TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 27
Chương 27

Nhìn thoáng qua đồng hồ, đã chín rưỡi tối.

Kỳ Mạt pha sữa, thay bỉm cho cục cưng nhỏ.

Cho cục cưng ăn no, đặt báo thức bốn giờ sáng mai xong, Kỳ Mạt mới ôm cục cưng nằm xuống ngủ.

Hải Thành, chín giờ tối.

Hoắc Lương Châu đứng trên ban công khách sạn nhìn cảnh biển.

Cửa ban công bên cạnh bị đẩy ra, một người đàn ông mặc Đường trang trắng bước ra từ bên trong.

"Ôi chao, Hoắc Tổng, thật đúng là có duyên nhỉ."

Bạch Diện Diêm Vương Bạch Thứu vừa cầm tách trà đi ra vừa quay đầu nói.

Hoắc Lương Châu hơi nhíu mày, gã này đến đây lại còn cố tình xuất hiện ở phòng bên cạnh anh ta, duyên phận ư?

Hoắc Lương Châu chưa bao giờ tin.

Hoắc Lương Châu khẽ nhếch khóe môi: "Bạch Tam Gia gần đây rảnh rỗi lắm sao?"

"Cũng không hẳn là rảnh, chỉ là đến Hải Thành đi dạo, ăn hải sản ngắm cảnh thôi mà."

Bạch Tam Gia mỉm cười nói.

Quả nhiên là rảnh rỗi, Hoắc Lương Châu nghĩ, chắc là đến xem trò vui.

Ở đây có trò vui gì? Anh chưa nghe nói gì cả. Lẽ nào, là mình?

Mình có trò vui gì mà đáng xem chứ?

"Ở đây phong cảnh đúng là không tồi, Tam Gia cứ từ từ thưởng thức."

Hoắc Lương Châu nói xong liền xoay người về phòng.

Sau đó, Hoắc Lương Châu gửi tin nhắn cho trợ lý, yêu cầu điều tra về Bạch Tam Gia, xem có chuyện gì liên quan giữa Bạch Tam Gia và anh ta không.

Một giờ sau, trợ lý Ngô Địch gửi tin nhắn cho Hoắc Lương Châu.

Đó là một bức ảnh chụp từ xa, ảnh chụp một phòng riêng trong quán trà.

Tiểu thiếu gia nhà anh ta và Bạch Tam Gia đang uống trà trong phòng riêng.

May mà hai người ngồi đối diện nhau, giữa có bàn trà, cũng không có vẻ gì là mờ ám.

Tiểu thiếu gia nhà anh ta không có chuyện gì lại đi tìm Bạch Tam Gia làm gì?

Bạch Tam Gia không phải người tốt, với tính cách của Tiểu thiếu gia nhà anh ta, có thể không gặp người thì sẽ không gặp, lẽ nào có ai đó đã tác động đến cậu ấy chăng?

Trần Phong, hay Kỳ Hoài?

Còn Giang Noãn thì Tiểu thiếu gia nhà anh ta không thích chơi cùng.

Hoắc Lương Châu yêu cầu trợ lý điều tra xem Tiểu thiếu gia tìm Bạch Tam Gia làm gì.

Ngón tay khẽ xoa xoa đầu ngón tay, Tiểu thiếu gia chắc chắn sẽ không để mắt tới Bạch Tam Gia, dù sao ngoại hình gã ta quá đỗi bình thường, ngay cả Trần Phong còn không sánh bằng, cậu ấy sẽ không để mắt tới đâu.

Hy vọng Bạch Tam Gia đừng có ý đồ quyến rũ Tiểu thiếu gia nhà anh ta, nếu không, ánh mắt Hoắc Lương Châu trở nên u ám...

Thác Bàn Long Sơn, bốn giờ sáng, hôm nay là ngày 3 tháng Sáu, còn bảy ngày nữa là mạt thế ập đến.

Kỳ Mạt tắt báo thức điện thoại.

Cục cưng vẫn ngoan ngoãn ngủ bên cạnh cậu ấy, nhưng lần này bé con đã lật người, áp sát vào cậu, bàn tay nhỏ mũm mĩm nắm chặt lấy áo cậu.

Cậu nhét chăn vào tay cục cưng, lại nhét gối bên cạnh bé con rồi lặng lẽ rời khỏi xe RV.

Trăng vẫn treo lơ lửng giữa trời, tầm nhìn khá rõ.

Kỳ Mạt không bật đèn pin, đi thẳng xuống dưới dòng suối.

Nước suối chảy róc rách, trong veo và lạnh buốt.

Kỳ Mạt múc nửa thùng nước, chiếc thùng lấy từ xe RV xuống.

Sau đó, cậu bắt đầu thu những chiếc bồn chứa nước đã đổ đầy vào không gian.

Về mặt lý thuyết, chỉ cần Kỳ Mạt nhìn thấy là có thể thu.

Nhưng thực tế, những thứ nặng hàng chục tấn không thể chỉ nhìn bằng mắt mà còn phải thông qua tiếp xúc với nước, coi như tiếp xúc gián tiếp mới có thể thu vào.

7

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.