Chương 1
Khởi đầu
- Tôi không có thời gian
- Tôi không có thời gian để lo lắng mọi chuyện diễn ra như thế nào ! Tất cả đã được định sẵn !
- Mọi người ở thế giới này đều sẽ ngừng lão hoá ở tuổi 25 ! Đó những tưởng sẽ là điều tuyệt vời , nhưng không , vấn đề nằm ở chỗ sau 25 tuổi bạn chỉ sống thêm được một năm nữa , trừ phi bạn có thêm thời gian !
- Thời gian đã trở thành một loại tiền tệ , bạn phải kiếm thêm thời gian và sử dụng nó ! Người nào giàu thì sẽ có cuộc sống vĩnh hằng !
Những người còn lại ư ? ....
Tôi chỉ muốn mỗi khi tỉnh dậy ..... có nhiều thời gian hơn ... nhiều hơn những gì tôi đang có .
Và tôi là Minh , Nguyễn Minh , là một con người bình thường , làm lụng qua ngày để có thể ..... sống .
Reng ... reng
Minh nhanh chóng dậy rồi tắt chuông báo thức . Hắn nhìn vào chiếc đồng hồ được định sẵn trên cánh tay 00:00:00- 23 : 56: 59 . Hắn chỉ có thể sống thêm 23 tiếng nếu không làm để lấy thêm lương ( thời gian )
Minh đứng dậy , mặc quần áo một cách nhanh gọn , hắn đi ra cửa sổ ngó nhìn ra con phố cạnh nhà , tất cả mọi người đều hoạt động , sinh hoạt rất nhanh , bời vì họ không có thời gian , họ phải tiết kiệm từng giây từng phút .
Đánh răng rửa mặt xong , Minh bước xuống dưới nhà , hắn nhìn ra nhà bếp , tại đó một người phụ nữ trẻ đang làm bữa ăn sáng , mùi cà phê thoang thoảng , trên cánh tay của người phụ nữ đó hiện lên chiếc đồng hồ 00:00:02-23:59:36 ( 2 ngày , 23 tiếng )
- Chào buổi sáng mẹ !
Đó là mẹ của Minh , tên Thanh , bà ta lấy chồng cách đây gần 30 năm , và chồng của bà tức bố của Minh đã qua đời .
- Tối qua con về trễ ???
- con kiếm thêm ít thời gian !
Thanh liền quay ra hỏi Minh : Vậy đâu ??
Minh cười : con đã chuyển cho mẹ “ rồi hắn lấy ra một chai rượu trông giáng vẻ rất tinh tế thượng hạng “ đây là loại rượu ở Thủ Đô Mới người ta thường uống để mừng sinh nhật 50 tuổi “
- Chúc mừng sinh nhật mẹ !!
Thanh mỉm cười hạnh phúc :
- 50 tuổi ư ? Phải rồi !
Minh đáp : đúng hơn là sinh nhật 25 tuổi thứ 25 mới đúng !
Thanh cười cười nói : 50 , đáng lẽ giờ mẹ phải có cháu rồi chứ !!
Minh chán nản : Lại bài ca cũ !
Không buông tha , thanh tiếp tục : con gái của cô Hằng quan tâm con lắm đấy !
Minh cãi : làm gì có thời gian đâu , mà phải gấp làm gì ?
- Mà mẹ còn bao lâu ?? Minh ngay tức khắc đánh lạc trống
- Chưa đầy 3 ngày , lại còn nợ tiền điện một ngày rưỡi nữa chứ !! Thanh thở dài
- con có thể làm thêm giờ mà , con có thể ...
Thanh nghe đến đây lập tức ngắt lời : Đánh nhau time ư ?
P/s : Đánh nhau kiểu khác nha , không giống như bình thường đâu , hai người muốn chiến đấu sẽ bắt tay nhau , rồi dùng sức lực , lý trí ... tất cả những gì mình có để hút thời gian của đối thủ
- con có thể thắng được mãi không ?
Minh cúi đầu : vâng
Bỏ qua chuyện đó Thanh dặn : Tối nay mẹ không có nhà nhé ! Mẹ sẽ làm thêm ở công ti dệt may hai ngày !
Minh đáp : vâng !
Thanh nói luôn : tối mai đón mẹ ở bến xe buýt chỗ trả tiền điện . Nhớ đó , vì lúc ấy mẹ sẽ không sống được lâu đâu !
Minh nghe vậy thì khẳng định : con sẽ đến !
Lúc này Thanh nhìn Minh âu yếm :
- Minh à , mẹ không biết sống sao khi thiếu con !
Minh biết nếu tiếp tục là sẽ lại bị bài ca muôn thuở nên hắn nhanh chóng tạm biệt :
- Chào mẹ , con trễ giờ mất !
Thanh nói theo : mẹ cho 30 phút ăn sáng này
Rồi Thanh đưa tay mình áp sát vào tay Minh , não bộ nghĩ đến 30 phút . Đồng hồ của Minh lập tức có thêm 30 và cũng đồng nghĩa Thanh mất đi nửa tiếng .
Bước ra cửa Minh chào : bye mẹ , chừng nào con về chúng ta sẽ ăn mừng sinh nhật mẹ .
....
Minh lúc này đang bước đi trên con đường dẫn tới xưởng cơ khí mà hắn đang làm , bước đi rất nhanh . Bất ngờ một giọng nói vang lên :
- Anh Minh , anh minh !
Minh quay ra , đó là một cô bé trẻ tuổi , tầm 18,19 gì đó chạy tới chỗ minh nàng nói :
- Anh cho em mượn một phút đi !
Minh mỉm cười xoa đầu cô bé :
- Linh , em mượn làm gì , chẳng phải em còn một năm sao !!
Cô bé đó nhanh nhảu trả lời : Anh biết thừa còn hỏi , phải 25 tuổi mới được sử dụng mà !Đi mà em cần thanh toán hoá đơn !
Rồi minh đưa cánh tay mình cho cô bé , nàng đặt một cái máy to bằng bàn tay lên chiếc đồng hồ ở tay Minh , chiếc máy lập tức từ 00:00:00-00:01:00 nhích lên 00:00:00-00:06:00 . ( công dụng nó như kiểu cây atm thu nhỏ ấy ) .
- Đây , lấy 5 phút nhá
- Rồi , đi chơi đi !
Cô bé mỉm cười rồi nhí nhảnh chạy đi.
Minh lại tiếp tục đi , đến trước một quán ăn hắn thấy một tên to béo , có bộ tóc rối tinh rối mù . Đó là Hưng , bạn của Minh từ lâu , cả hai đều làm chung ở xưởng chế tạo .
Hai người đi vào , nhìn vào menu thì giật mình :
- tới 4 phút cho một tách cà phê à ??
- hôm qua chỉ 3 phút thôi mà !
Tên chủ quán cau mày khó chịu :
- vậy các cậu muốn uống cà phê thật hay tưởng tượng ??
Minh chán không nói : 2 ly !
Rồi gã đưa tay vào cái máy rút tiền ( rút thời gian ) . 8 phút mất đi cho hai cốc cà phê .
Vừa đi trên đường vừa uống , Minh hỏi Hưng :
- Hôm nay cậu có mấy ca ??
Hưng đáp :
- chỉ có 2 thôi ! Nghĩ nó chán!
Đến công xương , xung quanh vẫn khá đông người vì chưa đến giờ làm , một số góc vẫn đang có nhưng cuộc đánh nhau time , nhìn vào đó Hưng lập tức nói :
- giá mà cậu giống cha cậu được một chút thì có lẽ bây chúng ta cũng khá giả rồi !
Minh nhàn nhạt trả lời :
- tôi không thích đánh nhau .
Rồi chợt họ thấy một đám đông , đi đến thì thấy một cái xác phụ nữ đang nằm dưới đất , đồng hồ của cô ấy cũng đã ghi 00 .
Hưng than thở :
- Lại một người nữa . Chết giữa ban ngày !
Minh không nói , hắn lẳng lặng trở lại làm . Nơi đây chính là công xưởng sản xuất máy thời gian , vừa làm đầu óc Minh vừa nghĩ đến tương lai , không biết hắn sẽ có nhiều thời gian không , phải sống như thế nào . Cứ thế , ca làm của hắn đã kết thúc , Minh ra chỗ kế toán để lấy tiền lương của ca này ( thời gian ) ( xong mỗi ca là trả tiền luôn)
Xếp hàng chờ 5 phút , cuối cùng cũng đến lân Minh , hắn đặt tay vào máy , lập tức thời gian được chuyển sang . Xong xuôi , hắn rút tay ra kiểm tra thì bất mãn :
- Chuyện gì thế này ?? Phần còn lại đâu ?
Tên kế toán bình thản đáp :
- Làm không đủ định mức !
- Tuần trước năng suất của tôi tăng rồi mà ??
- Thì định mức cũng tăng theo , người kế tiếp !
Minh bực tức :
- Anh đùa với tôi à ?
Thằng kế toán vẫn nói :
- người kế tiếp !
Mấy người đằng sau cũng nói :
- Đi thôi , còn khối người đằng sau đấy .
Minh bất lực rời đi !
....
Hôm nay Minh dường như cảm thấy là một ngày tồi tệ , mọi chuyện diễn ra như muốn báo trước điều gì đó sẽ xãy ra .
Tan ca , Minh quyết định đi đến một quán bar để giải sầu .
“ ta lăng , ta lăng , ta lằng ....”
Bước vào quán , một không khí khác hẳn với thế giới bên ngoài . Mùi rượu và mùi thơm ở khắp nơi , đan xen là tiếng nhạc vinahouse xập xình át tiếng người nói .
- Cậu muốn chơi không ? Minh !
Một gã đàn ông tiến đến , ghé sát tai Minh và hỏi .
-Tôi không còn nhiều thời gian để đánh bạc !
Minh vừa dứt lời thì một giọng nói có tính cà khịa vang lên :
- Thật là may !
Minh khó chịu quay lại , tên cà khịa tiếp tục nói :
-bởi vì từ khi không có cậu bọn này toàn số đỏ cả !
Nhận ra hắn cũng là người quen nên Minh mỉm cười nhưng lại nghĩ đến điều gì đó Minh quay lại :
- Cậu còn thiếu tôi một tiếng đó !
Dứt lời , Minh tiến tới áp sát tay mình với tay của đối phương , trong đầu liền nghĩ tới một tiếng , đối phương cũng không chống trả mà vận chuyện một tiếng trả cho Minh .
Minh cười thoả mãn rồi hỏi :
- Các cậu có thấy Hưng đâu không ??
Cái tên rủ Minh đánh bài khi nãy chỉ ra phía cuối quầy bar .
Minh theo hướng chỉ tiến đến , Hưng lúc này đang ngồi đó , tay vân vê cốc rượu .
Hưng , vợ anh đang tìm đó !
Nhưng có vẻ Hưng đã say, hắn không nghe những gì Minh gọi mà nói :
- Minh, cậu không tin được chuyện này đâu ! Gã điên đó mua rượu đãi mấy em suốt đêm chắc hắn có cả thế kỷ !
Minh nhìn theo hướng tay Hưng chỉ , đúng là ngồi phía đó là một gã đàn ông điển trai , xung quanh hắn là mấy cô gái đang ưỡn ẹo theo điệu nhạc . Minh suy nghĩ gì đó một lúc rồi tặc lưỡi :
- Để tôi đưa anh về !
Hưng gật gù , giọng lè nhè :
- Tôi uống xong ly này đã .
Lúc này Minh nghe thấy tiếng cái gã điển trai :
- này , bồi bàn ! Đem thêm rượu ra đây !
Khi nói tay hắn vẫy vẫy làm lộ ra chiếc đồng hồ sinh tử 0116:11:4-00:00:04 ( tức 116 năm 11 tháng 4 ngày 0 tiếng 0 phút 4 giây )
P/s Bạn nào tò mò cái đồng hồ nó như thế nào thì xem ảnh bìa truyện nhá .
Cùng nhìn thấy đồng hồ trên tay gã điển trai không chỉ có Minh , mà gần đó cũng có một tên gương mặt xấu xí gian xảo đang nhìn chằm chằm chiếc đồng hồ .
Gã điển trai dường như không nhận ra sự theo dõi nên vẫn vô tư đùa giỡn mấy hai cô nàng bên cạnh :
- Anh có thể đưa cả hai em về nhà được không !
......
Và dường như vô tình , Minh nhận ra sự theo dõi của tên xấu xí. Hắn liền tiến tới gã điển trai , ghé sát tai mà nói:
- Anh nên ra khỏi đây !
P/s : Ae cảm thấy bộ truyện mới này như nào ! Có nên phát triển tiếp không ??
Và đừng quên ủng hộ tác để có động lực viết tiếp ạ
Stk : 9704050876908166
Ngân hàng agribank
16
1
6 tháng trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
