TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 68
Chương 68

Phía bên kia nghe xong đều im lặng, họ cho rằng cậu thanh niên gọi đến có lẽ thực sự có vấn đề về thần kinh.

Thế nhưng, Bộ trưởng An ninh nhận được tin báo từ những người theo dõi Đế Quốc.

Đúng 1 giờ 01 phút, tòa nhà Đế Quốc thật sự sập xuống mà không hề có dấu hiệu báo trước.

Ngay sau đó, chưa ai kịp phản ứng, cầu Đế Quốc cũng bắt đầu rung lắc dữ dội rồi đổ sập theo.

Cầu Đế Quốc dài hàng trăm dặm, sập từ khúc giữa.

Bộ trưởng An ninh không thể tin nổi: "Sập thật rồi."

Đột nhiên, bầu không khí vốn còn thoải mái trong phòng họp chợt chùng xuống, sắc mặt mọi người đều trở nên nghiêm trọng.

Kỳ Mạt ngừng một lát: "Các ông cũng không cần truy lùng cháu đâu."

"Cháu đã nói hết mọi chuyện rồi."

"Cháu chỉ sống sót được bảy tháng trong kiếp trước, những chuyện sau đó cháu không biết gì cả."

Kỳ Mạt nói thêm: "Hãy tích trữ nước, tích trữ lương thực, vì rất nhanh sau đó thực vật sẽ biến dị, không thể ăn được, có độc."

Sau đó, Kỳ Mạt hơi do dự, cuối cùng hạ quyết tâm nói: "À còn nữa, người đã ăn thịt Bạch Bân là Cừu Hổ, chính là cháu ngoại của Cừu tướng quân."

"Hắn và Bạch Bân sống cùng khu nhà."

"Trước mạt thế, hắn đã thích ăn thịt người rồi, những cái xương cốt của thai nhi bị phá bỏ đều được cất trong một tháp nước trên tầng thượng biệt thự số 14."

Cậu ấy tiếp tục kể lại những chuyện trong ký ức: "Nhưng những bào thai đó không phải là phá thai bình thường, mà đều được đặt làm riêng."

"Ông nội Bạch đừng sợ Cừu đại tướng quân trả thù."

"Bởi vì cháu trai của Cừu đại tướng quân...

ừm, cháu ruột đấy ạ, chắc hẳn đã mất tích một thời gian rồi nhỉ?"

"Lúc đó Cừu Hổ từng nói hắn nhốt đứa cháu nội yêu quý nhất của ông ngoại trong tầng hầm, chơi đùa cùng đám bạn “hồ ly chó má”."

"Cháu nghĩ, nếu ông gϊếŧ Cừu Hổ, Cừu đại tướng quân hẳn sẽ không phản đối đâu, dù sao cháu ruột vẫn quan trọng hơn mà, không lẽ vì một kẻ biếи ŧɦái mà bỏ rơi cháu ruột sao?"

Bạch Thành thở phào nhẹ nhõm: "Cậu có thù với Cừu Hổ."

Kỳ Mạt vừa xoa đầu ngón tay vừa nói: "Có chứ, vì cháu cũng bị hắn ăn thịt."

"Chỉ là Bạch Bân bị ăn trước, cháu chết chậm hơn Bạch Bân hai ngày."

"Mấy thông tin này đều do Cừu Hổ tự nói ra, chắc không phải khoác lác hoàn toàn đâu."

Đầu dây bên kia im lặng một lúc lâu, sau đó vang lên tiếng chân người chạy loạn xạ.

Đúng như Kỳ Mạt nói, chỉ động đến Cừu Hổ thôi thì chưa đủ, nhưng khi liên quan đến cháu nội, không cần Bạch Thành ra tay, Cừu đại tướng quân đã đích thân dẫn người đi điều tra.

Bạch Thành hỏi: "Cháu còn gì muốn bổ sung không?"

Kỳ Mạt đáp: "Có."

"Đừng đến tìm cháu nhé, cháu biết gì đã nói hết rồi."

"À, chiều mai sẽ có điện lần cuối, khoảng hai ba tiếng thôi, nên các ông hãy chuẩn bị sẵn sàng, nhanh chóng họp bàn đối sách để cứu sống được nhiều người hơn."

Bạch Thành nói: "Được, nếu mọi chuyện thật sự như lời cháu nói, cháu chính là công thần của Đại Hạ chúng ta."

Kỳ Mạt cười nói: "Không có nhiều vật chứa kín lắm đâu, nhất định phải đựng nước vào trong vật chứa kín, ngay cả túi ni lông cũng dùng được."

"Nếu không, nước sẽ bay hơi rất nhanh và biến mất hết."

"Tuy nhiên, nhiệt độ cao sau này, túi ni lông thông thường có thể bị chảy, phải giấu dưới tầng hầm."

Bạch Thành hỏi: "Sao cháu không gọi điện báo cho chúng tôi sớm hơn?"

Kỳ Mạt nghe xong thì bật cười: "Nếu cháu nói sớm hơn, lỡ tòa nhà Đế Quốc không sập thì sao ạ?"

2

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.