TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 20
Chương 20: Đồng chí, cô hãy yên tâm

Tô Tầm kể tiếp, sau này trong một lần tình cờ, Tô Phúc Sinh cứu một người giàu, nhận được một khoản tiền thù lao, sau đó ông ấy liên tục đầu tư cho một vài người kinh doanh gặp khó khăn, cuối cùng cũng đạt được khoản tiền hồi báo kếch xù, sắm sửa gia nghiệp ở nước ngoài. Những thứ này đều được hệ thống sắp đặt sẵn, bảo đảm không có sơ hở, dù sang tận nước M điều tra thì cũng có thể điều tra được dấu vết đầu tư, cho nên khi Tô Tầm kể chuyện này rất thật lòng, không có nửa câu nói dối.

Ghi chép xong, công an Cao chỉ cảm thấy mình như được nghe một câu chuyện truyền kỳ. Hiếm hoi nhất là lòng ái quốc của cụ đồng chí Tô Phúc Sinh ấy, dù đã sắm sửa gia sản ở nước ngoài, sống cuộc sống sung túc nhưng vẫn nhớ mong Tổ quốc. Chính ông ấy không về được mà còn dặn dò con cháu nhất định phải về nước tìm người thân, trở về xây dựng đất nước. Đây là tinh thần yêu nước cao thượng cỡ nào chứ!

“Ông nội tôi vẫn mong mỏi được về nước, mong mỏi tìm người thân. Ngay cả chữ “Tầm” trong tên của tôi cũng có nghĩa là vượt qua biển cả tìm người thân, thế nên dù thế nào đi chăng nữa, tôi cũng phải hoàn thành nguyện vọng của ông.”

Công an Cao hít sâu một hơi: “Đồng chí, cô hãy yên tâm, chỉ cần thông tin mà cô cung cấp không thành vấn đề thì nhất định sẽ tìm được người thân! Tôi sẽ gọi điện thoại giúp cô ngay bây giờ!”

Tô Tầm cung cấp địa chỉ rất chi tiết, thôn Tiểu Hoắc thị trấn Bình An huyện An Thủy thành phố Đông Châu. Trên bản đồ biểu hiện tên địa danh chưa từng thay đổi, đây là địa chỉ trước khi kiến quốc, sau này từng có một thời trở thành công xã Bình An và đội sản xuất Tiểu Hoắc, đến sau rốt lại đổi thành thị trấn Bình An và thôn Tiểu Hoắc.

Thôn Tiểu Hoắc này còn có chút lịch sử, trước kia từng có một gia tộc họ Hoắc ngụ lại ở nơi đây, sau này dần dần lụn bại, thậm chí đến thời chiến loạn chẳng còn mấy hộ gia đình ở lại, sau này dần dần có dân tị nạn chạy đến đây cắm rễ. Tuy không còn mấy gia đình họ Hoắc, nhưng vẫn giữ lại cái tên ban đầu.

Ngay trước mặt Tô Tầm, công an Cao gọi điện đến đồn công an của thị trấn Bình An.

Đồng chí công an ở đồn công an thị trấn Bình An nhận được điện thoại từ cục công an thành phố còn tưởng là có vụ án, vừa nghe nói là tìm người thân thì liền thở phào nhẹ nhõm. Lại nghe nói là kiều bào tìm người thân, đồng chí công an không khỏi mừng rỡ, bởi vì trước ngày hôm nay, chưa từng nghe ai nói hộ gia đình nào ở thị trấn Bình An có họ hàng ở nước ngoài.

Đồn trưởng Chu cẩn thận nghe thông tin được cung cấp trong điện thoại, cầm bút máy ghi chép lại, sau đó liên tục hứa hẹn sẽ lập tức báo tin lại ngay.

Nhận được lời hứa, công an Cao cũng rất vui vẻ. Sau khi cúp điện thoại, anh ta nói với Tô Tầm: “Đồng chí cứ yên tâm, bên kia đã thu xếp người đi điều tra. Người dân trong vùng đều quen thuộc với nhau, sẽ không tốn nhiều thời gian đâu, có lẽ ngày mai sẽ nhận được hồi âm, đến lúc đó tôi sẽ gọi điện cho nhà khách mà cô đang ở trọ, cô cứ yên tâm chờ tin tốt.”

11

0

3 tháng trước

13 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.