TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 24
Chương 24

Kéo cầu dao điện, tắt camera giám sát.

Sau đó, Kỳ Mạt thu tất cả đồ vật trong kho vào không gian tùy thân.

Hôm nay chuyển đến không ít đồ, trái cây mấy xe liền, nào là dưa hấu, dưa lưới, dâu tây, nho, v.v... cộng lại mấy chục tấn.

Rau mấy xe, lương thực mấy xe, thịt cũng mấy xe, nước khoáng cũng đã chuyển đến mấy xe rồi, gia vị thì đã chuyển đến đầy đủ cả.

Nhìn đống vật tư trong không gian, Kỳ Mạt ôm Bé con mà thích thú.

Nhiều đồ thế này, đủ cho cậu ấy và Bé con ăn cả đời rồi.

Xử lý xong chuyện nhà kho, Kỳ Mạt lái chiếc xe RV của mình ra, trực tiếp chạy về phía thác nước núi Bàn Long cách đó mười cây số…

Hoắc Lương Châu hôm nay đi công tác Hải Thành, hội nghị đấu thầu được tổ chức ngay hôm nay.

Có tham gia hay không cũng không quan trọng, cốt là người đến nơi là có thể giăng bẫy Trần Phong.

Chuyện đã hứa với cậu thiếu gia nhỏ, Hoắc Lương Châu chỉ cần làm được là sẽ đi làm.

Đợi đến khi anh ấy làm việc xong, về khách sạn gọi điện về nhà thì phát hiện cậu thiếu gia nhỏ nhà mình vốn đã không chịu ngồi yên cả ngày rồi, hôm nay lại còn đi chơi lang thang bên ngoài nữa, không những thế còn không về nhà ngủ qua đêm.

Lo lắng cậu thiếu gia nhỏ không biết dắt Bé con chạy đi đâu, Hoắc Lương Châu bèn gọi điện cho em trai.

Anh nói mình đang đi công tác, hơi lo Tiểu Mạt ở nhà không chăm sóc tốt cho Bé con.

Hoắc Lương Xuyên đang ở trường, vừa hay biết anh cả đi công tác, cậu ấy cũng hơi lo Tiểu Mạt không chăm sóc tốt cho cháu trai nhỏ.

“Yên tâm đi anh, em về nhà ngay bây giờ, em sẽ giúp anh chăm sóc tốt cho cậu thiếu gia nhỏ và Bé con.” Hoắc Lương Xuyên ngốc nghếch chẳng hề hay biết mình đang bị anh trai lợi dụng, xin nghỉ, trực tiếp vội vã chạy về nhà.

Kết quả là, Hoắc Lương Xuyên vừa về đến nhà đã phát hiện cậu thiếu gia nhỏ vậy mà dắt Bé con đi ngủ đêm bên ngoài.

Tại thác nước núi Bàn Long, đêm đã khuya tĩnh mịch, ngoài ánh sao ra chỉ còn lại tiếng côn trùng kêu rả rích.

Kỳ Mạt tìm một khúc cua của khe núi, vị trí này nước sâu, dòng chảy chậm.

Đỗ chiếc xe RV ở bãi đậu xe bên cạnh, Kỳ Mạt quấn cho Bé con một chiếc chăn nhỏ, tắt cửa xe, cầm đèn pin chiếu sáng mạnh dẫm lên cỏ dại đi xuống khe núi.

Sau đó cứ từng cái một đặt các tháp nước của mình nằm ngang trong nước.

Những chiếc tháp nước miệng lớn tức thì chảy đầy nước suối núi trong vắt, nhanh chóng chìm vào trong nước…

Đợi đến khi tháp nước chìm hẳn vào nước và không bị cuốn trôi nữa, Kỳ Mạt lập tức thả xuống một cái khác.

Cứ thế thả xuống mấy chục cái, cậu thấy bụng hơi đói rồi.

Thế là cậu quay về ăn cơm. Điện thoại bắt đầu rung lên.

Kỳ Mạt vừa ăn món gà công bảo mua từ trưa, vừa nghe điện thoại.

“Alo, Lương Xuyên, cậu có chuyện gì à?” Kỳ Mạt hỏi.

Hoắc Lương Xuyên: “Anh ơi là anh, anh đang ở đâu thế?

Sao vẫn chưa về, Bé con đâu rồi?”

“Anh đang cắm trại ở ngoài, đang ăn cơm.” Kỳ Mạt giải thích.

Quả nhiên, Hoắc Lương Châu sợ cậu ấy không về nhà ngủ đêm, sợ cậu ấy có người khác, đội nón xanh cho mình, sợ mất mặt, vậy mà còn để em trai đến kiểm tra phòng nữa chứ, thật là xấu xa.

Kỳ Mạt chụp một bức ảnh gửi cho Hoắc Lương Xuyên, trong ảnh Tiểu Bé con đang ngủ trên chiếc giường lớn trong xe RV, hai tay dang rộng.

“Thế bao giờ anh về?” Hoắc Lương Xuyên hỏi.

5

0

1 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.