vị tướng Violet trong Liên Quân Mobile)
"Luna ..." Sau khi nhìn thấy đội hình của đối phương, Hà Ngộ không khỏi thở dài.
“Có vấn đề gì không?” Cao Ca hỏi.
“Bản đồ này không có bùa xanh.” Hà Ngộ tiếc nuối nói với đồng đội của mình.
“Có vẻ như các bạn học trong chiến đội Hoàng Triều đều rất lạ lẫm với chế độ Trường Bình Công Phòng!” Cao Ca nói. Bùa xanh trong game được đặt tên đúng theo sức mạnh của quái bùa xanh, có thể nhận được bằng cách giết quái bùa xanh trong rừng. Tác dụng của nó là giảm 20% thời gian hồi chiêu của tướng và cung cấp thêm 2% năng lượng mỗi giây trong vòng 70 giây. Có rất nhiều tướng trong game phụ thuộc nhiều vào bùa xanh, Luna được chọn bởi Trương Thừa Hạo là một điển hình. Luna không có bùa xanh thì tính đến thời gian hồi chiêu hay là năng lượng tiêu hao đều như trứng chọi với đá. Vì vậy, khi đối đầu với một tướng như Luna, việc chiến đấu nhắm vào bùa xanh bằng cách tận lực ngăn không cho Luna ăn được bùa xanh càng nhiều càng tốt đã trở thành một thói quen rất phổ biến. Vậy mà bản đồ này lại không có cái bùa xanh nào hết, sạch sẽ đến mức khiến cho Luna như một tướng bị cấm trực tiếp trong giai đoạn BP.
Trò chơi đã sớm được tải xong, các tướng của cả hai bên đều cảm thấy mới mẻ như được tắm suối xuân. Đây là lần đầu tiên Hà Ngộ điều khiển tướng với tư cách người chơi, niềm xúc động nhảy nhót trong lòng cậu đột nhiên lại trở nên lắng dịu vào lúc này.
“Giao lại đường lính cho bọn tôi, cậu ra khu rừng phía trên farm quái rừng đi.” Cao Ca nói.
“Tôi hiểu rồi.” Hà Ngộ gật đầu, vụng về điều khiển Hoàng Trung, bước đi bước đầu tiên trong Vương Giả Vinh Diệu.
10
0
3 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
