0 chữ
Chương 20
Chương 20
"Mai em sẽ gọi Kỳ Mạt ra ngoài chơi, liên lạc tình cảm một chút." Giang Noãn nói.
Trần Phong xoay ly rượu vang đỏ: "Trước đây tôi đã mời rồi, ngày mai cậu ta có việc không ra ngoài."
"Vậy thì ngày kia đi, lâu quá không gặp mặt, em lo cậu ta thật sự “thông suốt” mất, đến lúc đó thì anh và em họ..." Giang Noãn cười cười không nói hết.
Quan hệ cô và Kỳ Mạt vốn nhạt nhẽo, nhưng Trần Phong và Kỳ Hoài thì lớn lên cùng nhau từ nhỏ, tình cảm đương nhiên khác.
Đáng tiếc, Kỳ Mạt lại ngốc nghếch, hoàn toàn không nhận ra mình đang bị lợi dụng.
Một đêm đến sáng.
Kỳ Mạt tỉnh dậy, Hoắc Lương Châu đã đi làm rồi.
Nhìn xem thời gian, đã tám giờ, Kỳ Mạt bế cục cưng ăn qua loa chút đồ, rồi đi tìm mặt bằng.
Chuyện này rất nhanh, cách biệt thự ba cây số có một trung tâm thương mại đang chào thuê.
Cửa hàng mở lèo tèo, người bán còn nhiều hơn khách, rõ ràng là một khoản đầu tư thất bại hoàn toàn.
Kỳ Mạt nhanh chóng tìm được một mặt bằng góc khá lớn, tầng hai còn có một nhà kho ngăn riêng, không tồi.
Kỳ Mạt sau đó gọi điện cho chủ nhà, muốn thuê ba tháng để cất đồ.
Đối phương khá lưỡng lự, nhưng Kỳ Mạt cho nhiều tiền, ba tháng bao gồm cả tiền cọc, còn nhiều hơn tiền thuê nhà nửa năm.
Chỗ này vốn dĩ đã khó cho thuê, có khi nửa năm cũng không cho thuê được, nên cuối cùng đối phương đồng ý.
Viết vội một tin nhắn làm tạm hợp đồng cho Kỳ Mạt dùng, Kỳ Mạt đưa tiền ngay lập tức.
Sau đó là gọi điện cho công ty bán sỉ đồ trẻ em, nói đồ sẽ được giao vào buổi chiều.
Xử lý xong việc này, Kỳ Mạt bế cục cưng đi đến siêu thị bên cạnh.
Mặc dù chỗ này ít người, nhưng siêu thị lớn cần có thì vẫn có, chỉ là trông có vẻ kinh doanh không tốt lắm.
Hiệu thuốc ở cửa siêu thị, Kỳ Mạt bước vào.
Cậu gần như càn quét sạch sẽ, nước khử trùng, cồn iot, cồn, khẩu trang, thuốc kháng viêm, thuốc cảm, thuốc hạ sốt, nhiệt kế...
có gì lấy nấy, tất cả đều khuân sạch.
Sau khi cốp xe đầy ắp, Kỳ Mạt mới lái xe đi quanh một vòng rồi quay lại.
Trong siêu thị, cậu mua: năm thùng kem đánh răng, năm thùng bàn chải, mười hai thùng dầu gội, năm thùng sữa rửa mặt, mười thùng khăn giấy, mười thùng bột giặt, mười thùng xà bông cục, mười thùng xà bông thơm, mười thùng nước hoa chống muỗi, khăn mặt, khăn tắm, đồ ngủ, đồ uống, rượu, sô cô la, xúc xích...
đủ cả đồ ăn, đồ dùng, đồ uống.
Tất cả đều nhờ nhân viên siêu thị chuyển đến nhà kho của cửa hàng cậu.
Nghe nói là để phát phúc lợi cho nhân viên, dùng để bốc thăm, nên cũng không ai nghi ngờ Kỳ Mạt mua nhiều đồ như vậy.
Đồ đạc được giao đến, Kỳ Mạt cho vào không gian rồi đóng cửa lại.
Cậu nhận được điện thoại của ông chủ công ty bồn nước, nói bồn nước đã đặt ở nhà kho.
Kỳ Mạt nhanh chóng đi đến đó.
Nhìn từng chiếc bồn nước cao lớn trong nhà kho, tâm trạng cậu rất tốt.
Sau đó cậu thanh toán tiền.
Tiếp đó lại đưa danh sách hàng hóa cho bác bảo vệ, nhờ ông ấy nhận các vật tư khác.
Kỳ Mạt trả thêm cho bác ấy năm trăm tiền công một ngày, bác ấy rất vui, vỗ ngực nói với Kỳ Mạt, ông ấy nhất định sẽ hoàn thành công việc rất xuất sắc.
Trưa, bên công ty đồ trẻ em gọi điện cho Kỳ Mạt, nói họ sắp giao hàng tới.
Kỳ Mạt trở về cửa hàng, sữa bột, bỉm...
tất cả đều được chuyển vào nhà kho tầng hai.
Thanh toán, tiễn người đi, Kỳ Mạt cho vào không gian.
Trần Phong xoay ly rượu vang đỏ: "Trước đây tôi đã mời rồi, ngày mai cậu ta có việc không ra ngoài."
"Vậy thì ngày kia đi, lâu quá không gặp mặt, em lo cậu ta thật sự “thông suốt” mất, đến lúc đó thì anh và em họ..." Giang Noãn cười cười không nói hết.
Quan hệ cô và Kỳ Mạt vốn nhạt nhẽo, nhưng Trần Phong và Kỳ Hoài thì lớn lên cùng nhau từ nhỏ, tình cảm đương nhiên khác.
Đáng tiếc, Kỳ Mạt lại ngốc nghếch, hoàn toàn không nhận ra mình đang bị lợi dụng.
Một đêm đến sáng.
Kỳ Mạt tỉnh dậy, Hoắc Lương Châu đã đi làm rồi.
Nhìn xem thời gian, đã tám giờ, Kỳ Mạt bế cục cưng ăn qua loa chút đồ, rồi đi tìm mặt bằng.
Chuyện này rất nhanh, cách biệt thự ba cây số có một trung tâm thương mại đang chào thuê.
Kỳ Mạt nhanh chóng tìm được một mặt bằng góc khá lớn, tầng hai còn có một nhà kho ngăn riêng, không tồi.
Kỳ Mạt sau đó gọi điện cho chủ nhà, muốn thuê ba tháng để cất đồ.
Đối phương khá lưỡng lự, nhưng Kỳ Mạt cho nhiều tiền, ba tháng bao gồm cả tiền cọc, còn nhiều hơn tiền thuê nhà nửa năm.
Chỗ này vốn dĩ đã khó cho thuê, có khi nửa năm cũng không cho thuê được, nên cuối cùng đối phương đồng ý.
Viết vội một tin nhắn làm tạm hợp đồng cho Kỳ Mạt dùng, Kỳ Mạt đưa tiền ngay lập tức.
Sau đó là gọi điện cho công ty bán sỉ đồ trẻ em, nói đồ sẽ được giao vào buổi chiều.
Xử lý xong việc này, Kỳ Mạt bế cục cưng đi đến siêu thị bên cạnh.
Mặc dù chỗ này ít người, nhưng siêu thị lớn cần có thì vẫn có, chỉ là trông có vẻ kinh doanh không tốt lắm.
Cậu gần như càn quét sạch sẽ, nước khử trùng, cồn iot, cồn, khẩu trang, thuốc kháng viêm, thuốc cảm, thuốc hạ sốt, nhiệt kế...
có gì lấy nấy, tất cả đều khuân sạch.
Sau khi cốp xe đầy ắp, Kỳ Mạt mới lái xe đi quanh một vòng rồi quay lại.
Trong siêu thị, cậu mua: năm thùng kem đánh răng, năm thùng bàn chải, mười hai thùng dầu gội, năm thùng sữa rửa mặt, mười thùng khăn giấy, mười thùng bột giặt, mười thùng xà bông cục, mười thùng xà bông thơm, mười thùng nước hoa chống muỗi, khăn mặt, khăn tắm, đồ ngủ, đồ uống, rượu, sô cô la, xúc xích...
đủ cả đồ ăn, đồ dùng, đồ uống.
Tất cả đều nhờ nhân viên siêu thị chuyển đến nhà kho của cửa hàng cậu.
Nghe nói là để phát phúc lợi cho nhân viên, dùng để bốc thăm, nên cũng không ai nghi ngờ Kỳ Mạt mua nhiều đồ như vậy.
Cậu nhận được điện thoại của ông chủ công ty bồn nước, nói bồn nước đã đặt ở nhà kho.
Kỳ Mạt nhanh chóng đi đến đó.
Nhìn từng chiếc bồn nước cao lớn trong nhà kho, tâm trạng cậu rất tốt.
Sau đó cậu thanh toán tiền.
Tiếp đó lại đưa danh sách hàng hóa cho bác bảo vệ, nhờ ông ấy nhận các vật tư khác.
Kỳ Mạt trả thêm cho bác ấy năm trăm tiền công một ngày, bác ấy rất vui, vỗ ngực nói với Kỳ Mạt, ông ấy nhất định sẽ hoàn thành công việc rất xuất sắc.
Trưa, bên công ty đồ trẻ em gọi điện cho Kỳ Mạt, nói họ sắp giao hàng tới.
Kỳ Mạt trở về cửa hàng, sữa bột, bỉm...
tất cả đều được chuyển vào nhà kho tầng hai.
Thanh toán, tiễn người đi, Kỳ Mạt cho vào không gian.
4
0
1 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
