0 chữ
Chương 47
Chương 47
Ôn Lương cũng biết nguyên tắc này, từ bây giờ đi bất cứ đâu đều là bốn người cùng đi.
Câu nói gốc của Ôn Lương là: "Dù chỉ có người đi vệ sinh, ba người kia cũng phải đi theo vào đó cho tôi."
Tùy Ninh mỉm cười, quả là người dứt khoát.
Trời dần sáng lên, Ôn Lương đứng dậy và đi liên lạc với trụ sở.
Ngoài thái độ của Ôn Lương, Tùy Ninh thực sự vẫn cảm thấy anh ta không tệ, chịu nghe lời khuyên, cũng quyết đoán.
Không lâu sau, Ôn Lương quay trở về, anh ta nhìn Tùy Ninh một cái, rồi dẫn một đội người đi ra ngoài.
Tùy Ninh nhìn một lát, sau đó quay lại nhà vệ sinh.
Thi thể của A Thành đã được Ôn Lương cho người dùng túi đựng và mang về, dù sao cũng là chết vì công việc, anh ta xứng đáng có được một đám tang.
Tùy Ninh nhớ lại về những gì đã thấy tối qua, có vẻ như nỗi oán hận của Lý Kiều Hà không hề nhẹ.
Chính mình bị xe lửa tông trúng rồi bị mảnh sắt cứa cổ, nhưng cách gϊếŧ người của cô ta lại là dùng tay xé cổ.
Quá tàn bạo.
Bên Mạch Kỳ cũng đã khôi phục được dữ liệu.
Giọng Mạch Kỳ có chút lạnh: "Quả nhiên đã bị xóa đi không ít thứ."
Mạch Kỳ: "Lý Kiều Hà đã viết thư tố nhiều lần, lúc đầu chỉ là xé bài thi, cô lập, sau đó bắt đầu động tay, cuối cùng Lý Kiều Hà còn báo cảnh sát."
Tùy Ninh: "Có người bị thương rồi?"
Mạch Kỳ: "Xúi giục ba thanh niên trong trường học quấy rối Lý Kiều Hà."
Tùy Ninh nhắm mắt, cô đã hiểu đại khái rồi.
Năng lực chuyên môn của Mạch Kỳ rất giỏi, không cần Tùy Ninh nói gì, cô ấy đã nói hết cho Tùy Ninh những gì có thể tìm được.
Mạch Kỳ: "Những người chết đều từng bắt nạt Lý Kiều Hà, nhưng cũng có vài người… Không có mối quan hệ trực tiếp."
Tùy Ninh nhìn ánh sáng mặt trời ngoài cửa sổ: "Không quan trọng nữa, sau khi biến dị, tư duy ban đầu sẽ thay đổi về bản chất, lúc này những người đã chứng kiến sự đau khổ của cô ta nhưng không đứng ra đều đáng chết."
Mạch Kỳ đồng ý: "Có lẽ quản lý ký túc xá và giáo viên chủ nhiệm vì nguyên do đó mà chết."
Mạch Kỳ: "Nhưng bây giờ cô ta đã bắt đầu tấn công những người vô tội."
Tùy Ninh: "Dù sao cũng là biến dị rồi."
Mạch Kỳ: "Cô định làm gì, dị năng của cô... Dường như không có tác dụng gì lớn lắm."
Tùy Ninh thầm nghĩ Mạch Kỳ nể mặt thật, rõ ràng là không có tác dụng gì cả.
Tùy Ninh: "Có bùa giấy, trọng kiếm cũng có thể gây thương tích cho cô ta, chỉ không biết hiệu quả như thế nào, mọi thứ trong nhiệm vụ lần đầu tiên chỉ để rèn luyện."
Dường như sau khi đã mở lòng với Tùy Ninh, Mạch Kỳ cũng không giống như thiết lập nhân vật dịu dàng ngoan ngoãn trước kia.
Mạch Kỳ chậm rãi nói: "Cô biết không, tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên của các điều tra viên thường chỉ đạt 30%, tỷ lệ tử vong lại lên đến 60%."
Tùy Ninh cười: "Cảm ơn lời cổ vũ."
Đột nhiên, Tùy Ninh nghe thấy tiếng bước chân từ phía sau mình, không phải dị linh, mà là người.
Tùy Ninh quay người, ngạc nhiên khi thấy Ôn Lương đứng sau mình.
Tùy Ninh nhướng mày: "Có việc gì?"
Mặt Ôn Lương nghiêm túc: "Họ đã về rồi, tôi ở lại."
Tùy Ninh không đồng ý: "Anh ở lại để làm gì?"
Ôn Lương lắc đầu: "Tôi là đội trưởng, nếu nhiệm vụ là tôi hỗ trợ cô, tôi chắc chắn cần phải ở lại. Hơn nữa trước đó là tôi coi thường địch, nếu không thì cũng không mất đi một đồng đội."
Tùy Ninh không còn cự lại, cô quay người và đi lên tầng dạy học, trong lúc đó cũng chia sẻ cho Ôn Lương những manh mối đã có được từ Mạch Kỳ.
"Quá đáng quá đi, trường học mà lại nhắm mắt cho qua, nối giáo cho giặc."
Ôn Lương là người có ý thức nghề nghiệp rất mạnh, cũng rất chính nghĩa.
Anh ta rất căm hận sinh vật biến dị.
Nhưng đối với chuyện của Lý Kiều Hà, anh ta vẫn rất đồng cảm, hơn nữa nếu không phải vì Lý Kiều Hà bị bắt nạt, sau khi chết biến thành sinh vật biến dị, cũng có nhiều người chết như vậy.
Câu nói gốc của Ôn Lương là: "Dù chỉ có người đi vệ sinh, ba người kia cũng phải đi theo vào đó cho tôi."
Tùy Ninh mỉm cười, quả là người dứt khoát.
Trời dần sáng lên, Ôn Lương đứng dậy và đi liên lạc với trụ sở.
Ngoài thái độ của Ôn Lương, Tùy Ninh thực sự vẫn cảm thấy anh ta không tệ, chịu nghe lời khuyên, cũng quyết đoán.
Không lâu sau, Ôn Lương quay trở về, anh ta nhìn Tùy Ninh một cái, rồi dẫn một đội người đi ra ngoài.
Tùy Ninh nhìn một lát, sau đó quay lại nhà vệ sinh.
Thi thể của A Thành đã được Ôn Lương cho người dùng túi đựng và mang về, dù sao cũng là chết vì công việc, anh ta xứng đáng có được một đám tang.
Tùy Ninh nhớ lại về những gì đã thấy tối qua, có vẻ như nỗi oán hận của Lý Kiều Hà không hề nhẹ.
Quá tàn bạo.
Bên Mạch Kỳ cũng đã khôi phục được dữ liệu.
Giọng Mạch Kỳ có chút lạnh: "Quả nhiên đã bị xóa đi không ít thứ."
Mạch Kỳ: "Lý Kiều Hà đã viết thư tố nhiều lần, lúc đầu chỉ là xé bài thi, cô lập, sau đó bắt đầu động tay, cuối cùng Lý Kiều Hà còn báo cảnh sát."
Tùy Ninh: "Có người bị thương rồi?"
Mạch Kỳ: "Xúi giục ba thanh niên trong trường học quấy rối Lý Kiều Hà."
Tùy Ninh nhắm mắt, cô đã hiểu đại khái rồi.
Năng lực chuyên môn của Mạch Kỳ rất giỏi, không cần Tùy Ninh nói gì, cô ấy đã nói hết cho Tùy Ninh những gì có thể tìm được.
Mạch Kỳ: "Những người chết đều từng bắt nạt Lý Kiều Hà, nhưng cũng có vài người… Không có mối quan hệ trực tiếp."
Mạch Kỳ đồng ý: "Có lẽ quản lý ký túc xá và giáo viên chủ nhiệm vì nguyên do đó mà chết."
Mạch Kỳ: "Nhưng bây giờ cô ta đã bắt đầu tấn công những người vô tội."
Tùy Ninh: "Dù sao cũng là biến dị rồi."
Mạch Kỳ: "Cô định làm gì, dị năng của cô... Dường như không có tác dụng gì lớn lắm."
Tùy Ninh thầm nghĩ Mạch Kỳ nể mặt thật, rõ ràng là không có tác dụng gì cả.
Tùy Ninh: "Có bùa giấy, trọng kiếm cũng có thể gây thương tích cho cô ta, chỉ không biết hiệu quả như thế nào, mọi thứ trong nhiệm vụ lần đầu tiên chỉ để rèn luyện."
Dường như sau khi đã mở lòng với Tùy Ninh, Mạch Kỳ cũng không giống như thiết lập nhân vật dịu dàng ngoan ngoãn trước kia.
Tùy Ninh cười: "Cảm ơn lời cổ vũ."
Đột nhiên, Tùy Ninh nghe thấy tiếng bước chân từ phía sau mình, không phải dị linh, mà là người.
Tùy Ninh quay người, ngạc nhiên khi thấy Ôn Lương đứng sau mình.
Tùy Ninh nhướng mày: "Có việc gì?"
Mặt Ôn Lương nghiêm túc: "Họ đã về rồi, tôi ở lại."
Tùy Ninh không đồng ý: "Anh ở lại để làm gì?"
Ôn Lương lắc đầu: "Tôi là đội trưởng, nếu nhiệm vụ là tôi hỗ trợ cô, tôi chắc chắn cần phải ở lại. Hơn nữa trước đó là tôi coi thường địch, nếu không thì cũng không mất đi một đồng đội."
Tùy Ninh không còn cự lại, cô quay người và đi lên tầng dạy học, trong lúc đó cũng chia sẻ cho Ôn Lương những manh mối đã có được từ Mạch Kỳ.
"Quá đáng quá đi, trường học mà lại nhắm mắt cho qua, nối giáo cho giặc."
Ôn Lương là người có ý thức nghề nghiệp rất mạnh, cũng rất chính nghĩa.
Anh ta rất căm hận sinh vật biến dị.
Nhưng đối với chuyện của Lý Kiều Hà, anh ta vẫn rất đồng cảm, hơn nữa nếu không phải vì Lý Kiều Hà bị bắt nạt, sau khi chết biến thành sinh vật biến dị, cũng có nhiều người chết như vậy.
8
0
3 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
