0 chữ
Chương 33
Chương 33
Tùy Ninh ra hiệu bảo anh ta ngồi xuống ăn cơm chung, lúc này Dương Vân Cương mới vui vẻ ngồi xuống.
"Đã quen chưa?"
Dương Vân Cương gật đầu nói: "So với đứng ngoài lo lắng sợ hãi thì tốt hơn nhiều."
"Chị Ninh, chị có được dị năng gì vậy?"
Thật ra Dương Vân Cương vẫn còn dè dặt khi nói về việc dung hợp con người với dị năng, anh ta vẫn thấy hơi sợ.
Nguyên nhân chính là những gì anh ta thấy trước đây đã ảnh hưởng rất nhiều đến tinh thần con người.
Nhưng nếu đó là Tùy Ninh thì anh ta không còn sợ nữa, anh ta thật sự chưa từng thấy một đại ca thực thụ bao giờ, đối với anh ta thì Tùy Ninh rất trâu bò!
"Dị năng hệ tinh thần, có thể kiềm chế mức độ biến dị của đồng đội."
"Ùa ôi! Quá ngầu luôn, đúng là đại ca có khác."
Tùy Ninh mỉm cười, uống một ngụm canh, Dương Vân Cương là người đầu tiên cảm thấy dị năng của cô rất mạnh.
Nhưng nhìn từ một góc độ nào đó... Đây rõ ràng là loại di năng được các tổ chức đánh giá cao.
"Sắp tới họ sẽ giao cho tôi một nhiệm vụ đúng không?"
Dương Vân Cương nhìn xung quanh, sau đó hạ giọng nói: "Hiện tại quyền hạn của em không cao lắm, cho nên chỉ biết mấy nhiệm vụ thông thường, nhưng em đoán nhiệm vụ đầu tiên của đại ca cũng sẽ đơn giản thôi."
"Em thấy có một loại nhiệm vụ tên là oán quỷ, ở một trường cấp hai khu 3 phía Đông Nam."
Tùy Ninh thấy hơi khó thở, cô luôn cảm thấy mọi địa điểm ở khu Nam đều trở thành nơi ở của các loài biến dị.
Nhưng bây giờ cô mới biết, ngoại trừ khu Nam, cuộc sống ở những khu vực khác, các khu trung tâm và phía bắc vẫn diễn ra như bình thường.
Sự lựa chọn của viện nghiên cứu số 5 liệu có đúng không, việc này vẫn chưa nói chính xác được, mặc dù là khu vực bỏ hoang nhưng lại cho phép người dân ở những nơi khác có được cuộc sống bình yên.
"Sinh vật biến dị loại oán quỷ à?"
Tùy Ninh biết loài biến dị cơ bản được chia thành hai loại.
Sinh vật biến dị và linh hồn biến dị.
Trong sinh vật biến dị lại chia làm nhiều loại khác nhau, hầu hết đều có những đặc điểm và khả năng của một hoặc một số loài động thực vật.
Còn linh hồn biến dị là một dạng biến dị thường thấy ở ác quỷ xuất hiện trong phim kinh dị, hoặc là sẽ có một số khả năng tấn công phi vật lý.
Tóm lại, loài biến dị có nguồn gốc sớm hơn Tùy Ninh nghĩ rất nhiều, cách phân loại chúng cũng rất đa dạng, chỉ khi gặp phải mới biết chúng trông như thế nào.
Dương Vân Cương vẫn hơi nhát gan, anh ta cảm thấy biến dị loại oán quỷ đáng sợ hơn các loài khác, dù sao thì trong tiềm thức của người dân, ma quỷ vẫn là thứ gì đó rất đáng sợ.
Nhưng Tùy Ninh cảm thấy nhiệm vụ này có lẽ sẽ dành cho cô, bởi vì cô cũng có dị năng hệ tinh thần.
Lúc cô về đến phòng, Mạch Kỳ đến gõ cửa.
"A Ninh, có nhiệm vụ rồi, chúng ta đi thôi."
Tùy Ninh mở cửa, nhìn thấy mái tóc rối bù của Mạch Kỳ, nhìn thì giống cô bạn cùng bàn ngoan hiền nhưng trong mắt lại tràn đầy ý chí chiến đấu.
"Đi thôi."
Dọc đường đi Mạch Kỳ cũng lo lắng sợ Tùy Ninh bị căng thẳng nên cố gắng tìm cách an ủi.
"Cô yên tâm, lúc cô ra ngoài làm nhiệm vụ thì cứ mở thiết bị liên lạc lên, tôi có thể nhìn thấy những gì cô thấy, tôi sẽ nhanh chóng nói cho cô biết điểm yếu của đối phương."
"Cô không đơn độc, chúng ta cùng nhau chiến đấu."
Mạch Kỳ biết những lời này chưa chắc đã có tác dụng, dù sao thì người thực sự phải ra ngoài chiến đấu là Tùy Ninh, còn cô ấy chỉ ngồi ở phòng làm việc.
Nhưng Tùy Ninh cũng không quá để ý, cô vốn không phải người đặt hy vọng vào người khác, Mạch Kỳ làm được vậy là đã rất tốt rồi.
Cô nghe nói một số điều tra viên không hòa hợp với cố vấn, thậm chí còn xảy ra mâu thuẫn.
Sau cùng người được tỏa sáng cũng chỉ có điều tra viên, rất nhiều người quên mất rằng phía sau họ còn có cố vấn.
"Đã quen chưa?"
Dương Vân Cương gật đầu nói: "So với đứng ngoài lo lắng sợ hãi thì tốt hơn nhiều."
"Chị Ninh, chị có được dị năng gì vậy?"
Thật ra Dương Vân Cương vẫn còn dè dặt khi nói về việc dung hợp con người với dị năng, anh ta vẫn thấy hơi sợ.
Nguyên nhân chính là những gì anh ta thấy trước đây đã ảnh hưởng rất nhiều đến tinh thần con người.
Nhưng nếu đó là Tùy Ninh thì anh ta không còn sợ nữa, anh ta thật sự chưa từng thấy một đại ca thực thụ bao giờ, đối với anh ta thì Tùy Ninh rất trâu bò!
"Dị năng hệ tinh thần, có thể kiềm chế mức độ biến dị của đồng đội."
"Ùa ôi! Quá ngầu luôn, đúng là đại ca có khác."
Tùy Ninh mỉm cười, uống một ngụm canh, Dương Vân Cương là người đầu tiên cảm thấy dị năng của cô rất mạnh.
"Sắp tới họ sẽ giao cho tôi một nhiệm vụ đúng không?"
Dương Vân Cương nhìn xung quanh, sau đó hạ giọng nói: "Hiện tại quyền hạn của em không cao lắm, cho nên chỉ biết mấy nhiệm vụ thông thường, nhưng em đoán nhiệm vụ đầu tiên của đại ca cũng sẽ đơn giản thôi."
"Em thấy có một loại nhiệm vụ tên là oán quỷ, ở một trường cấp hai khu 3 phía Đông Nam."
Tùy Ninh thấy hơi khó thở, cô luôn cảm thấy mọi địa điểm ở khu Nam đều trở thành nơi ở của các loài biến dị.
Nhưng bây giờ cô mới biết, ngoại trừ khu Nam, cuộc sống ở những khu vực khác, các khu trung tâm và phía bắc vẫn diễn ra như bình thường.
Sự lựa chọn của viện nghiên cứu số 5 liệu có đúng không, việc này vẫn chưa nói chính xác được, mặc dù là khu vực bỏ hoang nhưng lại cho phép người dân ở những nơi khác có được cuộc sống bình yên.
Tùy Ninh biết loài biến dị cơ bản được chia thành hai loại.
Sinh vật biến dị và linh hồn biến dị.
Trong sinh vật biến dị lại chia làm nhiều loại khác nhau, hầu hết đều có những đặc điểm và khả năng của một hoặc một số loài động thực vật.
Còn linh hồn biến dị là một dạng biến dị thường thấy ở ác quỷ xuất hiện trong phim kinh dị, hoặc là sẽ có một số khả năng tấn công phi vật lý.
Tóm lại, loài biến dị có nguồn gốc sớm hơn Tùy Ninh nghĩ rất nhiều, cách phân loại chúng cũng rất đa dạng, chỉ khi gặp phải mới biết chúng trông như thế nào.
Dương Vân Cương vẫn hơi nhát gan, anh ta cảm thấy biến dị loại oán quỷ đáng sợ hơn các loài khác, dù sao thì trong tiềm thức của người dân, ma quỷ vẫn là thứ gì đó rất đáng sợ.
Nhưng Tùy Ninh cảm thấy nhiệm vụ này có lẽ sẽ dành cho cô, bởi vì cô cũng có dị năng hệ tinh thần.
"A Ninh, có nhiệm vụ rồi, chúng ta đi thôi."
Tùy Ninh mở cửa, nhìn thấy mái tóc rối bù của Mạch Kỳ, nhìn thì giống cô bạn cùng bàn ngoan hiền nhưng trong mắt lại tràn đầy ý chí chiến đấu.
"Đi thôi."
Dọc đường đi Mạch Kỳ cũng lo lắng sợ Tùy Ninh bị căng thẳng nên cố gắng tìm cách an ủi.
"Cô yên tâm, lúc cô ra ngoài làm nhiệm vụ thì cứ mở thiết bị liên lạc lên, tôi có thể nhìn thấy những gì cô thấy, tôi sẽ nhanh chóng nói cho cô biết điểm yếu của đối phương."
"Cô không đơn độc, chúng ta cùng nhau chiến đấu."
Mạch Kỳ biết những lời này chưa chắc đã có tác dụng, dù sao thì người thực sự phải ra ngoài chiến đấu là Tùy Ninh, còn cô ấy chỉ ngồi ở phòng làm việc.
Nhưng Tùy Ninh cũng không quá để ý, cô vốn không phải người đặt hy vọng vào người khác, Mạch Kỳ làm được vậy là đã rất tốt rồi.
Cô nghe nói một số điều tra viên không hòa hợp với cố vấn, thậm chí còn xảy ra mâu thuẫn.
Sau cùng người được tỏa sáng cũng chỉ có điều tra viên, rất nhiều người quên mất rằng phía sau họ còn có cố vấn.
2
0
3 tháng trước
2 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
