TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 48
Chương 48

Có lẽ là nhờ công đức cứu người, Thư Uyển không chết.

Hai người trẻ tuổi ôm chặt lấy nhau. Bên ngoài mưa như trút nước, sấm chớp đùng đoàng. Ngôi nhà gỗ cũ nát dột nát lung lay sắp sập. Hoàn cảnh khắc nghiệt cùng niềm vui sướиɠ tột độ sau tai kiếp khiến sự kích động của hai người tăng vọt.

Chỉ một lần đó!

Đó là sai lầm tồi tệ nhất anh từng phạm phải trong đời.

Trần Tái biết Thư Uyển mang thai là bốn tháng sau đó. Lúc ấy cô sốt cao, anh chạy đến khám bệnh cho cô mới biết cô có thai.

Sau đó thái độ Thư Uyển đối với anh thay đổi hẳn: Lạnh lùng, xa cách, không thèm để ý. Cô nói đó không phải con anh.

Họ đường ai nấy đi.

Sau khi Tiểu Mãn sinh ra, anh đến thăm đứa bé, cô vẫn nói không phải con anh.

Là một người bị điều xuống nông thôn, công việc của anh lại thuận lợi lạ thường. Anh làm y sĩ thôn hai năm, sau đó được điều đến trạm y tế xã, rồi lại điều đến bệnh viện huyện.

Làm việc ở bệnh viện huyện một năm, anh xin đi hỗ trợ Tây Bắc, rất nhanh đã đến thành phố biên giới nhỏ bé này. Ở đây, y thuật của anh càng thêm tinh thông, tìm thấy giá trị của bản thân.

Anh tích cực xin phục hồi danh dự. Sau khi thành công, rất nhanh đã dựa vào y thuật được đề bạt làm phó viện trưởng, viện trưởng.

Anh từng tìm hiểu tình hình của Thư Uyển. Anh nghĩ Tiểu Mãn chắc là con của Thẩm Trung Thành. Người đó là một nhà văn tài hoa bị điều xuống, dựa vào tài năng thu hút không ít nữ đồng chí. Thư Uyển rất sùng bái ông ta.

Anh áy náy, tự trách, hối hận, không thể nào quên được sai lầm đã phạm phải.

Thư Uyển không còn liên lạc gì với anh nữa, ngoại trừ việc đòi anh phí chia tay. Anh không có tiền, phải nhờ người bán vàng thỏi đi đưa cho cô một nghìn hai.

Anh tưởng chuyện giữa họ đến đây là kết thúc. Tuy nhiên, đến Tây Bắc rồi, cô lại liên lạc với anh lần nữa. Anh lại đưa cho cô một nghìn hai.

Thái độ cô lạnh lùng dứt khoát, nói sau này không còn liên quan gì nữa.

Anh giữ khoảng cách tôn trọng với tất cả phụ nữ và trẻ em, định cắm rễ ở vùng biên giới Tây Bắc này. Việc cắm rễ này chỉ bao gồm công việc, trong kế hoạch của anh tuyệt đối không có chuyện kết hôn sinh con.

Ai ngờ cô lại gọi điện thoại cho anh lần nữa, báo cho anh tin tức như sét đánh ngang tai này!

Cô và Tiểu Mãn đã làm xáo trộn tâm trí anh.

Quá tam ba bận.

Anh về Lộ Thành phải làm hai việc: một là xác nhận Tiểu Mãn có phải con trai anh không, hai là cắt đứt hoàn toàn với cô.

Còn Thư Uyển lúc này đang cân nhắc phải dựa vào lưu lượng tiếp tục bày hàng bán rong kiếm chút tiền lẻ. Trong lúc cấp bách nảy ra sáng kiến, cô nghĩ đến người bán hộp cơm ở cổng, đột nhiên có ý tưởng. Bế Tiểu Mãn lên, cô quay người lại đi về phía cổng lớn.

Lý Hồng Hà mặt cau có đi bên cạnh hai mẹ con. Bày hàng bán rong thì được, nhưng công bố Tiểu Mãn là con của mình là sao chứ? Bà còn đang muốn Thư Uyển lén lút gửi Tiểu Mãn cho bố nó đây này.

Nhiều người như vậy mắng nó không đàng hoàng, nói Tiểu Mãn là con hoang nó không nghe thấy à? Chính bà cũng tức đến mức muốn đánh nhau với họ.

Đang định chất vấn cô, vừa quay đầu lại, hai mẹ con đã không biết chạy đi đâu mất rồi.

Khoảng thời gian vàng để bán hàng buổi tối chỉ có một lát. Đám đông tan đi, Thư Uyển bước chân vội vã, liếc thấy bóng dáng người thanh niên kéo chiếc xe hai bánh bán hộp cơm, gọi với theo: "Ê, bán hộp cơm ơi!"

Người thanh niên dừng lại, tưởng cuối cùng cũng có khách, nhiệt tình chào hỏi: "Chị, chị là người bán hạt thông."

Ngưỡng mộ vô cùng! Hộp cơm của cậu ta bán không được, hạt thông của người khác lại bán hết veo trong nháy mắt.

"Hộp cơm của cậu lấy từ đâu thế? Còn bao nhiêu cái?" Thư Uyển hỏi. Thực ra cô đã nghe lỏm được một ít.

18

0

3 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.