TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 57
Chương 57

Chiều tối, cậu ấy sẽ thu hết tất cả vật tư ở kho hàng về.

Tại siêu thị, Kỳ Mạt mua một đống bò bít tết sườn ngoại, phi lê cá tuyết, tôm tươi đã ướp, đuôi tôm hùm, dưa muối.

Tiếp theo là cửa hàng giày, cậu ấy mua giày đi tuyết, ủng da cổ cao, giày đi tuyết cho bé.

Dù đã mua khá nhiều đồ rồi, nhưng mắt cứ nhìn thấy là chịu không nổi, chỉ muốn mua mua mua...

Đến quán ăn vặt yêu thích, cậu ấy đóng gói trà sữa, gà rán, xiên que chiên, thịt chiên, bánh ngọt, bánh mì, vân vân.

Đến ngân hàng, cậu ấy lại rút mấy triệu tệ tiền mặt.

Sau đó, Kỳ Mạt đi tiệm vàng, chỉ mua vàng miếng, vàng miếng và vàng miếng.

Cả một con phố đã bị Kỳ Mạt càn quét.

Ở câu lạc bộ dã ngoại, cậu ấy mua hết sạch cung, tên, xẻng công binh, dao dã ngoại loại có lưỡi cưa phía sau, gậy leo núi, giày leo núi, ba lô leo núi.

Tất cả đều là đồ tốt.

Buổi chiều, Trần Phong lại gọi điện mời cậu ấy đến nông trang chơi.

Kỳ Mạt làm gì có thời gian rảnh rỗi, huống hồ đã xé rách mặt với Kỳ Hoài, lại rõ ràng biết Trần Phong và Kỳ Hoài quan hệ tốt, nên Kỳ Mạt không muốn làm người ngu ngốc bị lợi dụng.

Chiều tối, Kỳ Mạt vào một cửa hàng quà tặng mua rất nhiều mũ, găng tay, loại cho cả người lớn và bé đều có.

Còn có ô, áo mưa, giày đi mưa.

Và các loại túi bảo quản thực phẩm, túi đựng đồ, túi đựng thực phẩm, túi rác, vân vân với đủ mọi kích cỡ.

Sáu giờ, Kỳ Mạt đến kho hàng, nói với bác bảo vệ rằng mai được nghỉ, thứ Hai đến làm.

Bác bảo vệ bàn giao xong thì hớn hở về nhà.

Phải biết rằng gần đây bác ấy trông kho kiếm được kha khá.

Lại còn được nghỉ cả thứ Bảy lẫn Chủ nhật.

Mà không bị trừ lương.

Đồng thời sắp xếp một đám người dỡ hàng, ăn hoa hồng cũng không ít.

Đợi bác bảo vệ kho hàng rời đi.

Kỳ Mạt đi tuần tra toàn bộ kho hàng.

Cậu ấy lại mua thêm một trăm cái tháp nước.

Mai ở biệt thự sẽ để lại mười cái dưới tầng hầm.

Bên công ty an ninh đã đặt năm mươi cái rồi.

Giờ chắc đã đổ đầy nước cả rồi.

Chỉ cần đậy kín nắp, nước sẽ không bị bốc hơi.

Tắt nguồn điện kho hàng, tắt camera giám sát, Kỳ Mạt vui vẻ thu thu thu...

Không có gì khiến người ta vui vẻ hơn là tích trữ vật tư.

Gừng già, gừng non, tỏi.

Ừm, đủ ăn mấy chục năm rồi.

Gia vị lẩu, mấy tấn.

Đủ ăn rất lâu rồi.

Sau khi thu hết vật tư trong toàn bộ kho hàng, Kỳ Mạt bế cục cưng vẫn còn hơi luyến tiếc.

Bảy giờ tối, Kỳ Mạt về đến nhà.

Hoắc Lương Châu nhìn tiểu thiếu gia gần đây cứ đi biền biệt, nói: "Lại chạy đi chơi đâu rồi? Giờ thời tiết nắng quá, đừng để Ngôn Ngôn cục cưng bị say nắng đấy."

Kỳ Mạt đáp lại: "Em có mang theo bình nước mà."

Từ mai trở đi, cậu ấy sẽ không chạy lung tung nữa.

Tối, Trần Phong, Kỳ Hoài, Giang Noãn lại tụ tập với nhau.

Trần Phong nhìn Kỳ Hoài, nói: "Tôi không hẹn gặp được cậu ấy, tôi cảm giác Kỳ Mạt hơi thay đổi rồi, cậu ấy hình như không còn thích đoái hoài đến tôi nữa."

Giang Noãn nói: "Thế thì làm thế nào? Muốn Hoắc Lương Châu tiếp nhận gói thầu của chúng ta, không có Kỳ Hoài mở lời thì không thể nào."

Giờ cậu ta ra ngoài lúc nào cũng phải đeo khẩu trang.

Chiều tối qua còn bị người ta ném trứng thối.

Cửa ra vào và cửa sổ nhà còn bị người ta ném cá thối, tôm thối.

Sầu riêng thối.

Thối đến mức các chủ nhà xung quanh đều có ý kiến lớn.

2

0

1 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.