0 chữ
Chương 37
Chương 37
Họ dùng bờ cào đánh vào tàu, khi những con côn trùng trong suốt tiếp xúc với bờ cao thì phát ra âm thanh "lèo xèo", tiếp theo là những tiếng hét chói tai.
Ngay sau đó, chúng bị điện giật, phát ra mùi tanh nồng nặc rồi lần lượt rơi xuống sông.
Cứ như thế, con nào leo lên là bị điện giật rơi xuống, quay đi quay lại không còn thấy con nào bò lên nữa.
Có vẻ nhưng chúng cũng có trí khôn, không giống với loài sâu bọ thông thường không có não.
Sau khi Tùy Ninh có được dị năng, cô phát hiện ra biến dị thực sự có thể cải thiện tiềm lực và thể lực của một người.
Ban đầu cô còn cho rằng điều này chỉ áp dụng con người, mà chưa từng nghĩ đến, chỉ cần là loài biến dị thì sinh vật biến dị bao giờ cũng thông minh và mạnh mẽ hơn sinh vật ban đầu.
Lực lượng đặc nhiệm được trang bị vũ khí đầy đủ đặt bờ cào về chỗ cũ, rồi ngồi tụm năm tụm ba lại nói chuyện về vấn đề loài biến dị xuất hiện ở nhiều nơi.
Tùy Ninh bị cô lập, dù là cố ý hay vô tình cũng vậy, nhưng cô vốn dĩ không thích nói chuyện với người lạ nên chỉ lẳng lặng nhìn nước sông cuộn trôi.
Khu 3 Đông Nam cách khu Nam của viện nghiên cứu số 5 không xa, đến khi sắc trời tối hẳn, gần 9 giờ, Tùy Ninh theo quân tiền tuyến đến trường trung học số 1 ban đầu ở khu Đông Nam.
Đây hóa ra là ngôi trường tốt nhất ở khu Đông Nam, được xây dựng trên đường vành đai hai, cổng vào rất lớn hướng ra đường phố tấp nập.
Chỉ là sau khi nơi đây xảy ra chuyện, hầu như không có ai bén mảng đến khu phố này nữa.
Sau khi đánh giá, họ biết loài biến dị này sẽ không rời khỏi trường học, nhưng vì lý do an toàn, không người nào muốn đến gần nó.
Khu vực này trở nên hoang vắng.
Lúc Tùy Ninh đến chỉ còn vài ngọn đèn đường bật sáng, các cửa hàng phía đối diện đã vắng tanh từ lâu, ngôi trường tối om, thiếu đi hơi người.
"Nơi này vốn có bảo vệ canh gác nhưng cách đây không có một vài đứa trẻ đến đây chơi trò thám hiểm rồi bỏ mạng, từ đó trở đi bảo vệ không còn đi làm nữa."
Đội trưởng của nhóm lực lượng đặc nhiệm này là một người đàn ông cắt tóc ngắn, khuôn mặt nhìn khá đẹp trai, nhưng kết hợp với kiểu tóc thì trông lại hơi hung dữ.
Anh ta tự giới thiệu mình là Ôn Lương, cái tên nghe cũng dịu dàng, nhưng lời nói thì không hề dịu dàng.
"Chúng tôi canh giữ ở bên ngoài, nhiệm vụ của cô ở bên trong, chúng tôi không đi cùng cô nữa."
Thật ra mối quan hệ giữa quân tiền tuyến và điều tra viên không mấy tốt đẹp. Họ vốn là những chiến sĩ bảo vệ quê hương, tổ quốc, nhưng hiện tại các điều tra viên lại chiếm giữ vị trí chiến đấu chính trong cuộc chiến với loài biến dị.
Điều quan trọng nhất là họ phải trải qua rất nhiều khóa huấn luyện để có được năng lực như ngày hôm nay.
Trong khi đó, điều tra viên chỉ việc tự biến mình thành một con quái vật.
Vì vậy, mỗi khi đi làm nhiệm vụ, quân tiền tuyến và điều tra viên sẽ xảy ra chút mâu thuẫn.
Người dễ tính thì chỉ cãi nhau mấy câu, người nóng tính thì lập tức vung tay đánh người.
Lần này Ôn Lương cũng ôm một bụng tức, rõ ràng ở khu 2 Tây Nam đang bùng phát biến dị loài chó, vốn dĩ họ đang ở tuyến đầu giải quyết sự việc nhưng lại bị điều đến đây chỉ để dẫn đường cho một điều tra viên.
Anh ta không phủ nhận điều tra viên cũng đang làm việc cho con người, nhưng những người xung quanh rất có thành kiến với các điều tra viên, cảm thấy cuối cùng họ cũng sẽ biến thành biến dị cấp cao, trở thành mối nguy hiểm tiềm ẩn đối với loài người.
Dần dần anh ta cũng cảm thấy những người này chỉ đang gây thêm rắc rối, chưa kể xuất phát điểm của điều tra viên cũng không phải vì muốn bảo vệ con người mà là chỉ sợ chết.
Dựa vào đâu mà họ phải đến hộ tống cho một tên lính quèn, lấy bừa một người trong số họ cũng có giá trị hơn nhiều so với cô điều tra viên có gương mặt xinh đẹp này.
Ngay sau đó, chúng bị điện giật, phát ra mùi tanh nồng nặc rồi lần lượt rơi xuống sông.
Cứ như thế, con nào leo lên là bị điện giật rơi xuống, quay đi quay lại không còn thấy con nào bò lên nữa.
Có vẻ nhưng chúng cũng có trí khôn, không giống với loài sâu bọ thông thường không có não.
Sau khi Tùy Ninh có được dị năng, cô phát hiện ra biến dị thực sự có thể cải thiện tiềm lực và thể lực của một người.
Ban đầu cô còn cho rằng điều này chỉ áp dụng con người, mà chưa từng nghĩ đến, chỉ cần là loài biến dị thì sinh vật biến dị bao giờ cũng thông minh và mạnh mẽ hơn sinh vật ban đầu.
Lực lượng đặc nhiệm được trang bị vũ khí đầy đủ đặt bờ cào về chỗ cũ, rồi ngồi tụm năm tụm ba lại nói chuyện về vấn đề loài biến dị xuất hiện ở nhiều nơi.
Khu 3 Đông Nam cách khu Nam của viện nghiên cứu số 5 không xa, đến khi sắc trời tối hẳn, gần 9 giờ, Tùy Ninh theo quân tiền tuyến đến trường trung học số 1 ban đầu ở khu Đông Nam.
Đây hóa ra là ngôi trường tốt nhất ở khu Đông Nam, được xây dựng trên đường vành đai hai, cổng vào rất lớn hướng ra đường phố tấp nập.
Chỉ là sau khi nơi đây xảy ra chuyện, hầu như không có ai bén mảng đến khu phố này nữa.
Sau khi đánh giá, họ biết loài biến dị này sẽ không rời khỏi trường học, nhưng vì lý do an toàn, không người nào muốn đến gần nó.
Khu vực này trở nên hoang vắng.
Lúc Tùy Ninh đến chỉ còn vài ngọn đèn đường bật sáng, các cửa hàng phía đối diện đã vắng tanh từ lâu, ngôi trường tối om, thiếu đi hơi người.
Đội trưởng của nhóm lực lượng đặc nhiệm này là một người đàn ông cắt tóc ngắn, khuôn mặt nhìn khá đẹp trai, nhưng kết hợp với kiểu tóc thì trông lại hơi hung dữ.
Anh ta tự giới thiệu mình là Ôn Lương, cái tên nghe cũng dịu dàng, nhưng lời nói thì không hề dịu dàng.
"Chúng tôi canh giữ ở bên ngoài, nhiệm vụ của cô ở bên trong, chúng tôi không đi cùng cô nữa."
Thật ra mối quan hệ giữa quân tiền tuyến và điều tra viên không mấy tốt đẹp. Họ vốn là những chiến sĩ bảo vệ quê hương, tổ quốc, nhưng hiện tại các điều tra viên lại chiếm giữ vị trí chiến đấu chính trong cuộc chiến với loài biến dị.
Điều quan trọng nhất là họ phải trải qua rất nhiều khóa huấn luyện để có được năng lực như ngày hôm nay.
Vì vậy, mỗi khi đi làm nhiệm vụ, quân tiền tuyến và điều tra viên sẽ xảy ra chút mâu thuẫn.
Người dễ tính thì chỉ cãi nhau mấy câu, người nóng tính thì lập tức vung tay đánh người.
Lần này Ôn Lương cũng ôm một bụng tức, rõ ràng ở khu 2 Tây Nam đang bùng phát biến dị loài chó, vốn dĩ họ đang ở tuyến đầu giải quyết sự việc nhưng lại bị điều đến đây chỉ để dẫn đường cho một điều tra viên.
Anh ta không phủ nhận điều tra viên cũng đang làm việc cho con người, nhưng những người xung quanh rất có thành kiến với các điều tra viên, cảm thấy cuối cùng họ cũng sẽ biến thành biến dị cấp cao, trở thành mối nguy hiểm tiềm ẩn đối với loài người.
Dần dần anh ta cũng cảm thấy những người này chỉ đang gây thêm rắc rối, chưa kể xuất phát điểm của điều tra viên cũng không phải vì muốn bảo vệ con người mà là chỉ sợ chết.
Dựa vào đâu mà họ phải đến hộ tống cho một tên lính quèn, lấy bừa một người trong số họ cũng có giá trị hơn nhiều so với cô điều tra viên có gương mặt xinh đẹp này.
2
0
3 tháng trước
2 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
