TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 34
Chương 34

Kỳ Mạt nghe xong liền cười ha hả: "Bom nguyên tử thì thôi đi, cái “pháo hoa” đó hơi lớn, thân thể nhỏ bé này của tôi chịu không nổi."

"Tôi muốn một lô thuốc men, cần đủ loại, ví dụ như thuốc hạ sốt, thuốc kháng viêm, thuốc cảm, thuốc dạ dày, thuốc trị viêm phổi, vân vân và mây mây, cả cho người lớn lẫn trẻ con."

"Còn có tất cả các loại vắc xin cho trẻ sơ sinh, vắc xin cúm, dung dịch sát khuẩn, băng gạc, băng cuốn, khẩu trang... đủ cả."

"Giá cả không thành vấn đề, mỗi loại chuẩn bị ít nhất cho một nghìn người dùng."

Bạch Tam Gia nghe xong, thầm nghĩ: Vụ làm ăn này tuy không hợp pháp nhưng vấn đề không nghiêm trọng, là vụ làm ăn tốt.

"Không thành vấn đề, đảm bảo chuẩn bị cho cậu chu đáo." Bạch Tam Gia lên tiếng.

Kỳ Mạt nghe vậy cười nói: "Không, Tam Gia à, tôi cần ngày mai thôi, quá ngày mai là không cần nữa."

"Cái thằng nhóc này, đúng là "nghĩ đâu làm đó"!"

"Yên tâm đi, có phải ngày kia đâu, không phải ngày mai sao, ông đây làm thâu đêm cho cậu, đảm bảo chiều mai gửi đến tận nơi!" Bạch Tam Gia nói.

Kỳ Mạt nghe xong cười tươi: "Thế thì tốt quá, cứ gửi đến căn biệt thự số 9 cho tôi nhé."

"Hàng đến nơi, tôi thanh toán tiền."

"Được, có tiền là “thượng đế”, đảm bảo phục vụ tận răng." Bạch Tam Gia cười nói.

Kỳ Mạt nghe vậy thì vui vẻ hẳn lên, sung sướиɠ cúp điện thoại.

Bạch Tam Gia thở phào nhẹ nhõm.

Nói chuyện làm ăn với tiểu thiếu gia của Hoắc Tổng đúng là chỉ nên nói qua điện thoại, chứ không phải ở trà lâu.

Tiểu thiếu gia không mè nheo khóc lóc trông vẫn đáng yêu chán.

Đằng nào ai lại ghét "tiểu thần tài" chứ.

Lương thực đã có, trái cây đã có, rau củ đã có, rau củ sấy khô có rồi, thịt cũng có rồi, nước cũng tích trữ rất nhiều.

Đồ ăn vặt đã đặt, thuốc men đã đặt, vũ khí ngày mai sẽ có đủ, quần áo chăn màn cũng mua không ít, giờ chỉ còn thiếu hải sản thôi.

Ừm, còn bào ngư, vi cá mập, tôm hùm, cua hoàng đế là chưa có mặt thôi.

Mai làm xong xuôi là có thể đi Hải Thành mua hải sản rồi.

Không đúng rồi, còn chút việc nữa.

Tiêu của "ông chồng công cụ người" nhiều tiền như vậy, phải để lại cho anh ấy chút gì đó.

Nhà máy chế biến thực phẩm và kho hàng của nhà họ Giang vốn dính liền với nhau.

Còn trụ sở tập đoàn An ninh nhà họ Hoắc lại nằm ngay cạnh kho hàng nhà họ Giang.

Phải nối chúng lại với nhau, nếu không thì sau một đợt xung kích của mạt thế là sẽ không còn gì nữa.

Đợi mai Hoắc Lương Châu thu mua nhà máy chế biến thực phẩm nhà họ Giang xong, phải bắt anh ấy sa thải hết người nhà họ Giang ra, rồi điều người của bộ phận an ninh nhà họ Hoắc vào thay thế mới được.

Sau đó, cần khẩn trương nối liền các tòa nhà lại với nhau và xây tường rào thật cao.

Và rất rất nhiều nỏ nữa. Đằng nào súng ống ở nước này cũng không được phép.

Bàn tay đặt trên vô lăng dừng lại. Kỳ Mạt lại gọi điện cho Chú Thiết.

Cậu cần một nghìn chiếc nỏ, rất rất nhiều mũi tên, lại còn cần gấp trong ba ngày tới.

Thiết Đông nhận được điện thoại của Kỳ Mạt, vốn là người thuộc bộ phận an ninh của nhà họ Hoắc, giờ đã nghỉ hưu và tiếp quản công việc của cha già.

"Được, tôi sẽ cố gắng hoàn thành." Thiết Đông đáp.

Kỳ Mạt tiếp lời: "Không chỉ vậy đâu, chú Đại Thiết, chú còn phải chuyển xưởng rèn sắt đến chỗ bộ phận an ninh trong ba ngày tới, đồng thời mua đủ hàng chục tấn nguyên liệu thép trong ba ngày để sản xuất nỏ, dao, kiếm các loại."

2

0

1 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.