0 chữ
Chương 26
Chương 12.1
Vì vấn đề vệ sinh, Lý Yên buộc phải trì hoãn kế hoạch dọn về dinh thự mới. Tuy không thể không nói rằng Công tước Richelieu là người có phẩm hạnh đáng nghi, nhưng gu thẩm mỹ của ông ta thì quả thực không tồi.
Trang trí và bài trí trong ngôi nhà vô cùng thanh nhã, tinh tế, và điều đáng quý nhất là nơi này còn có cả hệ thống phòng tắm đầy đủ và tiện nghi, một thứ vô cùng hiếm thấy.
Thực tế, trong thời Trung Cổ, giới quý tộc Âu châu vẫn còn rất ưa chuộng việc tắm khỏa thân. Nhiều người thậm chí xem phòng tắm như một phòng khách thứ hai. Điều này có thể thấy rõ qua rất nhiều bức tranh sơn dầu cổ. Thế nhưng theo thời gian, người ta dần không còn tắm nữa.
Giáo hội Thiên Chúa giáo giảng rằng chỉ có kẻ tội đồ khi rửa tội mới cần phải tắm. Vì thế hoàng tộc và quý tộc châu Âu dần xem việc không tắm là biểu tượng của sự thanh cao.
Điển hình là tiên vương Louis XIV của Pháp cả đời chỉ tắm đúng bảy lần.Trải qua hơn trăm năm, người Âu hiện tại đã sạch sẽ hơn nhiều, nhưng thói quen “lười tắm” vẫn còn tồn tại.
Do đó việc dùng hương liệu để át đi mùi cơ thể vẫn rất phổ biến trong giới quý tộc. Nhiều ngôi nhà mới xây thậm chí cắt giảm luôn cả phòng tắm, hoặc không xây dựng bất kỳ hệ thống tắm rửa nào. Tiêu biểu nhất chính là cung điện Versailles.
Cũng chính vì phong tục này, hệ thống tắm rửa tại biệt phủ cũ của Richelieu trở nên vô cùng quý giá.
Chính nhờ những tiện nghi ấy mà Lý Yên quyết định giữ lại ba tòa kiến trúc thuộc biệt phủ Richelieu. Riêng dinh thự Fugère từng là bản mẫu thu nhỏ của Versailles và một tòa nhà khác thì nàng không tiếc tay phá bỏ.
Tuy nhiên, nàng vẫn chưa kịp dọn về chốn ở mới thì Công tước Richelieu lại một lần nữa đến thăm. Lần này, ông ta mang theo thư mời chính thức từ nhà vua, mời công chúa đến cư trú tại Versailles.
Ở thời đại này, việc được mời đến ở Versailles là niềm vinh hạnh tột bậc đối với giới quý tộc Pháp.
Lý Yên đương nhiên cảm thấy vinh dự, nhưng nàng không lập tức chuyển đến ở. Trước tiên, nàng phái thị nữ đi quét dọn căn phòng thật sạch sẽ, rồi mới lên xe ngựa, có hộ vệ và tùy tùng tháp tùng đến Versailles.
Dù xe ngựa của nàng không gắn quốc huy, nhưng không ai dám xem thường. Không một ai cho rằng những kỵ sĩ mặc giáp sáng loáng, cầm thương lấp lánh kia chỉ để dọa người.
Vậy nên, ngay từ ngày đầu đặt chân đến Versailles, Lý Yên đã nhận được sự tiếp đón trọng thị. Trong phòng khách của quốc vương, ngoài quốc vương Louis XV còn có sủng cơ Madame du Barry, thái tử cùng thái tử phi, hai hoàng tử trẻ là Bá tước Provence và Bá tước Artois.
Tại đây, không thể không nhắc đến trang điểm của Lý Yên.
Phong cách trang điểm của nữ tử Đại Đường vốn nổi tiếng là cầu kỳ và rực rỡ. Họ thường cạo sạch lông mày rồi dùng mực “lạc tử đái” vẽ lại.
Như trong bài thơ Trường Hận Ca của Bạch Cư Dị viết: “Uyển chuyển nga mi mã tiền tử”, chính là nói đến kiểu trang điểm vẽ đôi lông mày như cánh bướm. Thậm chí có thơ cổ mô tả: “Mỗi khi Dương quý phi rửa mặt, nước rửa biến thành bùn đỏ” đủ thấy lớp trang điểm dày đến nhường nào.
Lý Yên là con gái Đường Huyền Tông, chỉ lớn hơn Dương quý phi vài tuổi. Trang điểm thời nàng sống cũng là thời kỳ thịnh hành phong cách đó. Thế nhưng, Lý Yên vốn đã dừng tô vẽ theo kiểu truyền thống ấy từ khi đi qua Ngọc Môn quan. Bởi vì khi mồ hôi thấm qua lớp phấn, khuôn mặt sẽ chẳng khác nào ma quỷ.
Nàng lựa chọn phong cách trang điểm tinh tế và tự nhiên, vẽ lông mày lá liễu bằng mực lạc tử đái, phủ lớp phấn nhẹ, không làm mặt trắng bệch, má hồng nhè nhẹ, son môi màu san hô, một sự kết hợp dịu dàng và dễ chịu với mắt người phương Tây.
Nếu ở phần trang điểm đơn giản thì ngược lại kiểu tóc và trang sức của nàng lại vô cùng phức tạp. Những búi tóc uốn lượn tinh xảo kết hợp với vô số món trang sức quý giá và đa dạng, bộ váy lụa cao eo lấy tông tím và vàng làm chủ đạo, điểm xuyết ngũ sắc hoa lệ, dưới chân là đôi guốc gỗ đế cao.
Khi nàng bước vào phòng khách hoàng gia, các quý bà ở đó không giấu nổi tiếng thán phục khe khẽ vang lên.
Câu đầu tiên mà vua Louis XV thốt ra là: “À, đúng là một giai nhân! Tin rằng nàng sẽ mang hơi thở mùa xuân đến Versailles!”
Lý Yên đáp lại đầy tự tin: “Cảm tạ lời khen ngợi của bệ hạ.”
Được Công tước Richelieu ra hiệu, nàng ngồi xuống sofa cạnh đó. Madame du Barry lập tức cất tiếng hỏi:
“Ôi, cô gái trẻ, người đến từ đâu? Vì sao lại đến Pháp?”
Lý Yên mỉm cười:
“Tôi đến từ phương Đông, một quốc gia tên gọi là Đại Đường. Phụ hoàng sai tôi đi hòa thân với một quốc vương nước khác. Nhưng giữa đường, chúng tôi lạc hướng và vô tình đặt chân đến nước Pháp.”
Du Barry thốt lên: “Thật đáng tiếc!”
Bá tước Artois cười nhạt: “Có phải cố tình đấy chứ?”
Du Barry lập tức bật dậy: “Trời ơi! Bá tước, sao ngài lại nói vậy?”
Artois có phần bất cần: “Nếu không cố tình sao lại lạc đến tận Pháp? Xung quanh Âu châu làm gì có nước nào tên là Đại Đường?”
Lý Yên bình thản đáp:
“Vâng, tôi cố ý! Ai cũng biết, sự so kè giữa các quốc gia rốt cuộc vẫn là chuyện gươm đao. Phụ hoàng tôi từng là bậc minh quân được thần dân kính ngưỡng. Nhưng rồi như bao đấng quân vương đời trước, người mắc lại sai lầm của tiền nhân. Trên chính sự thì trở nên bảo thủ, còn trong hậu cung lại sủng ái mỹ nhân và tiểu nhân, xa rời bậc hiền thần. Việc gả tôi đi hòa thân chỉ là một trong số đó.”
Thái tử phi trẻ tuổi chợt lên tiếng: “Phụ hoàng của cô cũng có tình nhân sao?”
Lý Yên gật đầu: “Không chỉ là tình nhân. Vì bà ta, phụ hoàng đã phế truất mẫu hậu của tôi. Không lâu sau đó, tôi vĩnh viễn mất đi người mẹ thân yêu.”
Trang trí và bài trí trong ngôi nhà vô cùng thanh nhã, tinh tế, và điều đáng quý nhất là nơi này còn có cả hệ thống phòng tắm đầy đủ và tiện nghi, một thứ vô cùng hiếm thấy.
Thực tế, trong thời Trung Cổ, giới quý tộc Âu châu vẫn còn rất ưa chuộng việc tắm khỏa thân. Nhiều người thậm chí xem phòng tắm như một phòng khách thứ hai. Điều này có thể thấy rõ qua rất nhiều bức tranh sơn dầu cổ. Thế nhưng theo thời gian, người ta dần không còn tắm nữa.
Giáo hội Thiên Chúa giáo giảng rằng chỉ có kẻ tội đồ khi rửa tội mới cần phải tắm. Vì thế hoàng tộc và quý tộc châu Âu dần xem việc không tắm là biểu tượng của sự thanh cao.
Do đó việc dùng hương liệu để át đi mùi cơ thể vẫn rất phổ biến trong giới quý tộc. Nhiều ngôi nhà mới xây thậm chí cắt giảm luôn cả phòng tắm, hoặc không xây dựng bất kỳ hệ thống tắm rửa nào. Tiêu biểu nhất chính là cung điện Versailles.
Cũng chính vì phong tục này, hệ thống tắm rửa tại biệt phủ cũ của Richelieu trở nên vô cùng quý giá.
Chính nhờ những tiện nghi ấy mà Lý Yên quyết định giữ lại ba tòa kiến trúc thuộc biệt phủ Richelieu. Riêng dinh thự Fugère từng là bản mẫu thu nhỏ của Versailles và một tòa nhà khác thì nàng không tiếc tay phá bỏ.
Tuy nhiên, nàng vẫn chưa kịp dọn về chốn ở mới thì Công tước Richelieu lại một lần nữa đến thăm. Lần này, ông ta mang theo thư mời chính thức từ nhà vua, mời công chúa đến cư trú tại Versailles.
Lý Yên đương nhiên cảm thấy vinh dự, nhưng nàng không lập tức chuyển đến ở. Trước tiên, nàng phái thị nữ đi quét dọn căn phòng thật sạch sẽ, rồi mới lên xe ngựa, có hộ vệ và tùy tùng tháp tùng đến Versailles.
Dù xe ngựa của nàng không gắn quốc huy, nhưng không ai dám xem thường. Không một ai cho rằng những kỵ sĩ mặc giáp sáng loáng, cầm thương lấp lánh kia chỉ để dọa người.
Vậy nên, ngay từ ngày đầu đặt chân đến Versailles, Lý Yên đã nhận được sự tiếp đón trọng thị. Trong phòng khách của quốc vương, ngoài quốc vương Louis XV còn có sủng cơ Madame du Barry, thái tử cùng thái tử phi, hai hoàng tử trẻ là Bá tước Provence và Bá tước Artois.
Tại đây, không thể không nhắc đến trang điểm của Lý Yên.
Như trong bài thơ Trường Hận Ca của Bạch Cư Dị viết: “Uyển chuyển nga mi mã tiền tử”, chính là nói đến kiểu trang điểm vẽ đôi lông mày như cánh bướm. Thậm chí có thơ cổ mô tả: “Mỗi khi Dương quý phi rửa mặt, nước rửa biến thành bùn đỏ” đủ thấy lớp trang điểm dày đến nhường nào.
Lý Yên là con gái Đường Huyền Tông, chỉ lớn hơn Dương quý phi vài tuổi. Trang điểm thời nàng sống cũng là thời kỳ thịnh hành phong cách đó. Thế nhưng, Lý Yên vốn đã dừng tô vẽ theo kiểu truyền thống ấy từ khi đi qua Ngọc Môn quan. Bởi vì khi mồ hôi thấm qua lớp phấn, khuôn mặt sẽ chẳng khác nào ma quỷ.
Nàng lựa chọn phong cách trang điểm tinh tế và tự nhiên, vẽ lông mày lá liễu bằng mực lạc tử đái, phủ lớp phấn nhẹ, không làm mặt trắng bệch, má hồng nhè nhẹ, son môi màu san hô, một sự kết hợp dịu dàng và dễ chịu với mắt người phương Tây.
Nếu ở phần trang điểm đơn giản thì ngược lại kiểu tóc và trang sức của nàng lại vô cùng phức tạp. Những búi tóc uốn lượn tinh xảo kết hợp với vô số món trang sức quý giá và đa dạng, bộ váy lụa cao eo lấy tông tím và vàng làm chủ đạo, điểm xuyết ngũ sắc hoa lệ, dưới chân là đôi guốc gỗ đế cao.
Khi nàng bước vào phòng khách hoàng gia, các quý bà ở đó không giấu nổi tiếng thán phục khe khẽ vang lên.
Câu đầu tiên mà vua Louis XV thốt ra là: “À, đúng là một giai nhân! Tin rằng nàng sẽ mang hơi thở mùa xuân đến Versailles!”
Lý Yên đáp lại đầy tự tin: “Cảm tạ lời khen ngợi của bệ hạ.”
Được Công tước Richelieu ra hiệu, nàng ngồi xuống sofa cạnh đó. Madame du Barry lập tức cất tiếng hỏi:
“Ôi, cô gái trẻ, người đến từ đâu? Vì sao lại đến Pháp?”
Lý Yên mỉm cười:
“Tôi đến từ phương Đông, một quốc gia tên gọi là Đại Đường. Phụ hoàng sai tôi đi hòa thân với một quốc vương nước khác. Nhưng giữa đường, chúng tôi lạc hướng và vô tình đặt chân đến nước Pháp.”
Du Barry thốt lên: “Thật đáng tiếc!”
Bá tước Artois cười nhạt: “Có phải cố tình đấy chứ?”
Du Barry lập tức bật dậy: “Trời ơi! Bá tước, sao ngài lại nói vậy?”
Artois có phần bất cần: “Nếu không cố tình sao lại lạc đến tận Pháp? Xung quanh Âu châu làm gì có nước nào tên là Đại Đường?”
Lý Yên bình thản đáp:
“Vâng, tôi cố ý! Ai cũng biết, sự so kè giữa các quốc gia rốt cuộc vẫn là chuyện gươm đao. Phụ hoàng tôi từng là bậc minh quân được thần dân kính ngưỡng. Nhưng rồi như bao đấng quân vương đời trước, người mắc lại sai lầm của tiền nhân. Trên chính sự thì trở nên bảo thủ, còn trong hậu cung lại sủng ái mỹ nhân và tiểu nhân, xa rời bậc hiền thần. Việc gả tôi đi hòa thân chỉ là một trong số đó.”
Thái tử phi trẻ tuổi chợt lên tiếng: “Phụ hoàng của cô cũng có tình nhân sao?”
Lý Yên gật đầu: “Không chỉ là tình nhân. Vì bà ta, phụ hoàng đã phế truất mẫu hậu của tôi. Không lâu sau đó, tôi vĩnh viễn mất đi người mẹ thân yêu.”
1
0
1 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
