TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 30
Chương 30

Rất nhanh, quản lý cửa hàng bước ra, số quần áo này giảm ba mươi phần trăm họ cũng không lỗ.

Sau khi gọi điện cho công ty, đơn hàng này được chấp nhận.

Quản lý bước ra, nhìn Kỳ Mạt nói: "Bốn mươi phần trăm thì được ạ, nhưng cần đặt cọc năm mươi phần trăm giá trị đơn hàng, quý khách thấy sao ạ?"

"Tính tiền đi.” Kỳ Mạt nói.

Tại cửa hàng này, đủ các loại áo phao dáng ngắn, dáng lửng, quần phao với các cỡ từ mét sáu, mét bảy, mét tám, mét chín, lớn nhỏ cộng lại hơn năm trăm món.

Tính trung bình năm trăm tệ một món.

Kỳ Mạt không thèm chớp mắt một cái nào, lập tức thanh toán.

"Nếu một giờ không giao đến, tôi không lấy đâu.” Kỳ Mạt nói.

Quản lý lập tức đảm bảo: "Xin cứ yên tâm, tuyệt đối một giờ đúng, nhất định sẽ giao đến cho quý khách ạ."

Ôi chao, đó toàn là tiền cả đấy!

Kỳ Mạt tiếp tục càn quét hàng.

Giày dép, tất vớ, qυầи иᏂỏ cho bé, giày đi tuyết, quần áo trẻ em...

Buổi chiều cậu ấy chỉ cần đứng ở chỗ cửa hàng kia nhận hàng là xong, không cần phải chạy tới chạy lui nữa.

Đặt hàng online tuy rẻ hơn nhưng tốn thời gian.

Cái cảm giác được giao hàng ngay lập tức này khiến Kỳ Mạt cảm thấy yên tâm.

Sau khi mua sắm quần áo xong, Kỳ Mạt lại không ngừng nghỉ chạy đến tiệm vàng.

Chỉ trong chốc lát đã mua hàng trăm thỏi vàng loại 50 gram và 100 gram.

Trưa, Kỳ Mạt dẫn theo bé con đi ăn.

Tại nhà hàng, cậu gói mang về hơn chục phần đồ ăn yêu thích.

Sau khi cho người mang đến RV, cậu cất hết vào không gian.

Cuối cùng cậu đến ngân hàng, rút hàng triệu tiền mặt đã đặt trước rồi cất vào không gian.

Tiền bạc vẫn còn dùng được trong giai đoạn đầu mạt thế.

Xe lại chạy về phía cửa hàng.

Trên đường đi, Kỳ Mạt ghé tiệm trà sữa mua mấy chục ly trà sữa.

Sau này có thể uống dần. Giờ chỉ còn đồ ăn vặt là chưa mua.

Không vội, đợi mai đi mua.

Ngày kia nhận vũ khí xong, cậu sẽ đến Hải Thành mua hải sản.

Hải Thành, Hải Thành...

Không đúng rồi, Kỳ Mạt chợt nhớ ra ngày 5 tháng 6 có vụ buôn lậu.

Sau đó có người để một túi vũ khí nóng ở đâu đó.

Nhanh chóng, Kỳ Mạt nhớ ra địa điểm đó. Cậu có thể bí mật đến đó chờ sẵn.

Sau khi cất vào không gian thì ai mà phát hiện được.

Ở bãi biển đông người như vậy, ai mà phát hiện ra chứ, thật tốt quá.

Kỳ Mạt vô cùng phấn khích, nhảy cẫng lên.

Đến cửa hàng, Kỳ Mạt mở cửa thì áo khoác lông vũ cũng nhanh chóng được giao đến.

Cứ thế, cứ nửa tiếng lại có đồ được giao đến.

Việc này kéo dài mãi đến bốn giờ chiều.

Kỳ Mạt ở lại đây đến bốn giờ rưỡi mới rời đi.

Về đến nhà, Kỳ Mạt không ngờ "ông chồng công cụ người" lúc nào cũng phải sáu giờ mới về, hôm nay lại đang đợi cậu trên ghế sofa.

"Lần này lại chạy đi đâu mà để cả con lẫn mình dính đầy bụi bẩn thế?" Hoắc Lương Châu nhìn Kỳ Mạt, cố gắng dịu dàng ánh mắt hỏi.

Kỳ Mạt nhét bé con vào lòng "ông chồng công cụ người", nói: "Mệt chết mất, em đi mua vật tư về, em định nửa tháng nữa sẽ quyên góp hết."

Hoắc Lương Châu nghe vậy liền nói: "Em dẫn con chạy lung tung sẽ mệt đấy, muốn gì anh mua cho, đừng cả ngày chạy loạn, không an toàn đâu."

Kỳ Mạt nhận ly nước chồng đưa, ừng ực tu hết.

"Được đó, được đó, em muốn nhiều nhiều thật nhiều lương thực, anh cứ để tạm trong kho giúp em."

"À mà, siêu thị, nhà máy chế biến thực phẩm và nhà máy nước giải khát của nhà họ Giang anh đã thu mua chưa?" Kỳ Mạt đầy mong đợi hỏi "ông chồng công cụ người".

4

0

1 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.