TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 40
Chương 40

Tùy Ninh nhớ là lần cuối cùng chết năm nữ sinh, là ở phòng ngủ tầng ba, cô bước nhẹ nhàng lên tầng ba.

...

Nhóm người Ôn Lương đi tới tòa nhà dạy học, điện ở đây vẫn còn, một tên lính kéo công tắc nguồn điện xuống, khôi phục ánh sáng của cả tòa nhà.

"Đội trưởng, hình như cô ta không ở đây."

Đội phó của Ôn Lương lắc đầu: "Chưa chắc, điều tra viên không cần ánh đèn vẫn có thể nhìn thấy trong bóng tối."

Tên lính ấp úng: "Nhưng mà... Nhưng mà cửa chính không hề có bất kỳ dấu vết hư hại nào."

Ôn Lương cũng để ý, loại trừ khả năng dị năng của Tùy Ninh có liên quan đến xuyên tường gì đó, vậy thì cô thực sự không tới đây.

Nghĩ đến dự định của Tùy Ninh, Ôn Lương cũng hơi ngạc nhiên.

Cô thật sự không sợ ư?

Theo như Ôn Lương được biết, trên thực tế điều tra viên đã tồn tại từ rất sớm, chỉ là trước đây vẫn luôn ở trong bóng tối, lần này khu Nam thất thủ nên mới xuất hiện công khai với mọi người.

Nhưng thường thì những điều tra viên gia nhập sau, hoặc là vô tình bị lây nhiễm rồi đến viện nghiên cứu số 5 tìm kiếm sự che chở, hoặc là không có nơi nào để đi nên đến tìm một chỗ để ổn định cuộc sống.

Khi sinh vật biến dị ở khu Nam bộc phát, điều tra viên cũng nhiều hơn không ít, nghe nói chỉ trong vòng một tháng ngắn ngủi đã có thêm hơn một trăm điều tra viên.

Hầu hết những người này đều hy vọng có được một dị năng để bảo vệ bản thân trong ngày tận thế này, vốn không hề có dự định đối đầu trực tiếp với sinh vật biến dị ở trên chiến trường.

Ôn Lương từng hợp tác với mấy điều tra viên mới gia nhập, tuy bọn họ sở hữu dị năng nhưng tố chất tâm lý không ổn, lúc đối mặt với sinh vật biến dị không thể giữ được bình tĩnh, thậm chí còn có người trực tiếp vượt qua điểm giới hạn biến thành sinh vật biến dị, bị anh ta nổ súng bắn chết.

Vì vậy Ôn Lương luôn cảm thấy, những điều tra viên mới gia nhập có thứ tự sau 130 càng không thể chịu nổi.

Không ngờ dường như Tùy Ninh không phải như vậy.

"Đội trưởng... Chắc là cô ta đến phòng ngủ của nữ sinh rồi..."

Vừa nghĩ tới cảnh tượng bi thảm ở phòng ngủ nữ sinh trong báo cáo, tên lính nuốt nước bọt một cái: "Chúng ta có cần đi tìm cô ta không?"

Ôn Lương suy nghĩ rồi nói: "Nghỉ ngơi trước, đêm đầu tiên chắc hẳn sẽ không xảy ra chuyện gì."

Tiểu đội mở cửa kính ra, cũng không đi lên trên mà nghỉ ngơi ở ngay sảnh lớn.

Mười người chia thành mỗi tổ hai người, thay phiên gác đêm.

Ba giờ sáng, Ôn Lương bị người khác đánh thức.

"Đội trưởng! A Thành biến mất rồi!"

Dù sao Ôn Lương cũng là quân nhân xuất sắc, anh ta lập tức tỉnh táo lại, ra hiệu cho mọi người không được ồn ào, kiểm tra lại sĩ số, quả thật là thiếu mất một người.

"Có chuyện gì vậy?"

Giọng nói của Ôn Lương nghiêm túc đến mức hơi khó nghe.

Tên lính gọi người kia có một đôi tai dơi, rõ ràng anh ta đang hoảng sợ, nói chuyện lắp bắp.

"Tôi và A Thành trực ban chung một tổ, sau đó cậu ấy nói muốn đi vệ sinh, thế là một mình tôi canh gác, nhưng cậu ấy lại mãi không trở về..."

Tên lính tai dơi nuốt nước bọt: "Tôi cũng không dám đi quá xa, tôi biết quy tắc không được rời khỏi đội ngũ khi đang làm nhiệm vụ, tôi bèn đi tới hành lang, nhưng đèn ở phòng vệ sinh lại tắt, tôi bèn đoán là... Không có ai."

Ôn Lương nhíu mày: "Vậy là chưa từng xác nhận?"

Tên lính tai dơi ôm súng, có vẻ như đang rất sợ hãi, lúc này mới phản ứng được: "Không có... Không có."

Ôn Lương ra hiệu bằng tay, đội phó ở lại tại chỗ, bản thân anh ta một tay cầm súng ngắn, một tay cầm đèn pin, hai tay làm thành hình chữ thập, cẩn thận đi đến phòng vệ sinh tầng một.

Trên thực tế trong lòng anh ta cũng hiểu được phần nào, có lẽ A Thành đã lành ít dữ nhiều.

Bọn họ gây ra động tĩnh lớn như vậy ở bên ngoài, nếu như A Thành không có chuyện gì, với tính cảnh giác và tinh thần phục tùng của bọn họ, kiểu gì cũng sẽ lên tiếng.

2

0

3 tháng trước

2 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.