Chương 56
Nằm vùng(3)
"Là một loại có khả năng dẫn nổ, là đồ chơi nhỏ lúc nổ tung đồng thời có thể khiến cho người ta hoảng sợ." Đế Nữ Phượng nói: "Một tên Kim Đan Cảnh lại có ba viên ở trong tay, xem ra hắn là giữ lại làm pháp bảo bảo mệnh. Đồ chơi nhỏ này ngươi cũng có thể dùng, cầm đi Hoán Kiếm Các chắc cũng có thể đổi được ít kiếm tệ, chính ngươi tự nhìn xem rồi xử lý đi."
"Thì ra là thế..." Sở Lương gật gật đầu, lại nói: "Còn có một chuyện khác."
Hắn lại ngắn gọn nói một lần nội dung vừa rồi tiến vào không gian hồn vực với Đế Nữ Phượng.
"Ồ?" Đế Nữ Phượng đột nhiên có hào hứng, vươn mình ngồi dậy.
"Tả hữu hộ pháp của Minh Vương Tông ngày trước vừa mới bị Cửu Nghi tiên nhân của Vụ Ẩn Tiên Sơn trọng thương. Bạch Ngân Vương trực tiếp bị giết, Tử Kim Hầu trọng thương bỏ chạy. Dưới trướng của Tử Kim Hầu có 8 phương Tiếp Dẫn, 24 Sát, 72 đường Câu Hồn Sử,.."
"Trong ngày thường, hắn dựa vào những Câu Hồn Sử này thay hắn cướp bóc sinh hồn, giết hại người vô tội, tăng cường tu vi. Người áo đen kia hẳn là một trong những Câu Hồn Sử."
"Mỗi một tên Tiếp Dẫn quản hạt ba tên Sát, mỗi một tên Sát lại quản hạt ba tên Câu Hồn Sử, dưới trướng của Tử Kim Hầu đều là kết cấu như vậy."
"Không gian hồn vực là mỗi một người lưu lại một tia hồn phách hạt giống, quấn quanh với nhau tạo thành trận pháp, dạng này có thể tùy thời liên hệ dù có cách xa nhau ngàn dặm. Thế nhưng... Nếu như hồn phách của một người bên trong đó tiêu tán, vậy cái Câu Hồn Lệnh này sẽ không có cách nào lại tiến vào không gian hồn vực mới đúng nha. Dĩ vãng cũng có người từng giết chết Câu Hồn Sử của Minh Vương Tông nhưng không nghe nói có khả năng thay thế Câu Hồn Lệnh này..."
Đế Nữ Phượng hơi nghi hoặc một chút.
Sở Lương suy nghĩ một chút, nói: "Có khả năng là bởi vì tên Câu Hồn Sử mặc dù chết rồi, nhưng thần hồn của hắn thật ra cũng không có tiêu tán hay không... Hắn có thể là tác pháp thất bại, đưa chính bản thân hắn vào trong Minh Phủ Thiên Thư..."
Hắn lại lấy ra bản Minh Phủ Thiên Thư kia cho Đế Nữ Phượng xem xét.
Thật ra nghĩ lại cũng biết rõ, cái pháp khí liên hệ bí mật tông môn Ma đạo này, không thể nào là cá nhân khác cầm tới là có thể sử dụng được. Bình thường nếu như Câu Hồn Sử tử vong, vậy thì Câu Hồn Lệnh của hắn sẽ lập tức mất đi tác dụng.
Giống loại tình huống của tên 58 này được coi là cực kỳ hiếm thấy.
Đế Nữ Phượng nhìn một chút, đại khái hiểu rõ toàn bộ câu chuyện trong đó, đột nhiên lộ ra nụ cười.
"Tốt..."
"Bản Minh Phủ Thiên Thư này quay đầu lại giao cho người của Truyền Kiếm Đường, phóng thích toàn bộ sinh hồn vô tội ở trong đó tiêu tán đi, chỉ để lại hồn phách của tên Câu Hồn Sử kia là được rồi."
"Ngươi cứ ẩn núp ở trong không gian hồn vực kia, cố gắng đừng để lộ ra sơ hở..."
"Hiện nay Tử Kim Hầu trọng thương đang lẩn trốn, không chỉ có người chính đạo đang tìm hắn mà bên trong Ma đạo tự giết lẫn nhau cũng vô cùng nghiêm trọng, hắn cũng không dám quay trở lại Minh Vương Tông, chắc chắn là đang trốn ở nơi nào đó âm thầm chữa thương."
"Ngươi ẩn núp dưới trướng thuộc hạ trực hệ của hắn, nếu như có cơ hội, nói không chừng có thể biết được chỗ ẩn thân của hắn..."
"Chờ vi sư trực tiếp đơn thương độc mã chém giết được Tử Kim Hầu, đây chính là việc có thể diện cực lớn, đến lúc đó lão già Vương Huyền Linh kia lấy cái gì để so với ta?"
Đế Nữ Phượng mặc sức tưởng tượng tương lai tốt đẹp, nụ cười của nàng càng ngày càng càn rỡ.
Mà Sở Lương thì cảm thấy trách nhiệm trên vai.
Đồng chí Sở Lương, nhiệm vụ của ngươi chính là nằm vùng!
"Nếu sư tôn chém giết Hữu hộ pháp của Minh Vương Tông, vậy tông môn ban thưởng chắc chắn cũng không ít đâu?" Hắn hỏi dò.
"Yên tâm đi, nhưng phàm là có lợi ích, hai sư đồ chúng ta ăn chia ba bảy, tuyệt đối không thể thiếu phần kia của ngươi..." Đế Nữ Phượng cười run rẩy, tiếng cười dần dần lệch lạc: “Hê hê hê hê hê hê hê..."
Phái Thục Sơn vẫn luôn lưu truyền câu nói về ba mối nguy hại của Thục Sơn, đó là ba thứ mà trên dưới Thục Sơn muốn chơi, dùng, đánh nhất... Là mạt chược, nồi lẩu, Đế Nữ Phượng.
Vùng đất Tây Nam rất tao nhã, đương nhiên Thục Sơn cũng không ngoại lệ.
Phái Thục Sơn đã từng chơi mạt chược giỏi đến mức nổi tiếng khắp Cửu Thiên Thập Địa, vào thời kỳ hưng thịnh của phái Thục Sơn còn dẫn dắt cả Tu Tiên giới, thậm chí có người bắt đầu thảo luận nghiên cứu xem chơi mạt chược có giúp được gì cho việc tu luyện không, khá thái quá không hợp với lẽ thường.
Sau đó Thục Sơn bắt đầu xuống dốc, mới bắt đầu cấm loại hoạt động giải trí dễ khiến người khác xao nhãng việc tu luyện này, nhưng... Nhiều lần cấm mà vẫn tiếp tục không dứt được.
Cho đến ngày nay, chơi mạt chược vẫn là hoạt động giải trí được hoan nghênh nhất ở phái Thục Sơn, có điều đã bị khống chế trong một phạm vi hợp lý.
Phong hội ở Thục Sơn được tổ chức mười năm một lần, ngoài các hạng mục chính như cuộc thi đấu giữa chư phong, thì còn có các hạng mục giải trí như cuộc thi mạt chược, cuộc đua phi kiếm bay, cuộc dã đấu giữa linh sủng vân vân, trong đó từ xưa đến nay cuộc thi mạt chược luôn là hạng mục giải trí kịch liệt nhất.
3
0
6 tháng trước
2 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
