0 chữ
Chương 61
Chương 61
Kỳ Hoài hỏi khi nghe tin: "Kỳ Mạt không đi đường cao tốc sao?"
Người theo dõi báo cáo: "Không, cậu ấy đi quốc lộ."
Kỳ Hoài lập tức nói: "Tại khu vực Lưỡng Giới Sơn, đoạn quốc lộ đó khá hoang vắng, các cậu chặn đầu chặn đuôi xe cậu ta đi."
Kỳ Mạt vẫn chưa hay biết gì, cậu ấy đang ngân nga một bài hát, tâm trạng rất tốt.
Bé con ở ghế sau ngoan ngoãn mυ"ŧ chùn chụt núʍ ѵú giả an ủi.
Chỉ cần không có gì bất trắc, ba tiếng nữa cậu ấy chắc chắn đến được Vận Thành; Thôn Hoắc Gia nằm ở trấn Đào Hoa thuộc Vận Thành, lái xe mười lăm phút, đi bộ một tiếng là đến chân núi Thôn Hoắc Gia.
Thôn Hoắc Gia chỉ có một lối ra vào duy nhất, cư dân rất đoàn kết, vậy nên cậu ấy – người đã ghi tên trong gia phả Thôn Hoắc Gia với tư cách là con dâu – đương nhiên là người nhà họ Hoắc một cách danh chính ngôn thuận.
Chiếc xe từ từ rời khỏi khu vực nội thành nóng bức, tiến vào đoạn quốc lộ ở vùng nông thôn.
Những ngôi nhà, cánh đồng hiện ra. Khung cảnh thật đỗi yên bình.
Càng đi tới, cảnh vật càng vắng vẻ hơn, chiếc xe bắt đầu tiến vào khu vực giáp ranh thành phố.
Xe cộ trên quốc lộ dần thưa thớt.
Hai bên quốc lộ hiện ra những cánh rừng lớn, hai bên sườn núi dựng đứng.
Một chiếc xe xuất hiện bên cạnh Kỳ Mạt, rồi thêm một chiếc nữa đi phía sau, Kỳ Mạt nhíu mày nghĩ: "Bị điên à?
Đường lớn thế này mà cứ phải kè kè sát xe mình?".
Ngay lúc này, chiếc xe bên cạnh đột nhiên tăng tốc và tạt ngang...
Kỳ Mạt hoảng hồn, cái kiểu lái xe gì thế này, cậu ấy đánh mạnh tay lái, chiếc xe lao vào đường nhánh, suýt nữa thì đâm sầm vào.
Chưa kịp để Kỳ Mạt dừng hẳn xe lại, từ chiếc xe vừa tạt vào phía sau, mấy gã thanh niên "xã hội" cao to bước xuống.
Một gã đầu gấu trẻ tuổi với cánh tay đầy hình xăm, tay cầm gậy gõ vào cửa kính xe.
Gã đầu gấu xăm trổ lên tiếng: "Xuống xe đi, đại ca tao có chuyện muốn nói với mày."
Lúc này Kỳ Mạt mới hiểu ra, hóa ra bọn người này là chuyên chặn đường cậu ấy, thảo nào gã kia vừa rồi lại lái xe kiểu "đánh võng", thì ra là cố tình gây sự.
Là ai chứ? Cậu ấy hé một khe cửa xe: "Đại ca các người là ai?".
"Là Bạch Tam Gia à? Nếu không nói, tôi sẽ không xuống xe đâu.
Cứ gõ đi, xem là các người gõ vỡ cửa kính xe tôi trước, hay tôi gọi cảnh sát tóm gọn các người trước." Kỳ Mạt nói.
Kỳ Mạt hoàn toàn không sợ hãi, chưa nói hôm nay cậu ấy không lái chiếc SUV thường ngày.
Kể cả có lái chiếc cũ đi chăng nữa, cửa kính của nó cũng đã được thay bằng loại chống đạn rồi.
Còn chiếc SUV cậu ấy đang lái bây giờ, toàn bộ thân xe đều chống nổ, chống đạn, giá trị lên đến hàng chục triệu, sử dụng loại thép hàng không hoàn toàn mới, chuyên dụng cho hàng không, cực kỳ chắc chắn.
Muốn phá tung nó bằng vũ lực là rất khó.
Gã thanh niên xăm trổ nghe vậy liền nhíu mày, người trong xe này thật ngông nghênh, chắc chắn là có chỗ dựa.
Bạch Tam Gia, đó là đại ca có tiếng ở Giang Thành.
Kẻ nào quen biết Bạch Tam Gia thì không thể tùy tiện chọc vào, nhưng nhiệm vụ thì vẫn phải hoàn thành.
Phải nhẹ nhàng chút, nhẹ nhàng chút thôi.
"Mày ép tao phải động thủ đấy nhé, nhỡ làm cục cưng sợ thì đừng trách tao." Gã đầu gấu xăm trổ dặn một câu rồi vung mạnh cây gậy gỗ đập vào kính chắn gió.
Chỉ nghe một tiếng "bịch" nặng nề, cây gậy gỗ không những không làm vỡ kính mà còn bị bật ngược lại, đủ thấy gã đầu gấu đã dùng sức mạnh đến mức nào.
Người theo dõi báo cáo: "Không, cậu ấy đi quốc lộ."
Kỳ Hoài lập tức nói: "Tại khu vực Lưỡng Giới Sơn, đoạn quốc lộ đó khá hoang vắng, các cậu chặn đầu chặn đuôi xe cậu ta đi."
Kỳ Mạt vẫn chưa hay biết gì, cậu ấy đang ngân nga một bài hát, tâm trạng rất tốt.
Bé con ở ghế sau ngoan ngoãn mυ"ŧ chùn chụt núʍ ѵú giả an ủi.
Chỉ cần không có gì bất trắc, ba tiếng nữa cậu ấy chắc chắn đến được Vận Thành; Thôn Hoắc Gia nằm ở trấn Đào Hoa thuộc Vận Thành, lái xe mười lăm phút, đi bộ một tiếng là đến chân núi Thôn Hoắc Gia.
Thôn Hoắc Gia chỉ có một lối ra vào duy nhất, cư dân rất đoàn kết, vậy nên cậu ấy – người đã ghi tên trong gia phả Thôn Hoắc Gia với tư cách là con dâu – đương nhiên là người nhà họ Hoắc một cách danh chính ngôn thuận.
Những ngôi nhà, cánh đồng hiện ra. Khung cảnh thật đỗi yên bình.
Càng đi tới, cảnh vật càng vắng vẻ hơn, chiếc xe bắt đầu tiến vào khu vực giáp ranh thành phố.
Xe cộ trên quốc lộ dần thưa thớt.
Hai bên quốc lộ hiện ra những cánh rừng lớn, hai bên sườn núi dựng đứng.
Một chiếc xe xuất hiện bên cạnh Kỳ Mạt, rồi thêm một chiếc nữa đi phía sau, Kỳ Mạt nhíu mày nghĩ: "Bị điên à?
Đường lớn thế này mà cứ phải kè kè sát xe mình?".
Ngay lúc này, chiếc xe bên cạnh đột nhiên tăng tốc và tạt ngang...
Kỳ Mạt hoảng hồn, cái kiểu lái xe gì thế này, cậu ấy đánh mạnh tay lái, chiếc xe lao vào đường nhánh, suýt nữa thì đâm sầm vào.
Chưa kịp để Kỳ Mạt dừng hẳn xe lại, từ chiếc xe vừa tạt vào phía sau, mấy gã thanh niên "xã hội" cao to bước xuống.
Gã đầu gấu xăm trổ lên tiếng: "Xuống xe đi, đại ca tao có chuyện muốn nói với mày."
Lúc này Kỳ Mạt mới hiểu ra, hóa ra bọn người này là chuyên chặn đường cậu ấy, thảo nào gã kia vừa rồi lại lái xe kiểu "đánh võng", thì ra là cố tình gây sự.
Là ai chứ? Cậu ấy hé một khe cửa xe: "Đại ca các người là ai?".
"Là Bạch Tam Gia à? Nếu không nói, tôi sẽ không xuống xe đâu.
Cứ gõ đi, xem là các người gõ vỡ cửa kính xe tôi trước, hay tôi gọi cảnh sát tóm gọn các người trước." Kỳ Mạt nói.
Kỳ Mạt hoàn toàn không sợ hãi, chưa nói hôm nay cậu ấy không lái chiếc SUV thường ngày.
Kể cả có lái chiếc cũ đi chăng nữa, cửa kính của nó cũng đã được thay bằng loại chống đạn rồi.
Còn chiếc SUV cậu ấy đang lái bây giờ, toàn bộ thân xe đều chống nổ, chống đạn, giá trị lên đến hàng chục triệu, sử dụng loại thép hàng không hoàn toàn mới, chuyên dụng cho hàng không, cực kỳ chắc chắn.
Gã thanh niên xăm trổ nghe vậy liền nhíu mày, người trong xe này thật ngông nghênh, chắc chắn là có chỗ dựa.
Bạch Tam Gia, đó là đại ca có tiếng ở Giang Thành.
Kẻ nào quen biết Bạch Tam Gia thì không thể tùy tiện chọc vào, nhưng nhiệm vụ thì vẫn phải hoàn thành.
Phải nhẹ nhàng chút, nhẹ nhàng chút thôi.
"Mày ép tao phải động thủ đấy nhé, nhỡ làm cục cưng sợ thì đừng trách tao." Gã đầu gấu xăm trổ dặn một câu rồi vung mạnh cây gậy gỗ đập vào kính chắn gió.
Chỉ nghe một tiếng "bịch" nặng nề, cây gậy gỗ không những không làm vỡ kính mà còn bị bật ngược lại, đủ thấy gã đầu gấu đã dùng sức mạnh đến mức nào.
2
0
1 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
